Editor: Waveliterature Vietnam
Tiểu Ngư: "......"
Đang nói cái gì vậy? Cô mới không có ý đó, bất quá có thể bán cho Lệ Đình Tuyệt, cô còn cao hứng không kịp.
Vì sao bộ dáng Mạc tổng lại như tức giận như vậy? Ai, có phúc mà không biết hưởng.
Ba giờ tiếp theo, chính là khoảng thời gian mỗi công ty giải thích về kế hoạch. Lệ Đình Tuyệt chăm chúng lắng nghe, hắn ngồi ở chỗ đó, tất cả mọi người đều cảm thấy áp lực, khí thế của người đàn ông này quá mức cường đại rồi.
Đặc biệt là đôi mắt đào hoa kia, rõ ràng rất mê người, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng như băng.
Có hắn ở đây, dường như mọi người đều trở nên bất thường, lúc nhìn thẳng hắn sẽ luôn nói sai. Chỉ có Mạc Thanh Yên, đem hắn trở thành không khí, phát huy rất tốt, giải thích luôn đến nơi đến chốn.
Lệ Đình Tuyệt chăm chú nhìn người con gái này, cảm giác người khác không xem mình vào mắt thật không thoải mái. Cô sao có thể dễ dàng quên hắn như vậy, mà hắn mỗi ngày đều nhớ cô, nhớ đến phát cuồng.
Mới nghe tin cô đến thành phố T, liền theo lại đây. Nói là phải quên, phải buông tay, toàn bộ đều không làm được. Hắn lần đầu tiên không khống chế được, lần đầu tiên không quản được chính mình.
Thế nhưng cô gái chết tiệt này, lại xem hắn như không khí.
Sau khi Mạc Thanh Yên thuận lợi mà giải thích hoàn hảo xong, lòng bàn tay đều là mồ hôi, đối với hai đạo ánh mắt trầm tĩnh kia, cô rất cố rất cố xem nhẹ, thế nhưng vẫn là làm không được.
Cô hít sâu một hơi, trở về vị trí của mình. Tiếp theo là do người của Tú Nhi quyết định xem công ty nào đảm nhận hoạt động lần này, nơi tổ chức là ở Lâm Thành.
Người của bọn họ đều đang nghị luận, cuối cùng Diệp Thanh Khuynh đem kết quả chọn lựa cầm đến trước mặt Lệ Đình Tuyệt, cùng hắn thảo luận. cùng anh thảo luận. Anh châm một điếu thuốc, chau mày hít một hơi.
Nghe ý kiến của cô ta, mà chính mình chỉ thỉnh thoảng nói vài câu.
Nhưng tiếng của bọn họ rất nhỏ, những người khác căn bản không nghe thấy bọn họ đang nói cái gì? Tiểu Ngư có chút gấp "Mạc tổng, nếu không bây giờ chị gọi Lệ tổng một tiếng, sau đó cười với anh ấy một cái."
Cho dù cãi nhau, cười với anh ấy, anh ấy liền có thể vui vẻ rồi, cũng sẽ chọn công ty của bọn họ thôi à.
Mạc Thanh Yên lạnh nhạt liếc nhìn cô một cái "Đừng nói chuyện."
Thời gian chờ đợi rất dài, người của các công ty tranh cử đều có chút đứng ngồi không yên. Dù sao hội nghị kéo dài đã hơn bốn tiếng đồng hồ, ai đều cũng chịu không nổi.
Lệ Đình Tuyệt dập tắt tàn thuốc, môi mỏng nhẹ nhàng nói.
"Mọi người vất vả rồi, ngày mai còn một lần tranh cử kế hoạch cuối cùng, chọn từ hai công ty Vân Phương và Bang Đặc."
Tiểu Ngư kích động đến thiếu chút nữa nhảy lên: "Yeah, quá tốt rồi, chúng ta trúng cử rồi."
Mạc Thanh Yên đang thu dọn đồ, sau đó lạnh lùng nói một câu.
"Hai nhà, chúng ta còn chưa được chọn."
Ý là cao hứng quá sớm rồi, mà Tiểu Ngư lại mơ mộng xa vậy, chỉ cần là Lệ Đình Tuyệt ở đây, cô liền cảm thấy có hy vọng.
Lúc này nhân viên công tác của Tú Nhi đi tới "Mạc tổng, tối nay công ty chúng tôi muốn mời hai công ty tranh cử ăn cơm, đến lúc đó hy vọng các cô có thể đến."
Mạc Thanh Yên đáp ứng: "Nhất định sẽ đến."
Tiểu Ngư và cô đi ra cửa, lúc đi ngang qua Lệ Đình Tuyệt, cô liếc mắt nhìn hắn, mà hắn vẫn cùng Diệp Thanh Khuynh nói chuyện, căn bản không phát hiện ra sự tồn tại của cô.
"Tuyệt, chúng ta đến phòng anh rồi nói chuyện."
Lúc tới cửa, cô liền nghe thấy câu này, tâm tình nhất thời kém đi.
Bàn công việc còn muốn vào phòng nói? Vừa nhìn thấy đã biết không bình thường, đàn ông đều là một lũ háo sắc, phụ nữ cũng vậy. Nhìn xem ánh mắt Diệp Thanh Khuynh nhìn Lệ Đình Tuyệt, rõ ràng là có ý với hắn.
Trở về phòng, Tiểu Ngư giúp cô sắp xếp đồ, sau đó nhìn nhìn thời gian.
"Tiểu Yên, bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta đi dạo phố đi?"
Đi công tác đương nhiên phải mua một vài thứ, con gái đều rất thích đi mua sắm.
Mạc Thanh Yên vốn chuẩn bị đi mua quà cho bọn nhỏ, thế nhưng lúc này cô không có hứng thú. Đứng cạnh cửa sổ, hai tay ôm trước ngực.
Cô quét mắt nhìn bộ âu phục kia, đợi lát nữa có thể đi đưa quần áo cho hắn, thuận tiện xem xem bọn họ đang nói cái gì?