Lệ Quỷ, Lệ Quỷ, Mấy Giờ Rồi?

Chương 36




 

Bóng ma cao gầy: "Chết..."

Khăn tắm phủ lên đầu anh.

Bóng ma cao gầy kéo khăn xuống, vẫn muốn tiếp tục dọa cô.

Úc Tinh nói: "Anh ngoan ngoãn lau khô người đi, tôi vào tắm trước."

Bóng ma: "..."

Cô bảo ai ngoan ngoãn?

Bóng ma cao gầy co chân ngồi trên ghế sofa, đang định nhe răng, nhưng Úc Tinh đã vào phòng tắm, đóng cửa lại.

Chung quy không thể phá cửa xông vào được.

Bóng ma cao gầy cứng đờ một lúc, cúi đầu nhìn chiếc khăn tắm thêu hoa nhỏ trong tay, hơi vụng về lau khô người.

...

Mặc dù hôm nay miễn cưỡng ở lại, nhưng bóng ma cao gầy toàn thân không thoải mái, anh quen trốn trên trần nhà, ngoài cửa sổ, lại là lần đầu tiên được mời vào nhà với tư cách khách.

Anh bị ánh đèn ấm áp chiếu vào, ngồi trên ghế sofa của Úc Tinh, giống như sinh vật rêu ẩm mốc bị phơi ra dưới ánh nắng mặt trời.

Anh quen với việc bị người ta sợ hãi, kinh hoàng.

Nhưng bây giờ không thể tự lừa mình dối người nữa - Úc Tinh căn bản không sợ anh chút nào.

Dù đã nén chiều cao để vào nhà, nhưng anh vẫn cao hai mét, bóng ma cao gầy rất to, ngồi yên lặng, căn phòng nhỏ đã bị bóng của anh che khuất phần lớn ánh sáng, bóng trên tường trông rất dữ tợn, nhưng lại có vẻ hơi ngoan ngoãn.

Úc Tinh đi ra từ phòng tắm, do dự hồi lâu mới rón rén đến gần anh.

Sinh vật đáng sợ như vậy sẽ cảm thấy lúng túng sao? Nhân vật nam chính trong phim kinh dị thì không, mèo thì có.

Úc Tinh tắt đèn.



Cô bật tivi như mọi khi, thậm chí còn đắp chăn, nhắm mắt giả vờ chuẩn bị đi ngủ.

Bóng tối quen thuộc buông xuống.

Bóng ma cao gầy im lặng một lúc, cơ thể căng cứng dần dần thả lỏng.

Chẳng mấy chốc, sự chú ý của bóng ma đã bị tivi thu hút.

Tất nhiên, dù sao bóng ma cao gầy cũng chỉ từng xem màn hình nhiễu tuyết không có tín hiệu.

Chỉ màn hình nhiễu tuyết thôi anh cũng có thể xem suốt ba đêm, "Tom và Jerry" quả là quá kích thích.

Đột nhiên, bóng ma cao gầy nhận thấy Úc Tinh hình như cử động.

Bóng ma cúi đầu nhìn, tưởng mình hoa mắt.

Nhưng ngay sau đó, anh phát hiện lông mi của cô run lên.

Anh quay đầu quan sát một lúc.

Phát hiện Úc Tinh đang lặng lẽ tiến lại gần anh với tốc độ 1cm/giây.

Bóng ma không hề ngốc, chỉ là thế giới của người sống đối với anh có quá nhiều thông tin, phản ứng luôn không theo kịp sự thay đổi, nhưng một khi tập trung chú ý, sự cảnh giác và nhạy bén lại trở về với anh.

Cô muốn làm gì?

Ghế sofa rất nhỏ, để không chạm vào Úc Tinh, bóng ma luôn ngồi cách cô rất xa.

Anh cảm thấy cô lặng lẽ dịch chuyển lại gần một chút, hai chút, rồi lặng lẽ nép vào bên cạnh anh, chỉ cần anh cử động là có thể chạm vào cô.

Bóng ma lặng lẽ nhìn cô chằm chằm.

Trời mưa, loài vật nhỏ sẽ túm tụm lại với nhau để sưởi ấm. Nhưng mèo con đang đến gần một con mèo hung dữ, tính tình xấu, ngay khoảnh khắc cô đến gần, nó lập tức xù lông lên, và bắt đầu suy nghĩ xem nên bắt đầu từ đâu để tát bay cô đến Bắc Cực.

Nhưng hôm nay cô bị trẹo chân, bây giờ mà vứt cô ra ngoài thì rõ ràng sẽ chết.

Anh cố nén chống lại chống lại sự thôi thúc muốn ném cô ra ngoài, mà từ từ quay đầu đi, thân hình cao lớn biến thành một tảng đá cứng đờ.



Anh nghe thấy cô nhỏ giọng hỏi: "Ngày mai anh còn đến thăm tôi không?"

Anh giả vờ như không nghe thấy.

Anh nghĩ: Đếm đến mười, nếu cô ta còn không đi, sẽ treo cô ta lên trần nhà.

Mười, chín, tám...

Hơi thở của cô nín lại đầy căng thẳng, dường như đang chờ đợi một câu trả lời.

Nhưng cô vẫn không nhận được câu trả lời.

Ánh mắt cô ảm đạm xuống.

Trong bóng tối, bàn tay ma đó không treo cô lên trần nhà.

Mà vỗ nhẹ lên đầu cô như đang dỗ dành trẻ con,.

◎Đưa bông hoa dại nhỏ về nhà rồi◎

Cả đêm, Úc Tinh cứ nép bên cạnh anh ngủ say, hơi thở gần trong gang tấc.

Bóng ma cao gầy toàn thân cứng đờ, nhưng anh không bỏ đi, cứ ở bên cạnh canh cô.

Ánh trăng và ánh sáng tivi chiếu lên người anh.

Con ma trong Quái Đàm cũng có tâm sự.

Trước khi gặp Úc Tinh, bóng ma cao gầy này chỉ lang thang trong Quái Đàm ngày này qua ngày khác, sống một cuộc sống tách biệt với thế giới. Anh cô độc, kỳ quặc, dùng những chiếc răng cưa sắc nhọn dọa chạy vô số người sống, từ chối giao tiếp, không chấp nhận thay đổi. Anh sẽ xua đuổi tất cả những sinh vật đến gần mình, ngay cả những chú sóc nhỏ thỉnh thoảng xuất hiện trong rừng sâu, cũng bị bóng ma cao gầy xách cổ ném ra ngoài.

Âm u và hoang vắng là màu nền của anh.

Nhưng đó cũng là lối sống mà anh đã quen thuộc từ lâu.

Bóng ma cao gầy có thể trốn trong góc tối, lén lút thăm nom, quan tâm cô, nhưng lại từ chối để Úc Tinh bước vào cuộc sống của mình.

Bởi vì một khi cô bước vào, cuộc sống của anh sẽ lập tức thay đổi long trời lở đất.