"Ai da da, không tốt rồi, trời sắp mưa to rồi." Ngoài kiệu có người la, "Mau mau tìm chỗ trú mưa, nếu không y phục, trang điểm đều sẽ ướt hết mất."
Trang Hàm hơi nhăn mi, quả nhiên xui xẻo, đến xuất giá cũng phải mắc mưa.
Nhưng mà không sao, vừa hay có thể tìm nơi nghỉ ngơi một chút, kiệu hoa này sắp làm cả người mình rụng rời rồi.
"Tiểu thư, sắp mưa rồi.
Đằng trước có một cái miếu tiên nữ, chúng ta đi trú ở đó đi?" nha hoàn bồi giá Xảo Nhi hướng tới hỏi.
"Ân." Trang Hàm đáp.
"Chỉ là, hình như sẽ phải đụng mặt đại tiểu thư rồi."
Trang Hàm nâng khăn trùm đầu lên, mở ra màn kiệu hướng phía trước nhìn nhìn, "Không sao, tránh một chút là được, có cái gì cũng đừng tranh chấp với nàng."
"Vâng."
Vị tỉ tỉ này của Trang Hàm tính cách có chút cương ngạnh, mà cái miệng của nàng còn y hệt như nương nàng, chanh chua đến lợi hại, Đã nhiều năm như vậy Trang Hàm cũng nhận được không biết bao nhiêu bạo nổ của nàng, cậu vẫn là nể tình nàng ta là nữ nhi, lại còn là tỉ tỉ mình.
Tuy không có cùng nàng ta thân thiết, nhưng hai người trong ngày đại hỷ lại đụng mặt nhau, một khi đã nhìn thấy hai bộ hỷ y đều y như nhau, với tính cách của nàng ta, định là không thoát nỗi tranh chấp.
Nghĩ đến đây Trang Hàm trong tâm nhè nhẹ thở dài một hơi.
Chờ kiệu hoa dừng lại rồi, tất cả đều đứng bên ngoài hầu, cậu đem khăn trùm nửa nâng lên, hạ kiệu, dọc theo cửa sau đi tìm một nơi thanh tịnh một chút, xoa dịu chán nản trong lòng.
Trang Hàm đi được vài bước, mưa lúc này cũng đã dần dàn nhỏ lại, một lúc nữa chắc sẽ dừng lại.
Cậu đứng trong hành lang miếu nhìn thấy không xa có một cái hồ nhỏ, mưa qua một hồi, mặt trời vừa ló, cầu vồng cũng hiện ra, rất là mỹ lệ liền muốn đi qua phía bên đó.
Lại đi thêm vài bước rồi chầm chậm cước bộ, có vài con bướm đang bay quanh đỉnh đầu của cậu, chờ cậu hơi dừng lại hóa ra thật sự sẽ đậu trên khăn.
Trang Hàm kinh ngạc mỉm cười, đứng lại nhìn đàn bướm đậu lại trên đầu trên vai mình, tâm tình thật vui vẻ, cùng đám bướm chơi đùa một chút.
Cậu của lúc này rất mê người, làm cho đại tiểu thư đang đứng cách đó không xa tâm sinh đố kị, ngầm mắng, làm sao mà lại còn có cả bướm bay tới trên người ả, sự mỹ lệ này thật là đáng giận.
"Hồ điệp a hồ điệp, các người có biết hay không Trang Hàm ta rất hâm mộ tự do tự tại của ngươi a." Trang Hàm cảm thán.
"Ô, hâm mộ hồ điệp?" Trang Nghiên đi tới bên cạnh Trang Hàm cười nhạo, "Vậy ngươi đi chết đi, rồi đầu thai làm bướm là được."
Trang Hàm nhìn thấy Trang Nghiên, hơi ngạc nhiên, trên mặt lộ ra một chút không hài lòng, do dự do dự, rồi nói, "Tỉ tỉ giáo huấn phải."
Trang Nghiên nhìn chằm chằm dung nhan đang cúi xuống, còn có đám bướm đang bay nhảy trên đỉnh đầu cậu, tức giận nói, "Đúng là yêu tinh, cùng với mẹ ngươi giống nhau, đều sử dụng yêu thuật, hóa ra còn có thể khống chế hồ điệp bay đến trên đầu.
Hừ."
Nghe xong, Trang Hàm cười, "Yêu thuật? Đây không phải là yêu thuật, chỉ là hoa mẫu đơn nương muội thêu sống động như thật, mới dẫn tới đám bướm này."
Trang Nghiên kinh ngạc mở to mắt, cướp qua khăn trùm tỉ mỉ nhìn một lúc lâu, quả nhiên rất sống động, mấy con bướm này đuổi không đi, nghe đồn Ngô Vương kia rất thích hồ điệp, nếu lúc bái đường có đàn bướm bay quanh đỉnh đầu, đó không phải là...!Nghĩ tới đây nàng đem khăn trùm trên đầu mình xuống giơ ra nói, "Muội muội, đừng nghĩ là tỉ tỉ bắt nạt muội, ta đem khăn long phụng trình tường đổi với mẫu đơn hoa khai của muội, đủ công bằng không?"
Trang Hàm nhìn nhìn nàng ta cái gì cũng muốn chiếm làm của riêng, vốn muốn chế nhạo, nhưng lại bất lực cong khóe môi, "Tỉ tỉ thích thì cứ lấy."
Trang Hàm cảm thấy trước khi chết có thể cùng vị tỉ tỉ cùng cha khác mẹ này hòa hảo một chút cũng không tệ lắm.
Trang Nghiên nghe xong cao hứng đội khăn trùm lên đầu, lại quăng khăn của mình cho Trang Hàm, vui vẻ đi đến trong miếu.
Tranh Hàm lượm khăn trùm đầu rớt trên đất, vỗ vỗ bụi, nắm chặt trong tay cũng đi theo nàng đi vào miếu.
"Ai dô, nhị vị tiểu thư của tôi ơi, khăn trùm đầu không thể làm lộn xôn như thế, mau mau đội lên, đội lên." hai ba mối vừa chạy vừa kêu lên, "Người ngoài mà nhìn thấy có biết bao nhiêu không tốt a."
Trang Hàm và Trang Nghiên nhanh chóng đội khăn trùm đầu cho ngay ngắn.
Đợi lúc bà mối tới ngay phía trước, cùng các nha đầu đối diện hai người nhìn nhìn.
Bà mai Lâm hộ tống Trang Hàm nghĩ, mẫu đơn hoa khai, không sai, đây là nhị tiểu thư.
Bà mai Triệu hộ tống Trang Nghiên nghĩ, long phụng trình tường, không sai, đây là đại tiểu thư.
Lúc đã vào trong kiệu, hai bà mai mỉm cười.
Bà Mai Triệu cười nói, "Đại tiểu thử là long phụng trình tường, tôn quý, ân, không sai được."
Bà Mai Lâm cười nói, "Nhị tiểu thư là mẫu đơn hoa khai, phú quý, cũng không sai được."
Ngồi vững, nâng kiệu.
Kiệu của Trang Nghiên hướng phía nam phủ Sở đại tướng quân đi lên, mà kiệu của Trang Hàm ngồi vô ý mà hướng về Ngô Vương Phủ.
Đến đây, một màn kịch vô tình đổi kiệu cũng chính thức bắt đầu rồi.
Đây sẽ là phúc hay là họa?
Hết Chương 5.