[ Kỹ năng : Trốn tìm.
--Cấp bậc : ??? ( kỹ năng bị động)
--Mô tả : chỉ cần ngồi im trong bóng tối không nhúc nhích, cảm giác tồn tại liền sẽ tự động thu nhỏ lại đến mức thấp nhất.
--Nhắc nhở : Không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta, các ngươi đều không nhìn thấy ta.
( Có kỹ năng này, về sau, chỉ cần không phải là kẻ ngu, vừa chơi trốn tìm vừa ngồi giữa đường lớn hát vang khúc khải hoàn thì bất kể là lệ quỷ hay người chơi, đều sẽ không thể tìm ra ngươi.)]
Miên Dương cũng không biết vì sao hệ thống luôn đưa cho mình kỹ năng bị động, nhưng không thể không thừa nhận, những kỹ năng này xác thực vẫn rất hữu dụng.
Hơn nữa còn rất phù hợp với y.
Về phần cơ hội rút thưởng gì đó, bởi vì bây giờ chưa phải lúc, y cũng liền theo bản năng bỏ qua.
Ánh mắt từ đầu tới cuối đều chỉ dán chặt vào trên con số 100.000 tích phân, trong đầu cũng đã bắt đầu suy nghĩ nên sử dụng chúng như thế nào...
[ Bởi vì trên người người chơi có khí tức của ca ca quỷ hỏa, nên hắn đã thật sự tin tưởng lời nói dối đó của ngươi, cho rằng ngươi chính là ca ca của mình.]
[ Đây là một hành động vô cùng to gan, và cũng gần như không có khả năng mô phỏng.
Mạo danh ca ca của quỷ hỏa, ngươi liền sẽ không phí chút sức lực nào, có được sự bảo hộ của một hung thần.]
[ Chỉ có điều, giả mạo chung quy vẫn là giả mạo, ngươi nên cầu mong, hắn ngàn vạn đừng tìm được ca ca thật của mình.
Nếu không, đến lúc đó, ngươi sẽ biết được, sự phẫn nộ của hung thần là như thế nào...]
[ Đinh, nhiệm vụ cưỡng chế mở ra.]
[ Tên nhiệm vụ : Giả mạo.
--Cấp bậc : SSS cấp.
( Ít nhất có một vị hung thần tọa trấn)]
[ Bối cảnh nhiệm vụ :
--Quỷ hỏa trước khi chết có tên thật là Tiểu Ngũ, đây là danh xưng, cũng là một con số mang ý nghĩa đặc biệt, chú định sẽ bám chặt lấy hắn, vĩnh viễn không thể tách rời.
--Tiểu Ngũ có một ca ca song sinh, cùng với năm vị huynh đệ, tỷ muội khác.
--Hắn và ca ca từ nhỏ cũng đã bị phụ thân cưỡng ép chia cắt, thậm chí, ca ca dường như cũng chưa từng biết đến sự tồn tại của hắn.
--Chỉ có hắn là mỗi ngày đều sẽ được phụ thân đưa tới, thông qua một lỗ nhỏ trên vách tường, lén lút quan sát sinh hoạt hằng ngày của ca ca.]
[.....................2
--Cuộc sống của ca ca rất khó khăn, nhưng Tiểu Ngũ cảm thấy, chính mình còn khổ sở hơn ca ca rất nhiều.
--Phụ thân không hề yêu thương hắn, thậm chí, cũng chưa từng xem hắn là người.
--Ông ta dùng ca ca làm lá chắn, không ngừng ép hắn làm đủ loại chuyện thương thiên hại lý, sống như một cỗ máy giết người, một cô hồn dã quỷ chỉ khi đêm xuống mới có thể hiện thân.
--Một ngày này, sau khi làm xong nhiệm vụ phụ thân giao cho, hai tay dính đầy máu, lần đầu tiên trong đời, Tiểu Ngũ lại cảm thấy chán nản, mệt mỏi, không muốn tiếp tục đi tiếp nữa.
--Ánh mắt của đứa trẻ sơ sinh bị hắn tự tay bóp ch3t kia, cứ mãi hiện hữu trong tâm trí của hắn, không tài nào xóa bỏ được.
--Hắn muốn chết, muốn kết thúc cuộc sống như địa ngục này của mình.
--Nhưng khi nghĩ tới ca ca, hắn lại do dự...]
[........................3
--Nếu hắn chết, ca ca biết phải làm sao? Phụ thân nhất định sẽ gi3t chết y, hoặc ép y thay thế hắn, trở thành một thanh đao dính đầy máu trong trong tay ông ta.
--Rõ ràng biết cố gắng của mình sẽ không bao giờ được đền đáp, vị ca ca song sinh đó, có lẽ vĩnh viễn cũng sẽ không biết đến mình, nhưng Tiểu Ngũ vẫn không oán, không hối.
--Bởi vì đối với hắn, ca ca chính là người thân duy nhất trên đời, đồng thời, cũng là ánh sáng duy nhất còn lưu lại, để hắn có mục tiêu để sống tiếp.]
[......................4
--Một ngày này, làm trái lệnh phụ thân, sau khi cải trang thành một tên ăn mày đầu tóc bù xù, Tiểu Ngũ đã xuất hiện ở trước mặt ca ca.
--Đây là lần đầu tiên trong suốt bao nhiêu năm qua, hắn và ca ca chính thức gặp mặt nhau.
--Đúng như đã nghĩ, ca ca rất dịu dàng, không chỉ cho hắn cháo, mà cho dù bị bàn tay dơ bẩn của hắn chạm trúng, y cũng không hề tức giận.
--Bàn tay ca ca rất ấm, cũng hoàn toàn trái ngược với cơ thể lạnh băng do ngâm trong nước thuốc, luyện võ nhiều năm, ám thương đầy mình của hắn.]
[........................5
--Hạnh phúc đến rất đột nhiên, mà kết cục sau đó thì lại rất tàn khốc.
Phụ thân sau khi biết được việc này, đã không cho phép hắn đến thăm ca ca thêm một lần nào nữa.
--Cứ như vậy, chịu đựng đủ loại tra tấn từ thể xác đến linh hồn cho tới khi trưởng thành, thật lòng rất tưởng niệm ca ca, Tiểu Ngũ đã lần nữa lén đến gặp mặt y.
--Nhưng làm Tiểu Ngũ không thể chấp nhận được chính là, thì ra, những cố gắng bao năm qua, tất cả những thứ tốt đẹp mà mình tranh thủ đổi lấy, muốn mang đến cho ca ca, đều chỉ là một trò hề không hơn không kém.
--Ngay cả tin tức về cuộc sống của ca ca trong thư tín do phụ thân mang tới, cũng đều là giả tạo.
Bởi vì, sau cái ngày mà hắn cãi lời phụ thân đó, ca ca của hắn, kỳ thực cũng đã bị phụ thân sát hại.]
[...........................6
--Đó là một sự trừng phạt dành cho con chó không biết nghe lời, đồng thời, cũng là một phần trong kế hoạch chế tạo hung thần do ông ta tạo ra.
--Giây phút biết được sự thật này, cả thế giới của Tiểu Ngũ dường như cũng đã sụp đổ trong nháy mắt.
--Thứ gì đáng sợ hơn cả tuyệt vọng? Đó chính là ngày ngày góp nhặt hi vọng, sau đó lại nhận ra, tất cả chỉ là kính hoa thuỷ nguyệt.
--Tiểu Ngũ bị treo lên cọc gỗ, bị phụ thân của mình dùng lửa, từng chút từng chút một thiêu cháy cho đến chết.
--Đúng như ông ta mong muốn, ôm theo phẫn nộ ngút trời mà chết đi, Tiểu Ngũ cũng đã phá vỡ sợi gông xiềng đó, trở thành vật thí nghiệm đầu tiên đạt tới cấp bậc hung thần của ông ta.
--Chỉ có điều, bởi vì là lần đầu thành công, nên vị phụ thân đó cũng không khống chế hắn được quá lâu.
--Ngày mà hắn thoát khốn, ông ta đã nói cho hắn biết, thật ra, ca ca của hắn cũng chưa hề tan biến.
--Giống với hắn, y cũng là một vật thí nghiệm của ông ta.
Chỉ có điều, y lại là phế phẩm thất bại, đã bị ông ta từ bỏ, bây giờ đang lang thang ở đâu đó trên Linh Vực.]
[........................7
--Nhân lúc Tiểu Ngũ thất thần, phụ thân hắn cũng đã bỏ trốn.
--Kể từ lúc đó, Tiểu Ngũ liền chính thức bước vào hành trình tìm kiếm ca ca của mình.
Chỉ là, đến tận bây giờ, vẫn chưa hề có chút tiến triển gì cả...]
[ Yêu cầu nhiệm vụ : Tiếp tục đóng giả làm ca ca của Tiểu Ngũ.
--Thời hạn nhiệm vụ : không có.
--Phần thưởng : không có.
--Trừng phạt khi thất bại : chết.]
Được rồi, rất ngắn gọn, rất súc tích, nhưng cũng đã nói đúng vào trọng tâm.
Chỉ cần bị vạch trần, chờ đợi y, sẽ chỉ có cái chết.