Mạc Thanh Yên cảm giác bản thân có lẽ phát điên rồi, mặc váy cùng hắn đánh nhau, thế nhưng bị hắn thấy được nội y phía dưới.
Lệ, Đình, Tuyệt, anh là cái đồ lưu manh, có thể đứng đắn một chút không?
Cô gầm nhẹ một tiếng, muốn thu chân lại, thế nhưng hắn lại không cho. Một bàn tay cứ thế chế trụ thắt lưng cô, đem cô áp vào trong ngực. Vậy mà hắn còn nở nụ cười âm hiểm, ở bên tai cô nói.
Được, tôi thực ra cũng có chuyện đứng đắn muốn nói với cô. Bà nội của tôi đang ở bên ngoài, tôi muốn cô cùng tôi đi ra gặp bà.
Đây là việc mà hắn muốn làm nhất lúc này, đem cô giới thiệu với người nhà của mình, cùng cô chính thức xác lập quan hệ.
Phi, bà nội của anh cùng tôi có quan hệ gì chứ? Buông ra.
Cô cuối cùng cũng không thể bình tĩnh được nữa, nam nhân này ngày càng yêu nghiệt, mỗi lần gặp đều bị hắn khi dễ. Thực sự là tức chết cô rồi, rất muốn ra sức đánh hắn một trận, thế nhưng cô lại đánh không lại hắn.
Vì vậy chỉ có thể tức giận ở trong lòng điên cuồng gào thét.
Lệ Đình Tuyệt bí hiểm nhìn cô, "Mạc Thanh Yên, không cần biết cô có nguyện ý hay không, tôi đã quyết định cô rồi."
Đúng lúc này cửa nhà vệ sinh bị mở ra, mấy cô gái đi vào, đều ngây người ra một lúc. Rõ ràng đây là nhà vệ sinh nữ mà? Như thế nào lại có nam nhân trong ở này?
Lệ Đình Tuyệt thấy có người vào liền buông lỏng chân cô ra, Mạc Thanh Yên sau khi đứng vững, liền chỉnh lại váy. Tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó xoay người rời đi. Bước chân nhẹ nhàng, tóc dài ngang hông, bóng dáng thập phần thanh lệ.
Mấy cô gái giật mình nhìn Lệ Đình Tuyệt, nam nhân này hẳn là có bệnh đi? Nhưng khi nhìn đến khuôn mặt của hắn, một đám đều là bộ dạng si mê.
Soái ca a~!
Lệ Đình Tuyệt nheo nheo mắt bước ra ngoài.
Mạc Thanh Yên trở về phòng bao, trên mặt hồng nhạt chút không tự nhiên. Tư Đồ Thiên đang cùng ba đứa nhỏ giải thích chuyện tắc đường, thấy cô đi vào liền nghi hoặc hỏi.
Tiểu Ngũ, có phải là bị bệnh rồi không, mặt sao lại đỏ lên như vậy?
Tư Đồ Thiên đi công tác ở thành phố gần đây, liền thuận đường đi đến Lâm Thành xem mấy người. Ba đứa nhỏ thấy hắn đến rất vui vẻ, đặc biệt là Băng Khối và Dương Quang, hai cậu nhóc từ nhỏ đã thích chơi cùng Tư Đồ Thiên.
Hắn bởi vì một lần ra ngoài gặp tai nạn ngoài ý muốn, nhưng vẫn là một tuyển thủ đua xe. Hai tiểu tử này lại đặc biệt thích xe cộ, cho nên cùng hắn rất hợp.
Angela đang ngồi ăn điểm tâm, cái miệng nhỏ nhắn phình lên, ngẩng đầu nhìn mẹ.
Đúng vậy, thật hồng nha nhìn giống như đang thẹn thùng vậy.
Cô bé đang ăn nên nói chuyện không rõ ràng, lại càng phát ra vẻ đáng yêu.
Mạc Thanh Yên nhanh tay sờ lên mặt, vừa mới diễn ra chuyện như vậy, cô nếu không đỏ mặt mới là lạ, ngồi xuống. Uống một ngụm nước, áp xuống cỗ tức giận trong lòng.
Không có gì, vừa rồi bị một người mắc bệnh thần kinh chọc phải, đường đường là một nam nhân, lại chạy vào nhà vệ sinh nữ, liền cùng hắn đánh một trận.
Ba nam nhân một lớn hai nhỏ nghe xong liền quay đầu nhìn cô, "Ngươi đánh nhau?"
Trăm miệng một lời đem câu hỏi nói ra, mang theo ý trách cứ.
Mạc Thanh Yên uống ngụm nước mà suýt nữa phun ra, ánh mắt của bọn họ đây là có ý gì?
Ngu ngốc, mẹ cùng một tên thần kinh đánh nhau, vậy mẹ cùng hắn đâu có khác gì?
Dương Quang tà khí cười, đem lời trong lòng nói thẳng ra. Băng Khối trừng mắt nhìn hắn, hắn lại bĩu môi, một bộ dáng sorry.
Mạc Thanh yên "Rầm" đem nước nuốt xuống. Cúi đầu không muốn đối diện cùng bọn họ, có chỉ số thông minh cao thật tốt. Nhưng đừng vì vậy mà coi thường người khác chứ, mấy đứa còn không phải do lão nương sinh ra.
Có ghét bỏ cũng không trốn thoát sự thật này nha.
Mà Tư Đồ Thiên lại nở nụ cười, "Ha ha, Tiểu Ngũ, em vẫn là bộ dạng đáng yêu này. Đến cho Tam ca ôm một cái nào, lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau."
Vì thế hai người liền đứng dây, cho nhau cái ôm thật chặt. Mạc Thanh Yên cọ cọ trong ngực hắn, "Tam ca, nếu ca có thể ở đây mỗi ngày thì thật tốt, hai cái tiểu tử kia cũng không dám khi dễ em."
Băng Khối cùng Dương Quang đầu đầy hắc tuyến, ai dám khi dễ cô, thương cô, yêu cô, bọn họ còn chưa kịp nữa là?
Một màn này vừa vặn bị Lệ Đình Tuyệt nhìn thấy, gương mặt hắn liền tối sầm, có một loại cảm giác mưa gió bão bùng sắp đến.