Liên Hoa Bảo Giám

Chương 147: Đạo tặc không cần trộm – P1






- Nguyên lai ngươi là một vị thần tứ bá tước?
Con mắt Betty sáng ngời, tiến đến mở cửa phòng giam, kéo ra Brockman, liếm liếm môi, cười nói: 
- Tại sao không nói sớm ngươi là thần tứ bá tước? Ha ha, đáng tiếc ngươi là nam nhân, ta cần một vị nữ quý tộc tóc vàng.

Nàng lại ném Brockman trở về, cười dâm tiện: 
- Bản thân là thần tứ bá tước, ba tỷ muội chúng ta thích nhất! Hôm nay chúng ta đồng thời tiếp đón ngươi, chờ nha...

Trong lao phòng kia, Demis đẩy lão Bowen ở bên: 
- Hắc, có nghe không, mọi chuyện đã có thể thay đổi, lão thầy bói, ngươi lớn tiếng nói ra tước vị của ngươi đi... ha ha, khắp tam đại lục còn có ai có tước vị cao hơn ngươi chứ.

Lão thầy bói sờ sờ thủy tinh cầu, cúi đầu hừ lạnh nói: 
- Đầu ngươi bị gì sao? Tước vị sao? Lão đổ quỷ, ngươi tới cùng là đang chơi trò gì vậy.

Demis nhún vai, nói: 
- Đầu năm nay, chơi gì hay không có chơi gì...

- Tước vị sao?
Porter ngửa đầu nhìn lao phòng âm u, chẳng biết suy nghĩ cái gì.

Jason đang cầm một cây gậy gỗ, vẽ vẽ trên mặt đất, trong miệng nói thầm: 
- Sau khi báo tước vị, có một nửa là đi làm chuyện xấu! Cho dù là chuyện tốt, lời hứa hẹn của ba mụ đàn bà xấu xí có đến bốn thành không thực hiện... vụ mua bán này quá lỗ! Không thể được...

Trong lao phòng âm u, Anne đang ngồi trong góc phòng, trong lòng đau khổ "Sao lại rời nhà ra đi, một mình đi học? Nếu có cao thủ của gia tộc bên người.. sợ chi một hai người... ai, quên đi, nói cho ba mụ đàn bà thân phận của mình a. Bằng danh tiếng của phụ thân cùng gia gia, có lẽ các nàng sẽ thả mình."

Nghĩ vậy, Anne đứng lên gõ cửa, nói: 
- Ta là quý tộc cao cấp, ta phù hợp hết thảy yêu cầu của các ngươi, thả ta ra ngoài, ta có chuyện muốn nói.

Đương, của lao phòng bật mở, Betty lắc mình xuất hiện trước mặt Anne:
- Ta là...

- Ta không cần biết ngươi là ai, bây giờ, ta cần ngươi đi thị tẩm cho huynh đệ tốt của chúng ta! Rất giản đơn chứ.

- Ai?
Anne cả kinh, sắc mặt trắng bệch, trời ạ, các nàng cần nữ quý tộc tóc vàng nguyên lai là vì mục đích này.

Nhưng không đợi Anne nói chuyện, Betty đã bịt miệng nàng, mang nàng bay về phía đại sảnh.

Linda đi sát theo sau: 
- Bây giờ ta còn cần mấy quý tộc làm người hầu, chúng ta sẽ không thương tổn các ngươi! Ai là quý tộc? Đứng ra, tước vị càng cao càng tốt.

Trong đại sảnh, Đỗ Trần cùng Jennifer tán gẫu, Jennifer nói: 
- Tiên sinh, có chuyện ta muốn nói trước, Andy dù sao cũng có huyết mạch của núi Miguel, ngài thu hắn làm thần sủng, có thể khiến cho mấy vị thúc phụ cùng a di của ta phản cảm... A, đương nhiên, ba tỉ muội chúng ta thì không để ý việc này. Bất quá ngài biết đó, lão nhân gia luôn rất tuân thủ truyền thống...

- Điểm này ta rất hiểu.
Đỗ Trần vỗ vỗ đầu Andy: 
- Mới đầu, ta dùng vũ lực thu phục Andy, bất quá, ha ha, tên này bây giờ đuối hắn cũng không đi! Ta thật sự khó có thể đế nó đi.

- Ai? Điều này sao có thể? Ý tứ của ta là ... tại sao?

- Để cho Andy nói.
Đỗ Trần vỗ vỗ đầu Andy.

Phì lang không dám ngẩng đầu đối nhãn với Jennifer, hắn đã bị dọa tới run rẩy, nhưng dưới khí thế đặc hữu, lại khiến cho người ta nhìn thành một loại khí khái cao ngạo khinh thường không thèm để ý tới: 
- Ta, sủng nhi của nguyệt thần nữ - Andy, là một dã lang có giấc mộng, mà giấc mộng của ta là ăn những thứ trân quý nhất, đẹp nhất tam đại lục, giấc mộng này chỉ có chủ nhân ta mới có thể giúp ta thực hiện.

Jennifer ngạc nhiên, giấc mộng của biểu đệ là ăn? Ách, nàng còn không biết, không lâu trước giấc mộng của Andy chỉ là no bụng, bất quá giấc mộng của Andy lại cùng tiến lên với vị trí của Andy, khi thấy được tương lai hi vọng trên người Tuyết Bỉ nhân Harry, cũng thay đổi giấc mộng của mình... mặc dù cũng là ăn, bất quá cấp bậc ăn cao hơn.

Nhắc tới ăn, Andy lại đói bụng, mấy ngày nay Dịch Cốt đi chung quanh bắt dị thú, tự nhiên tích lũy lượng lớn thức ăn, thức ăn này hiện đang để trong túi du lịch.

Andy tùy tiện lấy một hùng chưởng (tay gấu), ném vào trong miệng.

- Tay gấu?

- Ân, đây là món khai vị của ta.
Andy nhồm nhoàm, nhìn thoáng qua vẻ mặt Đỗ Trần, cười hề hề, hiểu được mình đã quên bản thân là qúy tộc phải có phương thức ăn uống lễ phép? Hắn từ trong bao rút ra một cái khăn ăn, đặt lên cổ mình.

- Ngươi dùng băng tằm ti làm khăn ăn?
Jennifer tựa hồ có chút hiểu được tại sao Andy đi theo Đỗ Trần… cường đại vũ lực uy hiếp là chính, còn thứ yếu là...
Khi Andy đã bỏ vào miệng mười cân Mã Kỳ đồn phong mà sản lượng cả năm trên tam đại lục cũng không vượt quá một tấn, hắn hài lòng lau miệng bằng khăn ăn băng tằm ti, hài lòng cười nói: 
- Tốt lắm, khai vị đã xong, khi nào ăn chính đây?

Jennifer sửng sốt hồi lâu, đột nhiên hỏi: 
- Đệ đệ thân ái, chủ nhân của ngươi, nhất định có rất nhiều?

Andy không có trả lời, mà chuyển ánh mắt tới một chuỗi vòng kim cương trắng đồ chơi của tiểu Bối Bối, điều này khiến cho Jennifer đột nhiên phát hiện mình hỏi rất ngu xuẩn.

Trên tam đại lục, người có thể thu phục được biểu đệ không có mấy người, có thể nuôi được biểu đệ lại càng không có mấy, mà có thể đánh bại long lang "Cường đại", còn có thể nuôi hắn, Jennifer lắc đầu, đáy lòng nổi lên một ý niệm không thể áp chế - đẹp trai, cường đại, có nhiều tiền! Lão thiên, ta thật sự muốn gả cho hắn.

Trong lúc này, Betty mang theo Anne đang giẫy dụa đi tới đại sảnh. 
- Đã chuẩn bị người thị tẩm, nàng nhất định sẽ phản kháng đôi chút, bất quá ngài yên tâm, long tộc chúng ta rất có kinh nghiệm xử lý tình huống này, bây giờ ngài có muốn xem không?

Đột nhiên, Betty phát hiện Anne nàng mang theo đã không hề phảng kháng, ngược lại nhu thuận, ngượng ngùng cúi đầu: 
- Tốt, ta đồng ý yêu cầu của các ngươi, nhưng xin các ngươi làm theo lời hứa, sau này để chúng ta tự do! Để ta cùng vị đại nhân này đi.

Betty sửng sốt, theo lời nói hàm tình của Anne, ánh mắt nhu thuận khi nhìn mặt Đỗ Trần, nàng trong lòng ghen ghét, đáng chết, khó trách nữ nhân này thay đổi thái độ, nam nhân đẹp trai như vậy, ai mà không muốn tiếp hắn? Tại sao ta không có một mái tóc vàng chứ? Ngày mai ta phải đi nhuộm tóc mới được.

Đỗ Trần cũng thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu thôi.
- Gì? Anne đồng học, sao lại là ngươi?
Đỗ Trần kinh ngạc bỏ đồ uống trong tay, đứng lên, nhìn chằm chằm Anne một hồi, sau đó quay đầu tức giận nhìn Jennifer: 
- Jennifer tiểu thư, đây là sao? Nàng chính là bằng hữu mà ta muốn tìm.

Theo lời nói của Đỗ Trần, Dịch Cốt đứng lên, Andy cũng chậm rãi ung dung ngước đầu.

Hào khí uy áp tới cực điểm.

Trời ạ, chẳng lẽ tù binh của mình chính là người hắn muốn tìm? Đáng chết, Jennifer đánh ánh mắt với muội muội, trong lòng muốn nói, chuyện đã thế này, chuẩn bị chiến đấu! Cục diện quá bất lợi. Chẳng lẽ hôm nay...

Nhưng tiếp đó, Đỗ Trần chần chừ nói: 
- Ba vị tỷ tỷ, làm sao bây giờ? Các ngươi vũ nhục bằng hữu của ta, chính là vũ nhục ta, cần máu tươi mới có thể rửa sạch sự sỉ nhục! Nhưng ... cha các ngươi là bạn tốt của sư phụ ta, các ngươi lại là biểu tỷ của Andy...

Hô, chuyện còn có thể hòa hoãn, Jennifer thở phào nhẹ nhõm, lập tức cười nói: 
- Ai nha, thật sự xin lỗi, đây đều là hiểu lầm, được rồi, đều là do tên Demis kia làm loạn, chúng ta bị hắn làm cho hồ đồ. Chúng ta là người nhà, có sự tình gì có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện?

- Demis? A, nếu là hắn, ta có thể hiểu, tên sư phụ cổ quái kia thường xuyên gây chuyện thị phi, ta thậm chí có thể tưởng tượng ra, hắn có phải đã thiếu tiền đánh bạc sau đó lừa gạt các ngươi không?

- Đúng, sự thật là như vậy! Tên Demis kia còn nói, hắn có một tiểu huynh đệ là Francis, cũng có đủ kim tệ để chuộc hồi bọn họ.

- Ai nha, ta chính là Francis.
Đỗ Trần thấy thế cục hoà hoãn, phất tay ý bảo Dịch Cốt cùng Andy ngồi xuống, lại ra vẻ bất đắc dĩ nói: 
- Nếu như vậy, chuyện này không thể trách ba vị tỷ tỷ, khởi nguồn đều do Demis giáo thụ đáng chết gây họa. Ai, quên đi, ba vị tỷ tỷ, lần này mặc dù trong lúc vô tình tổn tương thể diện của ta, nhưng lại có nguyên do, chúng ta lại là người mình, ta quyết định bỏ qua...

- Đúng, đúng, chúng ta là người mình.
Lời Đỗ Trần mặc dù có chút xúc phạm, nhưng trên cục diện mà đánh giá, Jennifer các nàng tuyệt đối ở thế yếu, cũng không so đo điểm này.

- Nhưng ba vị tỷ tỷ, các ngươi dù sao cũng bắt bằng hữu của ta, nếu muốn ta dùng kim tệ chuộc bằng hữu... cái này không thích hợp a?

Jennifer trong lòng có chút trầm xuống, không có biện pháp, ai bảo thực lực Đỗ Trần có thể dễ dàng dánh bại các nàng, ít nhất vẻ ngoài là thế. 
- A a, sao có thể đòi tiền chuộc? Chúng ta là tỷ đệ người mình cả, bằng hữu của ngươi cũng là bằng hữu của chúng ta, ba tỷ muội chúng ta đối đãi không tốt với bằng hữu, phải bỏ tiền ra bồi tội mới đúng. Tam muội, còn lo lắng cái gì? Mau thả các bằng hữu của huynh đệ Francis.

Anne kinh ngạc nhìn hết thảy, chỉ thấy Đỗ Trần hướng nàng đi tới, cười thân thiện: 
- Anne, không có việc gì đâu, các ngươi đã an toàn.

- Ta chỉ biết, ta chỉ biết ngươi nhất định sẽ không bỏ rơi ta.
Anne cúi đầu ngượng ngùng nói mập mờ, thật sự là quá hạnh phúc, đây quả thật là cổ tích a, một nữ tử xinh đẹp rơi vào tay ác long, mà thiến niên anh tuấn lại đánh vào long huyệt cứu đi người yêu… chờ một chút, Francis hình như không có thực lực dọa ba mụ đàn bà xấu xí này.

Nàng nghi hoặc ngước đầu lên, đột nhiên trong tai nghe được Dịch Cốt truyền âm: 
- Thiếu gia bây giờ là giả vờ có khí thế, xin phối hợp với hắn.

Trời ạ, Francis lừa ba mụ đàn bà xấu xí, hắn quả thực... Anne đối với Đỗ Trần vừa ái mộ lại vừa lo lắng.

Đỗ Trần bây giờ không có thời gian nghĩ tới tâm tư của Anne, hắn nói: 
- Brook, ngươi đi theo Betty gặp bằng hữu của ta, xem bọn hắn có đó hay không...

- Ngài yên tâm, bọn họ đều không có bị thương tổn gì, bây giờ rất tốt.
Jennifer mau mắn nói.

- Brook ngươi đi xem đi, mang theo một ít quần áo, một lát gặp mặt đừng để bọn họ quá chật vật.
Đỗ Trần không phải sợ các học sinh bị thương, mà hắn sợ các học sinh không rõ nói lộ chuyện, cho nên cần Dịch Cốt đi chiếu ứng.

Jennifer hai mắt toát ra sùng kính: 
- Đây mới chính thức là phong phạm của qúy tộc, nguyên lai chính thức quý tộc là thế này.

Cứ như vậy, bọn người Demis đều được Dịch Cốt chiếu cố, lúc đi tới đại sảnh, Đỗ Trần không thể trị tội Demis trước, không cùng ba tỷ muội chính diện giao chiến, song phương đều giữ lại thể diện, dưới sự áp tải của ba "Tỷ tỷ" cường đại, hoàn hảo không tổn hao gì cứu ra tất cả đồng học. Cũng quả nhiên là "Đạo tặc không cần trộm", thắng lợi.

Chỉ sợ ngày sau ba tỷ muội biết thực lực chính thức của Đỗ Trần là tam cấp đấu sĩ, biết cả quá trình đều là Đỗ Trần nói láo, đã lừa gạt các nàng thì sao? Nhân gia Đỗ tam thiếu gia nói là thật, bất quá ba tỷ muội hiểu lầm nhiều ít bao nhiêu thì không thể trách hắn, dưới tình huống này, với thể diện của long tộc ba vị tỷ muội phải tự thừa nhận mình ngu xuẩn, có thể làm khó dễ Đỗ Trần có thân phận đệ tử của Roland cùng Ziege sao?

Tiếc nuối duy nhất chính là Đỗ Trần không có nghĩ tới ba tỷ muội đột nhiên lại có nhận thân... đáng chết, nếu các nàng cho rằng Andy có huyết mạch của núi Miguel, chính mình ngày sau nhất định gặp phải phiền toái.

Ân, phải giải quyết điểm này.

Trong suốt tửu yến trong lòng Đỗ Trần đều tự hỏi việc này, chờ đến khi tửu yến chấm dứt, ba tỷ muội an bài bọn người Demis nghỉ ngơi, trong lúc trong phòng nói chuyện uống trà với Đỗ Trần, hắn vẫn suy nghĩ.

Jennifer nói: 
- Tiểu huynh đệ, bây giờ hiểu lầm đã giải trừ, ngươi tới địa bàn của các tỷ tỷ làm khách, chúng ta lần đầu gặp mặt, các tỷ tỷ không xuất ra chút lễ vật thật sự là mất mặt.

Nàng chỉ vào cảnh sắc ngòai cửa sổ cổ bảo: 
- Không sợ ngươi cười chê, nơi này vốn thuộc một con cự long đáng chết, tên kia làm mất thể diện của long tộc, đi làm cái gì "Số 5" thực nghiệm phẩm! Đáng chết, chúng ta giết sạch mọi người nơi này, bất quá bọn họ còn lưu lại một chút tiểu đồ vật, nhưng cũng có thể miễn cưỡng làm quà, tỷ tỷ dùng mấy thứ này làm chút nhân tình....
Liên Hoa Bảo Giám