Lệ Tiên Sinh À, Đường Tình Duyên Của Ngươi Thắm Rồi!

Chương 271: Đứa bé đến cha cũng không cần




Editor: Waveliterature Vietnam

Anh không có thói quen để ý người khác, nên căn bản không có cảm giác gì, bây giờ muốn nhìn gì đó là muốn xem cho thỏa thích.

Anh tự đến đón mấy đứa nhỏ, không cho mấy người Nguyên Thành đến giúp, anh muốn xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với ba đứa nhỏ. Angela thì anh không cần lo lắng, tiểu nha đầu kia vừa đáng yêu lại còn tri kỉ nữa.

Khó khăn nhất là hai tiểu tử kia, thật sự rất thông minh, vì vậy anh phải tự thân xuất mã mới được.

5 rưỡi mở cửa, Lệ Đình Tuyệt nhớ đến lời của Mạc Thanh Yên, Angela đang ở lớp mầm, anh đi đến đón cô bé trước. Angela thấy Lệ Đình Tuyệt tới đón liền cực kỳ vui vẻ, liền quay ra nói với bạn học.

"Mấy bạn thấy không? Cha tớ đến đón tớ đó."

Một nhóm mấy cô bé đứng cạnh đó đều nhìn theo hướng Angela chỉ, nhất thời đều kêu lên ngạc nhiên.

"Thật cao, còn đẹp trai nữa."

Angela đắc ý cười thật tươi, "Điều đó là đương nhiên rồi."

Lúc này cô giáo của Angela mới đỏ mặt gọi tên cô bé, cô bé vội vã chạy tới, lao vào lòng Lệ Đình Tuyệt.

"Chú tới đón cháu, cháu vui lắm đó."

Hai cánh tay mũm mĩm ôm lấy khuôn mặt của Lệ Đình Tuyệt, nụ cười tươi ngọt ngào. Lệ Đình Tuyệt nhìn tiểu nha đầu này làm nũng, mỉm cười, trái tim mềm nhũn.

Sau đó đi đến lớp xuất sắc đón 2 tiểu bánh bao đẹp trai, hai tiểu tử nhìn thấy anh đến đón, khuôn mặt liền trở nên lạnh lùng.

"Tiểu di của bọn cháu đâu?"

Không phải mẹ đã nói sẽ đến đón bọn họ tan học sao, bây giờ thế nào lại thành ông chú này rồi, hơn nữa đây còn là nam nhân chuẩn bị cướp mẹ của bọn nhóc nữa chứ.

"Cát Cát, chú đẹp trai nói sẽ mua đồ chơi cho chúng ta đấy."

Angela vui vẻ nói chuyện cùng hai anh trai, thế nhưng khi nhìn đến khuôn mặt lạnh lùng của hai cậu, đôi mắt khẽ chớp, không hiểu hai cậu vì sao lại không vui?

"Cát Cát, hai anh không phải muốn có cái robot biến hình kia sao? Chú đẹp trai nói sẽ mua cho hai anh đấy."

Tiểu nha đầu một mực nói chuyện giúp Lệ Đình Tuyệt, thế nhưng hai cậu nhóc đang đi phía trước lại chẳng hề quan tâm, hoàn toàn thờ ơ.

Trong mắt Lệ Đình Tuyệt lóe lên tia sáng, may mắn anh đã sớm có chuẩn bị. Nhắn Mạc Thanh Yên bảo người làm không cần đến đón bọn nhóc. Vì vậy bây giờ hai cậu nhóc kia chỉ có thể lên xe anh ngồi, hôm nay hai cậu nhóc nguyện ý cũng được, không nguyện ý cũng thế, đều phải đi cùng anh.

Cuối cùng vẫn phải ngồi xe của Lệ Đình Tuyệt, đi đến cửa hàng đồ chơi trong trung tâm thành phố, Angela cực kỳ vui vẻ, nhảy nhót như một tiểu tinh linh, lắc lắc món đồ chơi trên tay. Mà hai tiểu bánh bao kia đến liếc mắt cũng không muốn, chỉ có thể đi theo phía sau Angela giúp cô bé bỏ đồ vào xe đẩy của Lệ Đình Tuyệt ở phía sau.

Bọn họ phải để ý cô bé, nếu không cô bé sẽ đi lạc mất.

Lệ Đình Tuyệt đi theo sau mấy đứa nhỏ, lấy di động ra, tìm một dãy số rồi ấn nút gọi.

"Cậu có biết trẻ con thích cái gì hay không?"

Tại sao hai cậu nhóc kia cái gì cũng không thích, đến cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái.

Ngôn Ngọc uống một ngụm cà phê, cười nói: "Sao tôi biết được chứ, xung quanh cũng đâu có đứa bé nào, cậu thử hỏi Lãnh Nhiên xem."

Sau đó Lệ Đình Tuyệt gọi Lãnh Nhiên đến, Lãnh Nhiên nhìn khung cảnh bạn nhỏ Angela muốn mang cả cửa hàng đồ chơi về nhà, mà hai tiểu bánh bao lạnh lùng kia, khuôn mặt không biểu cảm đứng bên cạnh cô bé.

Hai cậu bé cái gì cũng không lấy, chỉ một mực nhìn thẳng, trông giống như hai vệ sĩ của Angela.

Lãnh Nhiên không nhịn được nở nụ cười, "Tuyệt, không nghĩ đến cậu cũng có thể đưa trẻ con đi chơi đấy?"

Một người vừa cao lãnh lại thích yên tĩnh như anh, thế nào lại có thể chịu được tiếng trẻ con líu ríu bên tai? Thì ra anh có thể vì một người phụ nữ mà thay đổi đến như này.

Lệ Đình tuyệt vuốt vuốt lông mày, "Giúp tôi đối phó với hai tiểu tử này, hỏi xem hai đứa thích cái gì? nếu không hai đứa nó sẽ không cho tớ gặp mẹ."

Lãnh Nhiên ở trong lòng yên lặng oán thầm, hai cậu nhóc kia, trong lòng mẹ của mấy đứa đều có cả ba đứa, đừng chọn lựa nữa. Hơn nữa Tuyệt là một người hoàn hảo như vậy, có tìm cũng không ra tật xấu nào, còn không mau mau chạy theo anh, để anh cưới mẹ của mấy đứa về nhà.

Anh đương nhiên không dám đem những lời này nói ra, liền cất bước đi đến, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Angela.

"An An, cháu càng ngày càng xinh đẹp rồi."