Lệ Tiên Sinh À, Đường Tình Duyên Của Ngươi Thắm Rồi!

Chương 147: Người nào đó cũng bị tính kế rồi




Editor: Waveliterature Vietnam

Chỉ một lúc, Ngôn Ngọc đến, nhìn thấy Mạc Thanh Yên vẻ nhặt tái nhợt ngồi ở cửa, Nguyên Thành không ngừng nháy mắt với hắn. Hắn đại khái đã đoán được một chút, nhất định là đang cái quỷ gì đó?

Hắn vào phòng cấp cứu, đưa mắt nhìn người đàn ông tuấn tú trên giường bệnh, bình an vô sự ngồi trên đó.

Tuyệt, cậu là đang diễn kịch đó à?

Lúc nói lời này, hắn đã bảo y tá ra ngoài, xác định không có người ngoài mới hỏi.

Lệ Đình Tuyệt đưa tay lên chỉ vào tim, "tôi làm cho cô ấy giận rồi, cô ấy về sau sẽ không để ý tôi nữa, trong tim thật không thoải mái."

Ngôn Ngọc nhướng mày, "thấy chưa, đừng có tức giận đến sinh bệnh thật đấy."

Vừa dứt lời định đưa tay ta kiểm tra cho hắn thì hắn lại đẩy bàn tay anh ra.

Cậu nghĩ xem tôi bị xe đụng thì có bệnh gì được? Tôi chỉ muốn làm cô ấy không giận, nguyện chăm sóc, quan tâm tôi.

Ngôn Ngọc biết người này là đang trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng không ngờ hắn lại dùng đến chiêu này. Có điều con người hắn làm việc gì cũng không có nguyên tắc.

Cậu muốn đến mức độ nào?

Ngôn Ngọc nhìn tên nam nhân yêu nghiệt trước mặt, tuy lúc này đang nằm trên giường bệnh, nhưng nhìn rất giống một tên vô lại.

Lệ Đình Tuyệt đưa tay lên sờ sờ cằm, nghĩ cách nào đó làm cho nha đầu kia càng lo lắng càng tốt.

Ngay sau đó hắn đảo mắt, nhếch môi cười, nhìn người đối diện.

Cậu hiểu ý tôi mà, vấn đề này phải hỏi cậu làm sao để thành bệnh nhân rồi.

Ngôn Ngọc hiểu ý, quay người đi ra khỏi phòng cấp cứu, Mạc Thanh Yên vội vàng chạy tới, "Bác sĩ Ngôn, anh ấy thế nào rồi?"

Đáy mắt đều ngấn lệ, đợi chờ thời gian qua đi, cô nghĩ đến tất cả các trường hợp xấu nhất có thể, cho nên thời khắc này, cô đã chuẩn bị tốt tâm lý, dù kết quả có như thế nào, cô cũng nguyện ý gánh vác.

Bởi vì chuyện người đàn ông kia bị thương, làm cho cô ý thức được rằng, cô đối với hắn đac không đơn giản là kẻ thù rồi, mà giống như đã vượt qua mức bạn bè rồi.

Cô rất đau lòng, cũng rất sốt ruột.

Ngôn Ngọc nhìn thấy tiểu cô nương bị dọa đến cái dạng này có chút không đành lòng, nhưng cái tên kia khẳng định không đạt được mục đích thề sẽ không bỏ qua.

Tình hình không được tốt lắm, mọi người đến phòng bệnh đợi đi, anh ta vẫn đang làm kiểm tra, nhưng tám mươi phần trăm có thể…..

Anh còn chưa nói kết quả, bởi vì vẫn chưa nghĩ ra nên nói như thế nào.

Thế nào, anh ấy chết rồi sao?

Mạc Thanh Yên căng thẳng nắm lấy tay anh, nước mắt liên tục chảy xuống, thân thể run rẩy không ngừng.

Đều tại tôi, đều tại tôi, nếu không phải tôi tức giận lái xe đi, thì cũng sẽ không đâm chết anh ấy.

Cô tự tránh mình, chìm đắm trong bi thương, càng khóc càng to.

Không phải, anh ta sao có thể nỡ chết được.

Vì nha đầu kia, hắn chết rồi cũng có thể đại náo địa phủ, sau đó sống quay trở lại.

Mạc Thanh Yên hai mắt sáng ngời nhìn lên. Ngôn Ngọc nhìn vào đôi mắt trong veo kia, bên trong không hề có tạp chất nào, sạch sẽ như một đứa trẻ. Chính là bọn họ đáng chết muốn lừa gạt cô, vì thế sau khi đã suy nghĩ kĩ, anh quyết định nói đến trọng điểm, làm cho tên kia cũng chịu chút đau khổ.

Anh ta chỉ bị va chạm đến nội tạng, hai chân mất đi cảm giác.

Làm cho yên kia trên giường bệnh nhất định khó chịu đến chết, cũng coi như là giúp cô gái kia báo thì.

Mạc Thanh Yên mấp máy môi, vẫn bị làm cho kinh hãi, "anh ấy bị liệt rồi?"

Trời ạ!! Một người đàn ông có khí chất như vậy, rõ ràng có thân phận lớn mạnh như vậy, nếu như việc anh ấy không thể đi lại được nữa lộ ra ngoài, nhất định là một chấn động lớn. Trong một thời gian không thể chấp nhận được, ngông ngừng cảm thấy áy náy, cô càng vì anh ta mà cảm thấy buồn sầu.

Nhìn bộ dạng cô càng thêm đau khổ, Ngôn Ngọc không nán lại lâu nữa, bằng không sẽ càng cảm thấy tội lỗi, anh nhanh chóng xoay người đi vào phòng cấp cứu.

Lệ Đình Tuyệt lười biếng dựa vào thành giường, lộ ra vẻ thản nhiên tự đắc.

Ngôn Ngọc lắc đầu liên tục, "Nha đầu kia khóc rất đau lòng."

Nghe thấy vậy Lệ Đình Tuyệt lại cười, điều đó chứng tỏ nha đầu kia đang để ý hắn.

Cậu nói bệnh tình của tôi như thế nào?

Nghĩ một lát sẽ phải hóa trang, nói không chừng tối nay có thể tốt đẹp trở lại.