Lên Tàu Trước, Mua Vé Sau

Chương 19: 19: Tiệm Sách Trong Mơ





Doãn Tư Hàn cùng Kha Hằng sẽ ở lầu 2 của biệt thự.

Lầu 3 thuộc về Doãn Tư Vũ và Tô Bạch Lan.
Nói là chung sống, nhưng căn biệt thự lớn như vậy, bọn họ lại bận rộn công việc, chẳng mấy khi chạm mặt nhau trong nhà, đừng nói tới việc cùng nhau ăn cơm.
Doãn Tư Hàn mời chuyên gia dinh dưỡng tới để chăm sóc Kha Hằng.
Sức khoẻ cô trước đây không tốt lắm, lại không chịu chú ý tự chăm sóc bản thân, bây giờ cần thay đổi.

Các bữa cơm đều được nấu theo thực đơn riêng mà chuyên gia đưa ra, đầy đủ màu sắc thể loại.
Kha Hằng kén ăn, nhưng vì hai đứa nhỏ, cô vẫn cố gắng.

Doãn Tư Hàn ngồi bên cạnh giám sát cô.

Kha Hằng vừa ăn vừa lườm anh, không cho anh một sắc mặt tốt.
Ngồi ăn cơm, Kha Hằng nói chuyện với anh.

"Hết tháng này tôi sẽ nghỉ việc ở Trung Lục."
Cô đã nộp đơn từ chức.

Doãn Tư Hàn có chút ngạc nhiên.

"Sớm vậy sao?" Lúc trước cô nói thai sau 4 tháng thì mới nghỉ.
Cô gật đầu.

"Nếu tiếp tục làm thì chỉ sợ không hoàn thành tốt công việc.

Tôi cũng muốn nhân cơ hội này thực hiện kế hoạch riêng sớm hơn một chút."
Doãn Tư Hàn gỡ xương cá cho cô.

"Em muốn làm gì?"
"Tôi muốn mở tiệm sách."
"Em muốn làm bà chủ tiệm sách?" Doãn Tư Hàn gắp miếng cá vừa gỡ sạch xương đưa lên miệng cô.
Kha Hằng miễn cưỡng há miệng, gật đầu.

"Đúng vậy, là một tiệm sách trong mơ."
Từ lâu Kha Hằng đã ấp ủ giấc mơ có một tiệm sách của riêng mình.

Cô không theo ba học tài chính, không muốn tham gia thương trường, chỉ muốn yên bình trong thế giới riêng của mình.

Làm nhân viên thu mua của công ty xuất bản cũng là để học hỏi kinh nghiệm sau này mở tiệm.

Trước đó cô đã dự tính đến năm 25 tuổi sẽ tự mở tiệm.

Nhưng bây giờ có thay đổi, cô cũng đã nghĩ kĩ.
Cô mang thai đôi, bụng sẽ to hơn so với các thai phụ bình thường.

Nếu tiếp tục đi làm, không sớm thì muộn cũng bị lộ.

Không thể lén lút che giấu mãi được.

Lại nói, công việc ở công ty xuất bản vất vả, cô sợ mình không có đủ thời gian chăm sóc con.
Cô nói với anh.

"Dù sao cũng sẽ nghỉ việc, không bằng nghỉ sớm hơn một chút, tranh thủ thực hiện kế hoạch luôn."
"Em đã có ý tưởng cho tiệm chưa?"
Kha Hằng gật gù.

"Tôi muốn thuê một mặt bằng 3 tầng, gần trường trung học thì tốt.


Tầng 1 bán sách chuyên môn của học sinh sinh viên, tầng 2 sẽ là khu vực tiểu thuyết thiếu nữ.

Tầng 3 tôi muốn để một chỗ yên tĩnh cho mọi người tới đó thuê sách thì có chỗ ngồi xem."
Tiền cô tích góp qua mấy năm đi làm, lại cộng thêm tiền tiêu vặt ba và anh trai cho, hiện tại đã đủ để kinh doanh.
Khó khăn lắm mới ăn hết miếng cá anh gắp cho, cô nói.

"Tạm thời dự định là như vậy, đến lúc thực hiện sẽ thay đổi dần theo tình hình."
Doãn Tư Hàn không có ý kiến.

"Em thích là được.

Nhưng đến lúc đó muốn làm gì thì thuê người, em đừng động tay động chân."
Kha Hằng hiểu ý anh.

"Tôi biết." Thai của cô còn chưa vững, nếu cố ý làm việc quá sức, chỉ sợ ảnh hưởng tới quá trình sinh sản.
Anh múc cho cô một bát canh nấm, thổi thổi cho nguội bớt.

"Đến lúc đó anh sẽ giám sát tiệm cùng em."
"Tiệm của một mình tôi, anh giám sát cái gì?"
"Anh cũng là ông chủ mà."
Kha Hằng tức quá hoá cười.

Cô giơ tay sờ trán anh.

"Này, không có sốt.

Anh nghĩ gì hay vậy?"
"Em đừng quên chúng ta đã lĩnh chứng, tài sản của em cũng là của anh." Doãn Tư Hàn với lấy tay cô, mời ngón tay đan chặt.

"Em cũng là của anh."
"..."
—————
Mọi người trong phòng biết tin Kha Hằng sẽ thôi việc thì rất bất ngờ.
Mấy người trong phòng túm tụm lại trò chuyện.
Tô Tố không nhịn được còn hỏi cô.

"Đến công ty đối thủ sao?"
Kha Hằng bật cười.

"Không phải, sẽ không làm trong ngành này nữa."
"Em sẽ rời khỏi Bắc Kinh sao?" Bọn họ không biết quê của cô ở đâu.
"Không, em vẫn sẽ làm việc ở đây."
Bọn họ hỏi cô có kế hoạch gì trong tương lai chưa, Kha Hằng gật đầu.

"Cụ thể là gì thì đợi đến khi hoàn thành em sẽ thông báo với mọi người."
Tiết Chi Văn ôm lấy cô, nhõng nhẽo.

"Trăng nhỏ, biết là mỗi người có dự định riêng.

Nhưng cậu đi thì mình vẫn không nỡ."
Kha Hằng vỗ vỗ vai cô ấy.

"Có phải sau này không gặp nhau nữa đâu."
"Dù là thế nào thì sau này vẫn phải thường xuyên tham gia tụ tập đó nhé."
"Tất nhiên." Ngoại trừ công việc, Kha Hằng rất thích môi trường làm việc ở đây, các đồng nghiệp cũng rất yêu quý cô.

Làm việc ở đây đã 2 năm, nhân sự không có nhiều thay đổi, trừ bỏ có một chút hiềm khích với nhân viên mới Cố Tiểu Trúc, phòng thu mua rất hoà thuận vui vẻ.
Tối nay Doãn Tư Vũ và Tô Bạch Lan lại có tiệc xã giao, về muộn.


Doãn Tư Hàn tăng ca chưa về, Kha Hằng ngồi một mình ăn cơm tối.
Sau khi ăn xong, cô lên lầu một lúc rồi ôm máy tính trở lại phòng bếp, bày giấy bút lên bàn bắt đầu làm việc.
Trên bàn ăn bày vài đĩa đồ ăn vặt nhẹ tốt cho bà bầu, qua một hồi ngồi vẽ tỉ mẩn bản thiết kế tiệm sách, nhiều bản nháp bị cô vo tròn lăn lóc trên bàn.
Kha Hằng ngồi lướt máy tính tham khảo ý tưởng trên mạng, tay gõ gõ nhẹ trên bàn.

Thấy gì đó hay ho, cô lại viết lại vào sổ.
Lúc này tiếng động cơ ô tô vào sân truyền tới.

Doãn Tư Hàn đã trở về.
Anh vào phòng khách, thấy bếp vẫn sáng đèn, Kha Hằng đang cúi đầu cặm cụi viết gì đó.
Doãn Tư Hàn vào bếp, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô.

"Sao lại ngồi đây?"
Cô chỉ chỉ tay đống bừa bộn trên bàn.

"Đang nghĩ cái này."
"Vẫn chưa xong sao?" Anh nới lỏng cà vạt, tháo cúc áo trên cùng của áo sơmi ra, thuận tiện tay vắt ngang lên thành ghế sau lưng cô.
Kha Hằng lắc đầu.

"Ý tưởng ban đầu thì có sẵn rồi, nhưng tôi vẫn muốn tham khảo thêm của mọi người."
Cô lại quay sang nhìn Doãn Tư Hàn.

"Anh ăn tối chưa?"
"Vẫn chưa." Xong công việc anh liền trở về nhà.
Kha Hằng nhìn đồng hồ, giờ này người giúp việc sớm đã tan làm cả rồi.

"Có muốn ăn chút gì đó không?"
Anh gật đầu.

"Em nấu cho anh hả?"
"Không thì sao?" Ngoài cô ra ở nhà đâu còn ai khác.
Doãn Tư Hàn lại nhìn cô có vẻ không tin lắm.

"Em biết nấu ăn?"
"Đừng xem thường tôi.

Dù sao tôi cũng có 2 năm sống tự lập bên ngoài đó." Cô lườm anh.
Anh bật cười.

"Được, vậy anh vinh dự được xem em trổ tài rồi."
Kha Hằng đóng nắp bút, đứng dậy đi về phía bếp.

Cô lấy tạp dề đen đeo vào.

"Anh muốn ăn món gì?"
"Gì cũng được, tuỳ em." Doãn Tư Hàn không ngồi yên đó, anh cũng đứng dậy đi về phía cô.
"Vậy ăn mỳ sốt cà chua nhé?" Món đó nhanh gọn dễ làm, cũng là món cô làm ngon nhất.
"Được."
Kha Hằng bắt tay vào làm mỳ.

Cô với túi mỳ trên tủ đồ, bắt đầu thả vào luộc.

Doãn Tư Hàn đứng bên cạnh quan sát cô.

Kha Hằng đã tắm, cô mặc trên người một chiếc váy dài rộng rãi, mái tóc dài búi gọn lên, mùi thơm của hoa anh đào toả ra nhè nhẹ, rất dễ chịu.

Anh không cầm được lòng, cúi xuống thơm một cái lên má cô.

"Anh làm gì vậy?" Kha Hằng giật nảy mình, quát anh.
"Hôm nay anh vẫn chưa hỏi thăm con."
Cô quay người đối diện với anh, chỉ vào bụng mình.

"Chào hỏi con thì ở đây, không phải ở đây!" Lại chỉ vào má chỗ anh vừa hôn lên.
"Ồ, vậy anh chào lại." Doãn Tư Hàn rất tự nhiên cúi đầu xuống định hôn lên bụng cô.
Nhưng Kha Hằng giơ tay đẩy đầu anh ra.

"Để yên tôi nấu mì, không tôi cho anh nhịn đó."
Doãn Tư Hàn không đùa cô nữa.

Anh đứng thẳng người, dựa vào thành bếp, nghiêng đầu ngắm cô.
Hai người đứng rất gần nhau.
Bầu không khí trở nên ái muội.

Kha Hằng lúng túng tìm đề tài nói chuyện.
"Ngày mai tôi dự định sẽ đi xem mặt bằng.

Nếu được sẽ ký hợp đồng luôn.

Sang tháng bắt đầu bắt tay xây dựng quán."
Cô đã xin nghỉ làm, trưởng phòng không giao thêm công việc mới nữa mà chỉ cần hoàn thành nốt những việc đang dang dở.

Thời gian rảnh của Kha Hằng tăng lên khá nhiều.

Cô muốn tranh thủ lúc này đi tìm chỗ thuê mặt bằng rồi sửa sang tiệm luôn, càng sớm khai trương càng tốt.
"Em muốn thuê ở chỗ nào?"
"Gần trường trung học Bắc Kinh 2." Kinh doanh ở gần trường trung học sẽ thu hút nhiều khách hàng nhỏ tuổi.

Đây là nhóm khách hàng chủ yếu cô hướng tới.
Doãn Tư Hàn cũng gật gù.

"Ở đó sẽ làm ăn ổn."
Kha Hằng bắt đầu xắt cà chua.

"Tôi còn muốn kinh doanh kết hợp."
"Mở tiệm cafe trên tầng 3 hả?" Anh đã đoán ra được ý định của cô khi cô nói muốn tạo 1 không gian trên tầng 3 cho mọi người đọc sách.
Kha Hằng không bất ngờ khi anh nói trúng, cô thả cà chua vào chảo.

"Đúng vậy, trước kia lúc học đại học tôi từng đi học một khoá pha chế đồ uống."
"Nhưng tôi cũng sẽ thuê nhân viên biết pha chế để phục vụ trên tầng 3." Cô không thể ở mãi trên lầu 3 pha nước mà còn phải quản lý cả tiệm, hơn nữa cũng không thể cả ngày ở tiệm sách tới tận khuya mới về được.
Doãn Tư Hàn hoàn toàn đồng ý.

"Anh sẽ bảo thư ký lên danh sách các mặt bằng hợp lý có thể thuê, em tham khảo trước rồi hãy qua xem trực tiếp, tiết kiệm thời gian."
Kha Hằng suy nghĩ một lúc thì thấy khá hợp lý.

Cô không am hiểu về mấy thứ này lắm, nếu có anh giúp thì sẽ rút ngắn được thời gian.

Cô cười ngọt ngào.

"Vậy thì cảm ơn anh, Doãn tổng."
Doãn Tư Hàn cau mày.

"Em định tiếp tục gọi anh như vậy sao?"
"Không được sao?"
"Em sắp không còn là nhân viên của Trung Lục nữa rồi."
Kha Hằng khoanh tay lại, lấy một tay xoa xoa cằm, suy nghĩ.

"Vậy tới lúc đó tôi gọi anh là Doãn Tư Hàn?"
"Anh hơn tuổi em mà em dám gọi thẳng tên anh?"
Lúc này cô mới bật cười.

"Nếu không tôi gọi anh là Tứ ca đi.

Tôi thấy mọi người đều gọi anh như vậy."
Doãn Tư Hàn rõ ràng vẫn chưa hài lòng.


"Lại không phải anh em bạn bè."
Kha Hằng nghĩ tới một khả năng, anh là muốn cô gọi "ông xã".

Nhưng cô lại không dám chắc.

Vì vậy cô nhún vai.

"Vậy thì gọi là bố tụi nhỏ, dù sao trong bụng tôi cũng có các con của anh."
Doãn Tư Hàn không có lí do để bắt bẻ cô nữa, đành thôi.
Kha Hằng đã nấu xong, cô đổ mỳ ra một đĩa tròn.

Doãn Tư Hàn rất thức thời tự bê đĩa ngồi vào bàn ăn.

Cô lấy dĩa và thìa cho anh, sau đó ngồi xuống đối diện.
"Thế nào? Ngon không?" Cô nhìn anh gắp một đũa mỳ đầu tiên, chớp chớp mắt mong chờ hỏi.
"Rất ngon." Doãn Tư Hàn gật đầu khen, anh gắp thêm một miếng nữa cho vào miệng.
Lúc này cô mới hài lòng cười hì hì.

"Tôi nói mà, đừng thấy tôi ngốc nghếch mà xem thường."
Doãn Tư Hàn nhìn cô, cười nhẹ.

"Cảm ơn mẹ tụi nhỏ."
"..." Cô đỏ mặt vì cách gọi của anh, tai cũng bất giác phiếm hồng.

"Ờm, ngon là được rồi."
Không biết phải nói chuyện gì tiếp, Kha Hằng với tay lấy mấy quả óc chó bỏ vào miệng.
Hai người ăn uống dọn dẹp xong thì cùng nhau lên lầu nghỉ ngơi.
—————
Nhờ sắp xếp của Doãn Tư Hàn, Kha Hằng rất nhanh chóng thuê được mặt bằng ưng ý.

Tuy giá thuê hơi cao nhưng bù lại vị trí rất thuận lợi.

Cửa tiệm mới của cô sẽ nằm ở con phố đối diện trường trung học Bắc Kinh 2.

Sau khi ký hợp đồng thuê mặt bằng, Kha Hằng tiến hành thuê người sửa sang lại cửa tiệm.
Cửa hàng này trước kia là một tiệm bán quần áo, vậy nên cũng khá sạch sẽ.

Chỉ có điều tầng 3 bọn họ dùng làm nhà kho để hàng, vậy nên rất bụi.
Kha Hằng cho người lên dọn dẹp một hồi mới quét dọn xong đống bụi bẩn.

Cô ở dưới lầu 1 xem người ta lắp đặt cửa và các kệ tủ.
Công việc lắp đặt kéo dài đến 8h tối cũng đã tạm hoàn thành.

Cô quyết định ngày mai sẽ cho chuyển sách truyện tới luôn.
Lúc này ở ngoài cửa tiệm một chiếc Maybach đỗ lại.

Kha Hằng nhìn ra là Doãn Tư Hàn, cô chạy ra.
"Sao anh lại tới đây?"
Doãn Tư Hàn dắt tay cô vào tiệm.

"Đến xem tiến độ làm việc."
"Cũng hòm hòm rồi." Cô kể đại khái tiến trình cho anh nghe.
Doãn Tư Hàn ngắm một lượt thiết kế trong tiệm, mắt thẩm mĩ của Kha Hằng rất tốt.

Cô không chọn nội thất cầu kì mà thay vào đó những tủ kệ đơn giản, nhưng sắp xếp rất khoa học.

Cửa hướng ra mặt phố toàn bộ làm bằng kính trong suốt, còn đặt một dãy bàn cao ở đó, không gian rất thoáng.

Tiệm sách có diện tích khá lớn, các tủ sách xếp dọc dựa sát vào tường.
Lầu 1 và lầu 2 đã được người ta kê xong các loại tủ đựng sách, cả tiệm được sơn màu trắng sạch sẽ, đèn đuốc sáng chưng.

Hiện tại đã có thể bày biện đồ đạc.
"Tạm thời tầng 3 mới chuyển thiết bị máy móc pha chế lên.

Ngày mai có nhân viên tới thì tôi sẽ bảo bọn họ bày biện bàn ghế và trang trí.".