Lúc hắn đang thất thần, Mạc Thanh Yên liền đi đến, thấy điện thoại của cô trong tay hắn thì hỏi.
Em có điện thoại à?
Tư Đồ Thiên cầm lấy tay cô, "Có nam nhân nhắn tin cho em, em có bạn trai rồi à?"
Hắn thử dò hỏi, ánh mắt dừng trên gương mặt nhỏ nhắn của cô. Quan sát phản ứng của cô, tiểu nha đầu này ngày đó đến sinh môn, tất cả mọi người đều thích cô. Đặc biệt là đại ca, đối với cô là thật lòng.
Năm năm này tấm lòng của đại ca đối với cô mọi người đều biết, mà nha đầu này lại cái gì cũng không rõ.
Nếu cô thực sự có bạn trai, đáng thương nhất vẫn là đại ca.
Mạc Thanh Yên nhìn thoáng qua tin nhắn, thấy câu nói kia, như thế nào lại cảm thấy người gửi đang rất không vui?
Khuôn mặt cô hơi đổi màu, có phần lúng túng khó hiểu, Tất cả đều rơi vào trong mắt Tư Đồ Thiên, khóe miệng hơi cong lên.
Thực sự là bạn trai sao?
Mạc Thanh Yên lúc này mới nâng mắt, ánh mắt vụt qua tia sáng không rõ, sau đó bật cười khúc khích.
Tam ca, hắn chỉ là một người mà em quen thôi, thực sự không phải là bạn trai.
Mạc Thanh Yên nói xong liền ngồi xuống, đưa cho hắn một ly rượu, "Chúng ta thật lâu chưa ngồi cùng nhau, đến đây uống một ly."
Tư Đồ Thiên cầm lấy ly rượu cùng cô chạm cốc, sau đó cả hai người cùng uống cạn. Trò chuyện đến cuộc sống gần đây, nói nhiều nhất vẫn là về ba đứa nhỏ. Đúng lúc này, vú Trương đến gõ cửa.
Ngũ tiểu thư......
Mạc thanh Yên đem chiếc gối trong lòng đưa cho hắn, "Em đi mở cửa."
Khuôn mặt đỏ hồng, rượu cũng đã uống không ít, có phần không thanh tỉnh. Cô ra mở cửa, "Vú Trương, như thế nào còn chưa có ngủ?"
Vú Trương hai tay nắm vạt áo, vốn dĩ việc này bà cũng không nên can thiệp. Thế nhưng Lệ tiên sinh đối với Ngũ tiểu thư rất tốt, ngay cả đối với người làm như bọn họ cũng không coi thường. Lúc nào cũng dặn bọn họ, phải chăm sóc tốt cho Mạc Thanh Yên.
Vì thế hắn liền gọi điện cho bà, bảo bà nói với Mạc Thanh Yên rằng, hắn ở dưới lầu đợi cô. Nếu cô không ra gặp hắn, hắn sẽ đợi cô cả đêm.
Ngũ tiểu thư, Lệ tiên sinh đang ở dưới lầu, nếu cô không ra ngài ấy cũng sẽ không về.
Mạc Thanh Yên nở nụ cười,"Hắn thật sự đang ở dưới đó sao?"
Đầu vai cô chợt nóng lên, Tư Đồ Thiên nắm vai cô, "Ai đang đợi tiểu Ngũ?
Vú Trương xấu hổ cười, không nghĩ tới Tam thiếu gia lại ở trong này, vì thế lại nhìn Mạc Thanh Yên.
Lại không thể không cùng hắn nói, "Lệ tiên sinh đang đợi tiểu thư."
Tư Đồ Thiên đảo mắt về phía cô, ánh mắt hiện lên ý cười.
Tam ca cùng em đi xuống.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạc Thanh Yên vẫn mang theo ý cười, đôi môi hồng hơi mím lại.
Tam ca, tình tình hắn ta không tốt lắm, Vẫn là để em tự đi xuống đi.
Cái tên kia,suốt ngày khi dễ cô. Nếu như để Tam ca biết được, còn không cùng hắn đánh nhau một trận. Cô đi ra ngoài cửa, mà Tư Đồ Thiên thì nhìn theo hướng cô rời đi. Quyết định đi xuống nhìn xem, tiểu tử kia rốt cuộc là ai?
Vì thế mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của vú Trương, đi theo cô xuống lầu. Nhìn thấy chiếc Maybach ngoài cửa, Mạc Thanh Yên đi đến gõ nhẹ vào cửa sổ xe. Cửa kính xe mở xuống hoàn toàn, hiện ra toàn bộ gương mặt yêu nghiệt của Lệ Đình Tuyệt.
Tìm tôi có việc gì? Cô nháy mắt mấy cái rồi hỏi.
Nhìn đến khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của cô, giọng nói có chút khàn, ánh mắt mơ màng, hương rượu thoảng qua trong không gian.
Cô uống rượu, hơn nữa còn uống không ít.
Ánh mắt tối đi một chút, vừa muốn mở miệng nói chuyện, liền nhìn thấy Tư Đồ Thiên đến bên cạnh cô, sau đó đưa mắt sang nhìn hắn.
Tôi muốn nhìn xem là tiểu tử nào buổi tối còn không sợ chết đến tìm em?
Thời điểm ánh mắt hai nam nhân chạm nhau, liền như phát ra tia lửa điện.
Sắc mặt Lệ Đình Tuyệt âm trầm dọa người, cô thế nhưng lưu lại hắn ở nhà mình qua đêm. Hơn thế nữa hai người còn cùng nhau uống rượu, chẳng lẽ vừa rồi hai người ở trong phòng cùng nhau. Sau khi uống rượu còn muốn làm gì nữa? Hai tay hắn chậm rãi nắm lại thật chặt.