Translator: Waveliterature Vietnam
Thiển Thiển, cậu đừng có làm loạn.
Mạc Thanh Yên nắm lấy tay cô, sau đó nói với Lệ Đình Tuyệt:" Nhớ uống thuốc, em dẫn cô ấy về phòng nghỉ ngơi.
Mỗi người đều mặt đỏ đi ra phòng sách, Trần Bang Thiển lạnh lùng liếc nhìn cô.
Anh ta hôn cậu, cậu vui không?
Ai, anh trai, Tiểu Yên mê người đàn ông kia đến thất điên bát đảo rồi, anh ngày càng không có cơ hội.
Mạc Thanh Yên không có trả lời cô ấy:" Chúng ta chơi game đi."
Cô sở dĩ rất mê chơi, đều là tiểu nha đầu này dạy cô, vì thế không muốn để cô quấy rồi, liền rủ cô ấy chơi game.
Đến khi Angela kéo 3 người họ tan học, hơn nữa còn đến nhà Lệ Đình Tuyệt.
Angela nhìn thấy Trần bang Thiển đang ngồi chơi giường chơi điện thoại, liền vui vẻ đi đến.
Thiển Thiển, cháu rất nhớ cô.
Sau đó liền nằm vào lòng cô, hướng về phía điện thoại, muốn xem cô đang chơi trò gì.
Trần Bang Thiển trực tiếp ném điện thoại đi, ôm lấy Angela.
Thứ nhỏ nhắn này, miệng nhỏ ngày càng ngọt, để cô xem nào, có phải ngày càng xinh đẹp không.
Cô mới là người xinh đẹp.
Băng Khôi và Dương Quang sớm đã quen xem hai người tâng bốc nhau rồi, không ngừng nhìn Mạc Thanh Yên.
Chú ấy đâu rồi?
Bọn họ sở dĩ đồng ý đến cùng Angela, vì muốn xem Lệ Đình Tuyệt có lừa mẹ hay không, vì thế vừa bước vào liền muốn gặp người đàn ông ấy.
Mạc Thanh Yên đang bào thạch anh, nghe thấy hai đứa con đến, có chút kinh ngạc.
Hai con sao lại đến?
Dương Quang lắc đầu,"Cô ấy lại say mê chơi game, dì Thiển, cô đừng có làm hư con bé."
Thực ra hai đứa không thấy cô chơi, chỉ là cô không có thời gian, sợ rằng mắt cô không chịu nổi.
Trần bang thiển dừng lại, sau đó cắn môi," Hai đứa lúc nào cũng mang bộ dạng của tiểu đại nhân, như thế chịu không nổi, giống như Angela dễ thương biết bao nhiêu.
Băng Quang đi qua, cướp lấy điện thoại của cô.
Dẫn bọn con đi gặp chú ấy.
Mạc Thanh Yên nóng vội, vốn dĩ muốn thắng, nhưng mà bây giờ nhất định bị chống lại rồi.
Chỉ có thể đứng lên," Đi thôi, nhưng mà các con gặp chú ấy làm gì? Chú ấy rất có thể trở thành bố của các con.
Trước tiên phải đưa phương án dự phòng cho hai đứa.
Dương Quang cười gian tà, Băng Khối cười nói:" Mẹ, mẹ có thể thông minh lên chút được không, nhỡ chú ấy lừa mẹ, mẹ vẫn để chú ấy là bố của chúng con sao?
Hai đứa này mãi mãi đều vì bố ruột của chúng mà tranh lấy một mảnh thiên địa, dù sau có hai đứa, ai dám cướp mẹ đi, cô chỉ là một người chưa từng gặp mặt người cha ma quỷ.
Mạc Thanh Yên xoa đầu hai đứa, " Mẹ biết hai con khó mà chấp nhận, có điều mẹ vào chú ấy kết hôn còn sớm, các con cứ từ từ thích ứng, sau này tới đây nhiều lần cùng với chú ấy sống thử xem sao.
Hai đứa ra mặt bất đắc dĩ, càng không muốn nói nhiều.
Cô dẫn hai đứa vào phòng sách, cả phòng đều là mùi khói làm người sặc, Mạc Thanh Yên cướp lấy điếu thuốc trong tay anh," Bớt hút đi", Sau đó mở cửa sổ để thay đổi không khí.
Băng Khối và Dương Quang nháy mắt, Dương Quang tốc độ rất nhanh châm một chuỗi pháo, ném dưới chân Lệ Đình Tuyệt.
Hai đứa muốn xem, anh có chạy hay không.
Lệ Đình Tuyệt nhìn chuỗi pháo kia, hơi nheo mày một chút, nhưng mà tiểu nha đầu đấy ở đây, anh ấy không thể bị lộ, vì thế chỉ có thể để nó bắn tùm lum.
Mạc Thanh Yên nghe thấy tiếng, giật mình, nhìn thấy khói đen ở phía Lệ Đình Tuyệt.
Cô chạy tới, chuỗi pháo kia vẫn đang nổ, nhìn thấy trên người mỗi đứa, trên mặt đều có hỏa dược đen đen, không khỏi gầm nhẹ một tiếng.
Băng Khối, Dương Quang.
hai đứa trẻ không hề sợ hãi, dựa người vào tường.
Cô đi đến trước mặt hai đứa,"Hai con làm gì thế, không biết chú ấy là người bệnh sao, lại còn đi dọa chú.