Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 333




Vừa ngẩn đầu, Tiểu Hy liền nhìn thấy ánh mắt rủ xuống của Tô Tố, cô kinh ngạc nói, “ không phải chứ? Bị miệng quạ của tớ nói trúng rồi hả? Tiêu Lăng bảo cậu đến đây ở, kết quả không có đề cập đến cho cậu danh phận? Cũng quá đắng lắm đấy chứ”

“ Cậu nghĩ đi đâu vậy.” Tô Tố cầm ly trà sữa lên, bất lực thở dài, “ không phải bởi vì cái này.”

“ Đúng a, sao lại bởi vì chuyện này được, bây giờ Tiêu Lăng cưng chiều cậu đến tận tim can, hôm nay chính anh ta gọi điện cho mình, nói tâm trạng cậu không tốt bảo tớ đến thăm cậu, hì hì, còn bảo tớ đi dạo phố với cậu nữa, vừa ý cái gì thì trực tiếp quẹt thẻ mua cho tớ. Chậc chậc... đối với bạn thân của bạn gái cũng tốt như vậy, đối với cậu chắc chắn là cưng chiều đến vô tận rồi. Vậy cậu không vui vì chuyện gì?” Tiểu Hy hút mạnh một ngụm trà sữa, mắt liền sáng lên, “ á đù, trà sữa ngon quá, còn ngon hơn các loại trà sữa mà tớ uống ở tiệm trà sữa, thế giới của người giàu quả nhiên cái gì cũng tốt nhất.”

Tô Tố nhìn nụ cười rực rỡ của Tiểu Hy, đột nhiên vô cùng ngưỡng mộ cô ấy.

Tính cách của Tiểu Hy tùy tiện, chuyện mà người bình thường cho là không đáng để mắt tới, trong mắt cô ấy lại có thể khiến cô ấy vui vẻ vô cùng, nụ cười của cô ấy có thể cảm hóa mọi người bên cạnh.

“ Sao lại nhìn tớ như vậy.” Mặt Tiểu Hy hơi đỏ, che mặt lại nũng nịu nói, “ Đừng nói cậu yêu tớ rồi nhé, chị đây không chấp nhận bách hợp...”

“ Phụt”

Tô Tố xém chút phun hết trà sữa ra, cô bụm ngực lại ho lên, không hài lòng lườm cô ấy một cái, “ cậu không làm diễn viên thật tiếc quá.”

“ Hì hì, tớ cũng cảm thấy giới giải trí thiếu đi tớ, tuyệt đối sẽ thiếu đi một hạt giống tốt, nhưng mà, làm MC cũng không tệ đâu, giới MC lại có thêm một người tài năng.” Tiểu Hy nằm trên ghế hưởng thụ, một tay cầm trà sữa, một tay lấy trái cây nhét vào miệng, hài lòng nói rằng, “ Những ngày tháng như vậy thật sự quá sung sướng rồi, a a a... tâm nguyện cả đời của tớ chính là tìm được một người chồng giàu có, sao còn chưa thành công vậy, Tố Tố à, cậu không biết dạo này bao mẹ tớ bị làm sao ấy, mỗi ngày đều gọi điện hối tớ kiếm bạn trai, còn nói giới thiệu đối tượng cho tớ đi coi mắt nữa... ôi trời, tớ xinh đẹp như vậy, vả lại bây giờ tớ là MC đang nổi tiếng của đài Mango, vậy mà bảo mình đi coi mắt à, trời ơi, khiến tớ cũng choáng cả lên.”

Tô Tố ở bên cạnh Tiểu Hy, tâm tạng cũng bị cảm hóa tốt lên, cô bưng mặt Tiểu Hy lên, “ cậu không nói chú dì biết cậu có bạn trai rồi à?”

“ Bạn trai?” Tiểu Hy ngơ ra.

“ Tôn Nguyên đó”

“ Phụt...” Tiểu Hy phun trực tiếp ra, cô để ly trà sữa lên bàn, bất lực mà nói rằng, “ Tôn Nguyên? Ôi trời má ơi, Tố Tố cậu đừng dọa tớ, tớ không có quan hệ gì với anh ta cả, tớ nói rõ ràng với Tôn Nguyên rồi, đời này tớ thà ôm dưa leo sống cả đời cũng không chung sống với anh ta đâu. Nhưng mà dạo này bướm hoa này theo đuổi tớ suốt, hứ tưởng tớ không biết à, thật chất là vì câu nói này của tớ cố ý tới báo thù tớ, không chừng theo đuổi được tớ rồi liền đá tớ ra, tớ mới không trúng kế đâu”

Thà ôm dưa leo...

Tô Tố mồ hôi đầm đìa, lời này quả thật rất kích thích đến người.

Cô cười nhìn Tiểu Hy, “ Tôn Nguyên là người chồng giàu có chân chính đó.”

“ Ừm hứ, chị đây không cần hoa bướm như vậy, nếu thật sự ở bên nhau rồi, nói không chừng đi dạo phố cũng có thể gặp được cả đống bạn gái cũ, tớ mới không làm cho mình đau lòng đâu, loại đàn ông này ai thích thì cứ lấy đi.

Tô Tố nghe cô ấy nói như vậy mới yên tâm.

Cô nghe Tiêu Lăng nói Tôn Nguyên dạo này theo đuổi Tiểu Hy suốt, chỉ sợ rằng Tiểu Hy sẽ động lòng với anh ta, cuối cùng sẽ đau lòng.

Tiểu Hy nhớ đến nhiệm vụ Tiêu Lăng giao cho cô, cầm lấy tay Tô Tố đung đưa nhõng nhẽo, “ Tố Tố à, gần đây chúng ta không có tụ lại nhau, nhân lúc hôm nay hai chúng ta đều có thời gian, chúng ta đi dạo phố có được không? Tớ mới lãnh lương đấy, hì hì, đặc biệt nhiều, tớ mời cậu đi ăn cơm trưa.”

Tô Tố không muốn đi lắm.

Tiểu Hy ôm cánh tay cô ấy, “ Tố Tố à, đi đi mà. Người ta lâu lắm rồi chưa đi dạo phố, mấy hôm nay sắp đến mùa thu rồi, chưa mua một bộ quần áo nào cả, đi dạo phố với tớ đi dù sao Tiêu Lăng không biết khi nào mới về, Cảnh Thụy và Tiểu Thất đều đi học rồi đến bốn năm giờ chiều mới về, một mình cậu ở nhà cũng chán, chi bằng đi ra ngoài với mình đi. Chúng ta hít không khí trong lành, nói không chừng tâm trạng sẽ tốt lên đấy.”

“... được thôi.”

...

Nửa tiếng sau, Tô Tố và Tiểu Hy đã xuất hiện trước cửa hàng bách hóa Vạn Đạt.

Tô Tố và Tiểu Hy từ trên xe của Tiểu Trần bước xuống, khóe miệng Tô Tố giật giật, “ cậu xác định muốn đến đây mua sắm à? Tiểu Hy cậu giàu thật rồi à?”

Những đồ ở đây đều là hiệu của nước ngoài, mắc chết mắc chết.

“ Đương nhiên, chính là chỗ này” Tiểu Hy dùng sức nắm chặt tay lại, “ lần đầu tiên lương tớ nhiều như vậy, cho nên định mua chút quà gửi về nhà cho ba mẹ, họ nhìn thấy chắc chắn sẽ rất vui.”

Thì ra là mua cho ba mẹ.

Tô Tố đột nhiên nhớ tới cô và Tiêu Lăng ở bên nhau lâu như vậy, hình như vẫn chưa từng mua quà tặng cho Tiêu Lăng, bây giờ cô cũng không nghèo khổ như lúc trước, có cần mua cái gì đó cho Tiêu Lăng để anh vui vẻ một chút không

Tô Tố và Tiểu Hy bước vào Vạn Đạt, Tiểu Hy rất hào phóng mà mua cho mẹ cô ấy một cái túi xách hiệu RS, mua cho ba cô ấy một cà vạt hiệu GU, sau đó cô ấy xách hai cái túi giấy nhỏ, đau lòng không thôi, “ mẹ tớ chắc chắn sẽ cảm động nói với ba tớ rằng, nuôi con gái cuối cùng không thiệt rồi.”

Tô Tố cười khì khì, “ mẹ cậu thật thú vị.”

An Tiểu Hy lắc đầu, thể hiện ra vẻ mặt vô cùng đau đớn, bộ dáng không muốn nói nhiều.

Tô Tố mắc cười, thật ra tình cảm của Tiểu Hy và mẹ cô ấy rất tốt, chỉ là hai mẹ con đều là người tính nóng nảy, gọi điện thì cãi nhau, không gọi thì nhớ nhung, thật thú vị.

“ Tố Tố, cậu có muốn mua gì không?”

Tô Tố dạo một vòng, nhìn trúng một cái bóp da hiệu Lousvutton, cô nhớ đến bóp tiền của Tiêu Lăng đang xài, bóp tiền đó hình như lâu lắm rồi, bên viền đã ma sát đến nổi lông, cũng không thấy anh thay cái mới.

Cô nhìn bóp tiền đang cầm trên tay, màu đen kinh điển, bóp da thật, sờ và rất êm tay.

Tô Tố nhìn giá... thầm nuốt nước bọt.

Gần đến năm chữ số đấy...

Hiệu này quả thật rất mắc, cô nhớ đến trước kia Tiêu Lăng mắt cũng không chớp một cái mua đồ cho cô, hạ quyết tâm, vẫn đi quẹt thẻ.

Đương nhiên, thẻ cô quẹt là thẻ của cô.

Nếu đã là tặng quà cho người ta, đương nhiên phải dùng tiền của mình mới có thành ý.

Hai người lại dạo thêm một vòng, rất nhanh đã tới buổi trưa rồi, lầu bốn của Vạn Đạt là khu ẩm thực, Tô Tố và Tiểu Hy vừa chuẩn bị lên lầu ăn cơm, đột nhiên Tiểu Hy chỉ vào đôi nam nữ ở phía trước, “ hửm... Tố Tố, cậu nhìn xem đó là ai?”