Mạc Thanh Yên Lại nở nụ cười, "Anh muốn nói chuyện gì thế? Mau nói...... Đi."
Nụ cười vẫn tươi rói bên môi, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng đặc biệt khiến người yêu thương, cô lúc uống rượu không giống với những người khác hết khóc lại nháo. Cô chỉ là đứng ở đó không ngừng cười, dáng vẻ đặc biệt vui vẻ.
Cô như vậy vào trong mắt Lệ Đình Tuyệt lại càng chói mắt, ánh mắt càng toát ra vẻ thâm trầm, dáng vẻ tức giận đến người ngoài cũng có thể thấy rõ.
Tư Đồ Thiên lại không chút khách khí, "Tiểu tử cậu muốn nói gì vậy?"
Cửa xe bị hắn đẩy ra, dáng người thon dài của Lệ Đình Tuyệt xuất hiện trước mặt hai người. Mạc Thanh Yên lúc này đang mặc quần áo ở nhà, còn có vài cục bông nhỏ gắn trên đó, cùng hai người đàn ông cao lớn như bọn họ đứng cùng một chỗ, trông bé đi rất nhiều.
Hắn một phen liền kéo Mạc Thanh Yên đến bên cạnh mình, "Tôi chỉ muốn nói chuyện với một mình cô ấy thôi."
Sau đó đem cô vào trong xe, Tư Đồ Thiên liền kéo hắn lại, hai người cứ như vậy mà đánh tới. Mạc Thanh Yên thấy tình hình không ổn, bước xuống xe. Ngăn ở giữa hai người, "Tam...... Ca, em đã nói rồi, không muốn...... Hai ngươi đánh nhau."
Cô chu chu đôi môi đỏ mọng, cũng chắn trước người Lệ Đình Tuyệt, dáng vẻ này rõ ràng là muốn giúp hắn.
Tư Đồ Thiên nhíu nhíu mày, nha đầu này thế nhưng lại đối đầu với hắn. Đây tuyệt đối không phải là việc mà cô có thể làm ra, năm năm này, cô cùng bọn họ đã ở cùng một chỗ.
Thậm chí nói cô có thể dùng mạng của mình đổi mạng của hắn cũng không phải quá lời, thế nhưng không nghĩ tới vì nam nhân này, cô thế nhưng bảo vệ ở trước hắn ta, đây là sợ hắn đánh hắn ta bị thương sao?
Vì vậy không khỏi nâng mắt đánh giá kĩ Lệ Đình Tuyệt một lần nữa, dáng vẻ cao lớn suất khí,trên mặt có thêm một phần tà mị, càng khiến người xung quanh kinh diễm. Loại nam nhân như vậy, thực sự rất thu hút nữ nhân, cũng khó trách tại sao tiểu Ngũ lại để ý hắn như vậy.
Xem tình hình như này, có vẻ như Đại ca gặp phải cường địch rồi.
Tam......Ca, không được đánh nhau.
Nói xong lại xoay người lại, Lệ Đình Tuyệt nhanh tay giữ chặt thắt lưng cô, "Anh cũng..... Không được phép đánh nhau."
Nhìn thấy cô đứng chắn trước mặt mình, Lệ Đình Tuyệt trên mặt tràn đầy ý cười, hơn nữa cô gọi nam nhân này là Tam ca. Vậy đây không phải là bạn trai cô, vì thế liền nhanh tay, ôm cô vào lòng.
Sau đó liền vươn tay ra, "Tôi là Lệ Đình Tuyệt, là bạn trai của tiểu Yên, chào anh!"
Hắn trực tiếp đem Mạc Thanh Yên thành bạn gái mình, còn ôm vào trong ngực. Đây rõ ràng là muốn công khai chủ quyền, muốn cho Tư Đồ Thiên hiểu được, nữ nhân này là của hắn, không được phép động vào.
Mà Tư Đồ Thiên cũng không phải là kẻ ngốc, mọi hành động, ý tứ của Lệ Đình Tuyệt hắn đều xem ở trong mắt, sau đó nghiêng người, cùng Lệ Đình Tuyệt bắt tay.
Tôi là Tam ca của Tiểu Yên, tuy rằng chỉ là huynh muội bái sư, nhưng thân như huynh muội ruột.
Mạc Thanh Yên rời khỏi ôm ấp của hắn, nhìn đến hai người đàn ông đang bắt tay nhau, vỗ vỗ tay bọn họ.
Cái này..... Như vậy mới đúng, không thể..... Lại tiếp tục đánh nhau.
Sau khi buông tay, hai khuôn mặt tức khắc liền lạnh xuống. Tư Đồ Thiên nói trước: "Muốn cưới Tiểu Ngũ nhà tôi về, bọn tôi cũng có những quy củ và yêu cầu. Đêm hôm nay cậu lấy tư cách là bạn trai của Tiểu ngũ, có dám đấu một trận với tôi không?
Hắn trước sẽ giúp Đại ca kiểm tra xem nam nhân này có năng lực hay không. Nếu chỉ là một chiếc gối thêu hoa không có tài cán gì, Đại ca cũng không cần đến chào hỏi.
Lão gia tử chắc chắn sẽ không đồng ý cho nam nhân này với Tiểu Ngũ ở cùng một chỗ, nhưng nếu hắn có chút năng lực, còn có khả năng vượt qua khảo nghiệm của lão gia tử, vậy hắn sẽ nói cho Đại ca biết trước một tiếng.
Mạc Thanh Yên lắc lắc đầu, "Quy......củ? Tam ca, đây là cái gì thế?"
Biểu tình nghi hoặc của cô nhìn cực kỳ đáng yêu, Lệ Đình Tuyệt phát hiện, nha đầu này uống rượu vào là hệt như đứa trẻ. Càng nhìn càng thấy giống Angela, vì vậy liền nâng tay xoa đầu cô.
Em trước ngoan ngoãn về nhà ngủ, tôi cùng Tam ca em có chút việc cần nói chuyện.
Mạc Thanh Yên lắc đầu, "Anh không phải muốn tìm..... Tôi nói chuyện sao? Không được, tôi phải đi với anh."
Đôi mắt to của cô phát ra ánh sáng, giống như ánh sáng lóa mắt của một bầu trời đầy sao.
Hắn không nhẫn tâm cự tuyệt cô, vì thế khẽ gật đầu.