Editor: Waveliterature Vietnam
Lệ Đình Tuyệt buông lỏng cô ra, thanh âm khàn khàn nói.
"Tiếp tục hôn tôi sợ chính mình sẽ không nhịn được."
Hơi thở hai người quấn quýt lấy nhau, đều nở nụ cười. Đây là lần đầu tiên Mạc Thanh Yên cảm nhận được loại cảm giác yêu thích giữa nam và nữ, cảm giác không tồi, giống như đang ngâm mình trong hũ mật vậy.
Hai người cứ ôm nau như vậy, thật lâu sau Mạc Thanh Yên mới nhắc nhở.
"Này, anh không mệt à?"
Vẫn ôm cô không buông, anh nhìn đôi môi cô, hơi sưng đỏ, còn ướt át sáng bóng. Con ngươi tà khí của anh híp lại cười xấu xa.
"Môi em trông thật quyến rũ."
Vừa hôn liền khiến anh không nhịn được, hơn nữa giống như bị nghiện.
Mạc Thanh Yên cười càng ngọt, cắn lỗ tai anh một cái.
"Thả em xuống đi, đợi lát nữa bị Tiểu Ngư bắt gặp lại cười em."
Nghĩ đến bí thư của mình, cái đồ miệng kia, nói không chừng chẳng mấy chốc tất cả mọi người đều biết chuyện hôm qua hai người ngủ cùng nhau.
Lệ Đình Tuyệt thả cô xuống đất, cô chạy vào phòng tắm. Anh hướng về phía phòng tắm nói: "Em có thể mập thêm chút nữa, anh thích em mũm mĩm hơn."
Nói xong anh xem đồng hồ, anh có chuyến bay lúc mười giờ, nếu bây giờ không đi sẽ không kịp. Vì thế vào phòng tắm, thấy cô đang đánh răng.
Anh ôm lấy cô từ phía sau, hôn lên lỗ tai cô. Mạc Thanh Yên ngứa không chịu được. Vẫn cười nhưng miệng đầy bọt kem, nói chuyện không rõ.
"Lệ Đình Tuyệt, đừng làm loạn."
Lệ Đình Tuyệt qua gương liếc cô: "Anh phải đi luôn rồi, quay về thành phố Lâm. Ngày mai anh sẽ cùng bọn trẻ đến sân bay đón em."
Mạc Thanh Yên cuối cùng cũng đánh răng xong, cùng anh nhìn nhau.
"Chuyện bên này anh không cần xen vào, có được không?"
Thật ra Mạc Thanh Yên không biết, người nào đó xuất hiện tại cái công ty nhỏ đến không thể nhỏ hơn này hoàn toàn là vì người phụ nữ nào đó. Hiện tại mọi chuyện đã như anh mong muốn nên không thể ở lại lâu, thành phố Lâm còn rất nhiều chuyện anh cần phải xử lý."
Còn có kết quả siêu âm kia, anh phải biết rằng bác sĩ bên này chẩn đoán có đúng không.
"Được, chuyện bên anh anh lộ mặt một chút là xong rồi."
Sau khi Lệ Đình Tuyệt rời đi, Mạc Thanh Yên trở về khách sạn đặt phòng lúc đầu tham gia đợt tranh cử thứ hai. Không có Lệ Đình Tuyệt ở, Mạc Thanh Yên cáng biểu hiện tốt hơn.
Diệp Khuynh Thanh cùng Mạc Thanh Yên bắt tay, cô thật sự tò mò người phụ nữ này. Có thể khiến cho Lệ Đình Tuyệt để ý quả là khó được. Trong mắt cô, Mạc Thanh Yên không hề cá tính, vì sao Lệ Đình Tuyệt lại thích cô ta?
"Mạc tiểu thư, không nghĩ đến sẽ cùng cô hợp tác, hy vọng đến lúc đó cô có thể khiến tác phẩm của tôi bày ra vẻ đẹp hoàn mỹ. Cũng đừng khiến cho tổng giám đốc Lệ mất mặt, dù sao công ty của các cô là do chính anh ấy chọn."
Lời Diệp Khuynh Thanh nói hơi khó nghe, có chút khinh thường năng lực của công ty Mạc Thanh Yên.
Diệp Thanh Khuynh có chút bực mình, Lệ Đình Tuyệt để ý người phụ nữ này đến mức nào chứ, không sợ làm hỏng buổi trình diễn này sao?
Mạc Thanh Yên nhận ra được Diệp Khuynh Thanh thích Lệ Đình Tuyệt, mà bây giờ cô cũng rất thích anh. Cho nên lúc bắt ta cô cười càng ngọt ngào.
"Cho dù là vì Tuyệt, tôi cũng sẽ dốc hết toàn lực để làm tốt buổi trình diễn, thiết kế Diệp xin yên tâm."
Xuất ra tư thế của bạn gái chính thức, khiến cho cô ta biết cô mới là người phụ nữ của Lệ Đình Tuyệt, để cho cô ta không cần si tâm vọng tưởng.
Nói xong cô tao nhã xoay người, bước chân nhẹ nhàng, dáng người lả lướt, xinh đẹp khiến cho phụ nữ còn ghen tị. Thấy cô đi xa, Diệp Khuynh Thanh cắn rắng.
Mạc Thanh Yên, cô đừng vội đắc ý, nếu làm hỏng buổi trình diễn thiết kế của tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua. Cho dù bây giờ Lệ Đình Tuyệt thích cô,nhưng mà đàn ông đều là tên lăng nhăng, chờ đến lúc anh ta vứt bỏ cô xem cô còn đắc ý được không.