Lần nay lên dương thế theo lệnh của Diêm La Vương đi tróc yêu , lúc đầu hắn đi chỉ vì tuân lệnh mà thôi nhưng còn bây giờ thì hắn nghĩ là 1 công đôi việc, sau khi tróc yêu xong hắn sẽ đi đến nhà của Lạc Lạc trên dương thế để xem có nàng hay không ?!
Lần này con yêu không có gì ghê gớm chỉ sau 2 ngày tìm hiểu và ra tay hắn đã triệt tiêu được yêu quái,
Lúc này hắn cố lật lại kí ức để tìm đường đến nhà Lạc Lạc.
Hắn đã đến nơi, cảnh vật không có gì khác lạ, hắn đi vào trong nhà và gọi .
- Có ai ở nhà không? mẹ ơi con đến thăm mẹ đây.
Nghe tiếng gọi mẹ của Lạc Lạc từ trong phòng bước ra và nhìn thấy hắn.
Trong thoáng chốc bà ấy không nhớ được hắn là ai.
- Con chào mẹ, là con đây lần trước mẹ đã gặp con rồi, con là Nhất Phàm phu quân của Lạc Lạc.
hắn nhẹ nhàng nói.
- À là con sao, vậy chỉ có 1 mình con đến thôi sao Lạc Lạc không đến cùng con à. bà ấy đưa mắt nhìn ra phía sau Nhất Phàm tìm kiếm .
Nghe bà ấy hỏi vậy thì lòng hắn đã có câu trả lời, Lạc Lạc không có về nhà. Nhưng chỉ vào chào vậy rồi đi thì không được nên nán lại 1 chút .
- Dạ vâng, Lạc Lạc không khỏe nên chỉ có 1 mình con đến thôi, cô ấy gửi lời hỏi thăm và mong mẹ giữ gìn sức khỏe. hắn giả vờ nói vậy cho bà ấy yên tâm.
- Vậy sao! nó không được khỏe à ? con ngồi nghỉ đi để ta vào bếp lấy trà cho con.
- À dạ không cần đâu ạ, còn về Lạc Lạc , nàng ấy chỉ khó chịu 1 chút thôi mẹ đừng quá lo.
lúc này đàn em nhỏ của Lạc Lạc vừa đi đâu đó về.
Bọn chúng nhìn hắn lạ lẩm rồi chạy vào bếp với mẹ,
Sau khi biết đây là tỷ phu của chúng, thì cả 3 đứa trẻ rất mừng và quấn lấy hắn.
- ca ca à,tỷ tỷ của muội có khỏe không ạ?
- ca ca à, tỷ tỷ của muội có bị ca ca ăn hiếp không vậy? ca ca đừng bắt tỷ ấy làm nhiều việc quá nhé, sau khi cha mất tỷ ấy đã khỗ nhiều lắm rồi!
- Đệ nói cho ca ca biết nhé ! sau này đệ sẽ lớn và to cao hơn cả ca ca , nếu như đệ biết ca ca không tốt với tỷ tỷ , đệ sẽ bắt tỷ tỷ về không cho tỷ tỷ là nương tử của ca ca nữa đâu !
Bọn trẻ ngây ngô thay phiên nhau nói ,nhưng những lời ấy như hàn ngàn mũi tên bắn vào tim hắn.
Hắn nhớ lại chuyện trả nợ khi trước nên hắn muôn hỏi tình hình ra sao ,không biết lần đó có lừa được không?
- Thưa mẹ, lần trước mẹ nói là có nợ tiền của Trương lão gia gì đó, bây giờ đã ổn chưa thưa mẹ? Hắn hỏi
- Lần trước đúng là Lạc Lạc đã đưa bạc cho mẹ trả rồi, nhưng không hiểu sao hôm sau họ lại tới đây và nói mẹ làm trò tà thuật, nói mẹ đem trả toàn giấy tiền âm phủ mẹ thật không hiểu chuyện gì nữa?! bà ấy buồn rầu nói , hai siết chặt vào nhau.
- Vậy sao, rồi họ có làm gì mẹ không,? hắn lo lắng hỏi
- Bọn họ dùng vũ lực ép buộc bắt mẹ phải ký lại đơn thiếu nợ và còn đòi bồi thường công sức họ đến đây, bây giờ số bạc đã nhân gấp đôi rồi, họ thật là quá đáng mà.
bà ấy cố nén nước mắt nói.
Hắn nghe như vậy tức không chịu nỗi giận run hết cả tay chân.
- Mẹ à... hay để con giúp mẹ nhé! hắn nói.
- Không được đâu, số bạc đó rất lớn chẳng phải lần trước con đã giúp rồi sao lần này không thể phiền con nữa. bà ấy nhìn hắn xua tay nói.
- Dạ không hề phiền chút nào , lần nay con sẽ cho bọn nhà giàu cậy thế hiếp đáp dân lành này 1 bài học để sau này không còn làm những chuyện thất đức này nữa!
Nói xong hắn cùng bà ấy đến nhà Trương Lão gia, Đi theo mẹ Lạc Lạc chẳng mấy chốc hắn đã đứng trước 1 gia trang to lớn.
- Mẹ à, bây giờ con vào trong nói chuyện mẹ cứ ở đây đi nhé , con sợ mẹ vào lại thấy những điều không hay.
Hắn nhẹ nhàng nói.
- không có được đâu, nhà lão ấy đông người lắm mẹ e là con sẽ bị lão ta hại mất .
bà ấy nhíu mày lo lắng.
- Không đâu mẹ yên tâm.
Nói rồi hắn liền đi ngay, đứng trước cổng gia trang hắn chẳng thèm gọi mà 1 tay đẩy nát cửa cổng lớn gia trang của lão Trương.
Gia nhân của lão Trương thấy có người lạ vào nhà nên tên nào cũng cầm vũ khí trên tay như sẳn sàng vào quyết đấu.
Hắn hiên ngang từng bước đi vào , đến giữ sân hắn hét lên.
- Tên nào là chủ gia trang bước ra.!
Không thấy lão trương bước ra mà chỉ có 1 tên to lớn tay cầm đao xuất hiện mặt đầy sát khí.
- Ngươi là tên nào sao dám vào đây , có phải ngươi muốn chết rồi không? Tên cầm đao giọng dữ tợn nói
- Bổn quân muốn gặp tên khốn Trương Quan Quan chứ không phải 1 tên nô bộc như mi. hắn lạnh lùng nói.
- Thằng nhãi ranh, được lắm ta cho mầy ăn đao trước khi gặp lão gia.
Vừa nói vừa lao ra giơ đao muôn ra tay với Nhất Phàm, nhưng lưỡi đao vừa chạm vào Nhất Phàm đã bị cong vòng.
tên đó còn chưa hết bất ngờ thì đã bị Nhất Phàm nắm lấy đầu, chỉ với 1 cái xoay tay của Nhất Phàm tên đấy đã đầu lìa khỏi cổ máu phun ra như mưa, từ trong nhà tiếng la ó của bọn nô tỳ vang lên.
Bọn gia nhân còn lại thấy vậy quá sợ hãi không 1 tên nào dám xông lên nữa.
Lúc này lão Trương mới từ trong nhà bước ra bên cạnh còn có con trai lão ta và 1 số gia nhân.
- Chào vị đại hiệp, không biết vị đây muốn gặp ta có việc gì không? Lão ta nói.
- Ta muốn ngươi xóa nợ cho nhà nương tử của ta và đền bù tổn hại tinh thần cho họ. hắn nói với giọng nghiêm nghị.
- Vậy cho lão đây hỏi là nhà nương tử ngài là nhà nào vậy thưa đại hiệp.?
- Là người mà ngươi đi hỏi cưới cho con trai ngươi đấy.
- Thì ra là gia đình nghèo hèn của Tống Mịch đại thẩm đó sao haha.
- Ngươi không được thất lễ, nếu muốn toàn mạng thì nhanh giao giấy nợ ra còn không ta sẽ cho ngươi xuống âm phủ để mà đòi nợ. Hắn giận dữ
- được thôi, mời ngài. nói xong lão Trương ra lệnh cho hết tất cả gia nhân xông lên, lão ta không hề biết mình đang đối đầu với 1 tên quỷ có sức mạnh kinh khủng mà Âm Giới ai cũng phải kinh sợ.
Nhất Phàm không hề mất chút sức lực nào cho cuộc chiến không cân sức này, Nhất Phàm chỉ vừa rút kiếm ra chưa 1 ai kịp nhìn thấy gì thì bọn gia nhân của lão trương đã đứt từng khúc rồi ngã xuống, khung cảnh bây giờ kinh dị vô cùng.
Cả đám gia nhân của lão Trương mấy chục người điều bị Nhất Phàm chén ra từng mãnh máu chảy lênh láng khắp nơi.
Bây giờ lão ta đã nhận thức được sự lợi hại của Nhất Phàm mà quỳ xuống xin tha mạng.
- Đại nhân , đại nhân, mong ngài tha cho cái mạng già này, tôi hứa là sẽ xóa nợ và sai người mang vàng bạc qua để đền tội với cả nhà Tống đại thẩm thưa ngài, tôi xin ngài hãy tha cho tôi.
Lão ta quỳ lạy van xin cuối đâu lia lịa đến mức trán hắn va vào nền nhà chảy máu.
Mọi việc đã xong Nhất Phàm quay đầu đi .
Hắn vừa bước ra khỏi gia trang, Mẹ Lạc Lạc thấy trên người hắn toàn là máu nên hoản hốt lo sợ hỏi han.
- trời ơi... con sao vậy nè, sao toàn là máu thế này , con có làm sao không ,họ làm con bị thương hả.?
Bà ấy vừa hỏi vừa chạm vào người hắn kiểm tra xem có vết thương nào hay không .
Thấy bà ấy như vậy lòng hắn lại nhớ tới Lạc Lạc.
- con không sao, đây không phải là máu của con, mẹ yên tâm, chúng ta về thôi nào.!