Năm 850
Mùa mưa lại đến. Những cơn mưa cứ xối xả như trút nước xuống mái nhà, xuống đường xá, xuống những cái giếng xung quanh trụ sở, làm nước mưa ngập đến ngang gióng chân Dove mỗi lần cô bước ra khỏi nhà. Từ ngày xuất viện, Dove luôn thích ngâm chân mình trong dòng nước mưa mát lạnh để chúng cuốn trôi những tâm tư của cô mỗi khi chiều đến.
Đã gần một tháng kể từ ngày cô gặp Lyn và ngày nào chị cũng đến thăm cô với đống trái cây tươi rói trên tay. Chị dành rất nhiều thời gian để trò chuyện với cô và nhờ thế mà Dove cũng cảm thấy khá hơn. Lyn chia sẻ với Dove về những ngày tháng khó khăn khi chị mất cả bố lẫn mẹ mà chẳng có một nơi nương tựa. Sau ấy, chị cũng lựa chọn để trở thành binh sĩ giống Dove ở tuổi 15 và nhanh chóng trở thành một tân binh ưu tú của khóa. Nhưng chị đã không lựa chọn giống Dove, chị không chọn trở thành một kẻ luôn bị xa lánh và ghét bỏ, mà chị chọn để trở thành một cô gái hòa đồng và tốt bụng. Sự chân thành của chị đã giúp chị có được chức vụ, tiền bạc và cả sự yêu mến của tất cả đồng đội cùng khóa. Chị muốn Dove từ nay về sau hãy luôn vui vẻ và hòa nhập với đồng đội, hãy xóa bỏ những gánh nặng trên vai mà bắt đầu lại từ đầu. Dove chỉ biết gật đầu nghe theo.
Còn về phần của Levi, từ sau lần Dove tự tử không thành, anh trầm tính hơn hẳn. Anh ít giao tiếp với mọi người, cũng chẳng tham gia bất cứ buổi họp hay thảo luận nào của đội mà có mặt Dove, anh cũng gần như không nói với Dove một câu nào, kể cả khi chỉ còn mình anh và Dove trong phòng họp. Có lẽ trong đội, ai cũng hiểu thái độ này của anh, trừ Dove ra. Cô thầm trách và giận dỗi anh bởi anh đã trở nên vô cảm hơn bao giờ hết mà không biết anh đang muốn Dove sống một cuộc sống tốt hơn mà không có anh.
- Có lẽ phải rất lâu còn mới dám đến đây thăm mẹ. Từ khi biết được sự thật, còn thật sự đã không còn được dũng cảm như trước kia nữa. Còn sợ phải thất vọng. Trước giờ, vì ước mơ nhỏ nhoi được tìm mẹ, còn không ngại gϊếŧ người, từ mặt bạn bè, buông lời khó nghe với rất nhiều người thân thiết. Con đã từng nghĩ họ đang cản đường con, cản con tìm đến với cuộc sống mà con hằng ao ước cho đến khi con nhận ra, chính con mới là vật cản lớn nhất. Chính sự cô lập con tạo ra đã khiến con mất đi bạn bè, người thân và kéo con ra khỏi tình thương vô tận của họ. Con nhận ra, con đã quen với sự thiếu vắng mẹ trong cuộc đời và cho dù con không tìm lại được mẹ thì con vẫn sống tiếp cuộc đời binh sĩ thế này. Nhưng đã từ lâu lắm rồi, họ đã trở thành một phần không thể thiếu của con. Họ đã ở bên con mỗi khi con vui, con buồn hay lúc con cận kề với cái chết. Thật ra, họ rất quan trọng với con. Vì thế, con đã quyết định ra đi. - Dove thở dài - Con biết mẹ nhớ con nhưng sẽ tôn trọng quyết định của con. Con sẽ đến thăm mẹ khi nào trở về.
Vì ý nghĩ ấy, Dove lại quyết định bỏ đi một thời gian. Cô nói với Mikasa:
- Tớ sẽ đi khỏi đây.
- Đừng đi, đây là nhà cậu, gia đình cậu ở đây, cậu còn muốn đi đâu? - Mikasa lắc đầu từ chối.
- Tớ chỉ muốn đi một thời gian. Có lẽ khi tớ quay lại, cậu sẽ thấy một Dove hoàn toàn mới.
- Lỡ cậu không trở về thì sao? - Mikasa hỏi.
- Tớ hứa là sẽ về. Tớ có bao giờ thất hứa đâu. - Dove nhún vai. Cô mong sau này khi trở lại, cô sẽ quên đi được mẹ và quên cả anh nữa.
Mikasa không đồng ý nên cứ hết lần này đến lần khác thuyết phục, nhắc Dove nhớ về những ngày tháng tươi đẹp của cô khi còn ở Trinh sát Đoàn. Tuy Dove có chút dao động nhưng vẫn quyết định rời đi. Và lần này, cô đã chọn ra khỏi bức tường để thay đổi cuộc sống của mình.
*
Năm 850 - Quận Shiganshina
Nguyên nhân Dove rời đi không thể nào không kể đến Zeke Jaeger. Dove từng nghe nói về Titan Quái Thú - kẻ đã từng xuất hiện gần tòa tháp nơi cô và các đồng đội bị mắc kẹt và thầm ngưỡng mộ bởi cái sự khác biệt của người này. Dove đã từng ôm ấp giấc mộng được gặp kẻ nắm giữ sức mạnh Quái Thú để bộc lộ niềm trân trọng của mình và để chiêm ngưỡng dung nhan phía sau thân hình đầy lông lá ấy. Lần này, trong trận tái chiếm thành Maria, Dove đã có cơ hội được gặp Titan Quái Thú một lần nữa. Trớ trêu thay, người cô ao ước muốn gặp lại là kẻ thù lớn nhất trong trận chiến lần này. Hơn nữa, anh ta còn bày sẵn trận địa từ trước để "chào đón" Trinh sát Đoàn. Ngay sau khi Eren lấp được lỗ trên thành Maria, Reiner ngay lập tức xuất hiện và gϊếŧ đi một người đồng đội của Dove. Không chần chừ, Levi đã lao đến và xiên ngay cổ của Reiner. Cậu ta vừa rơi xuống đã bắt đầu hóa titan vội vã trèo lên tường. Theo lệnh Erwin, mọi người bắt đầu tản ra. Cùng lúc đó, Zeke xuất hiện dưới dạng của Titan Quái Thú cùng hơn chục con titan vô tri xung quanh anh ta.
Để chặn đường của đám ngựa, Zeke đã ném những hòn đá to lớn và đánh sập cổng tường. Erwin đã sớm ra được ý định của Zeke nên đã cho đội của Klaus và Marlene bảo vệ lũ ngựa còn đội của Hanji cùng đội Levi sẽ tiêu diệt Titan Thiết Giáp. Tuy thế, Dove vẫn còn lo về tên Titan Đại Hình nguy hiểm kia. Một khi hắn hóa titan thì đến cả mạng lớn như Dove cũng không sống sót nổi. Xem chừng con Titan có dáng hình như ngựa kia đang chở thùng hàng có chưa Bertholdt ở trong. Tuy chỉ là phỏng đoán nhưng Dove khá chắc chắn với suy nghĩ của mình. Cho đến khi thùng gỗ được Titan Quái Thú ném đi, Dove mới hoàn toàn tự tin vào khả năng dự đoán của cô, dù sự xuất hiện của Titan Đại Hình đã gây xáo trộn cả đội hình của Đoàn trưởng Erwin.
Trong khi đang chiến đấu gay go như vậy, Dove đã tình cờ chứng kiến cuộc nói chuyện giữa Levi và Erwin, cũng chính là điều thay đổi cuộc đời cô mãi mãi.
"Chương tiếp theo, Dove sẽ có một cuộc gặp gỡ bất ngờ với Zeke. Một quyết định sẽ được đưa ra và Dove sẽ phải đứng giữa hai lựa chọn: Ở lại đảo hay ra đi? Đón đọc, chương 42: "Tôi Biết Anh Là Ai!""