Thấy Thẩm Tứ dẫn Tư Y Cẩm tới, tất cả mọi người đều chào hỏi họ thân thiết như thể bạn bè quen biết đã lâu.
Lưu Nghĩa và Thẩm Thất cầm tay nhau từ bên trong đi ra, hai người họ vừa được kiểm tra xong.
Hai người chồng là Hạ Nhật Ninh và Văn Nhất Phi đều nhìn bọn họ bằng ánh mắt mong chờ.
Thẩm Thất mỉm cười rồi nói: “Đừng lo, mọi thứ đều ổn cả.”
Lưu Nghĩa thở dài nói: “Bây giờ, tớ giống như đang đi dạo một vòng quanh quỷ môn quan vậy.
May mà quá trình ốm nghén đã kết thúc rồi, nếu không thì tớ lo rằng đến lúc sinh đứa bé, tớ sẽ gầy như người làm trong nhà mất.”
Vì ốm nghén mà không biết Lưu Nghĩa đã phải chịu bao nhiêu khổ sở.
Ngoài thời gian làm việc ra, Văn Nhất Phi đều ở nhà với cô, nghĩ cách để kích thích vị giác cho cô.
Trải qua sự chăm sóc tỉ mỉ, cuối cũng Lưu Nghĩa cũng khá hơn rồi.
Bây giờ Lưu Nghĩa mới chỉ mang thai chưa đến hai, ba tháng nên vẫn chưa lộ bụng.
Ngoại trừ sắc mặt hơi kém một chút ra thì Lưu Nghĩa không còn chỗ nào khác không ổn cả.
Thẩm Thất cười nói: “Không sao, không sao.
Kiên trì thêm một thời gian nữa, qua giai đoạn ốm nghén rồi thì sẽ không sao nữa.”
Hạ Nhật Ninh nói: “Có phải ngày dự sinh của cô El đã được xác định rồi không?”
Thẩm Thất trả lời: “Ừm, hình như qua sinh nhật của Tiểu Duệ và Tiểu Hòa mấy hôm.”
Lúc Thẩm Thất tổ chức lễ cưới thì El đã có bầu được hơn bảy tháng rồi.
Tính ra thì cũng không nhanh lắm nhỉ?
Bây giờ El cũng không dám chạy khắp nơi nữa, chỉ ngoan ngoãn ở nhà chờ sinh con.
Người chuẩn bị làm daddy như Mạc Ca cũng hồi hộp, đứng ngồi không yên.
Hắn cứ xoay quanh vợ mình, vì để sau này sinh nở thuận lợi nên Mạc Ca thường cùng El đi dạo để duy trì sức khỏe.
Gần đây, El thường xuyên gọi video với Thẩm Thất, Thẩm Thất chia sẻ kinh nghiệm sinh nở cho El.
Sau đó, hai người nhắc nhở những chuyện cần chú ý.
Cảm giác được làm mẹ cùng lúc với cô của mình khiến Thẩm Thất cảm thấy thật kỳ diệu.
Nói xong câu này, Thẩm Thất nói với Tư Y Cẩm: “Lúc ở đây, chị không cần phải câu nệ đâu.
Ở đây không có người ngoài.
Bữa cơm hôm nay là một bữa cơm gia đình, chúng ta đều là người nhà với nhau cả mà.”
Những người khác đều gật đầu.
Gương mắt của Tư Y Cẩm bỗng nhiên đỏ lên, cô thấp giọng nói: “Tôi là người ngoài mà.”
“Không hề!” Thẩm Thất cười ha ha rồi nói: “Em xem Tiểu Nhiên như con của mình, vì vậy nên chị cũng là người nhà của bọn em.”
Thẩm Tứ lập tức nhìn Thẩm Thất bằng ánh mắt cảm động.
Quả nhiên, em gái vẫn là người tốt nhất!
“Được rồi, được rồi, đừng đứng nói chuyện nữa.
Mau ngồi xuống ăn cơm đi!” Thẩm Thất dặn dò mọi người: “Hôm nay, bên nhà chính phái một đầu bếp đến đây, tay nghề rất dược.
Nào nào, mọi người nếm thử đi!”
Mọi người đều phối hợp, họ quay người đi về phía bàn ăn.
Thẩm Duệ, Thẩm Hòa và Tư Nhiên đã rửa tay để qua ăn cơm.
Tư Nhiên ngồi bên cạnh Tư Y Cẩm, Thẩm Duệ và Thẩm Hòa ngồi bên cạnh Hạ Nhật Ninh.
Mọi người ngồi xuống trước bàn ăn, vừa khéo đủ một bàn.
Không khí trong nhà lập tức sôi động.
Mọi người tán gẫu về những chuyện vụn vặt, trên bàn ăn vui vẻ và náo nhiệt vô cùng.
Chuyện Thẩm Thất và Lưu Nghĩa mang thai là chủ để được mọi người yêu thích nhất.
Sau đó, nói một lúc thì chủ để chuyển lên người Mạc Thu, mọi người đều thúc giục Mạc Thu và Thẩm Nhị có em bé, có thai rồi kết hôn cũng không sao mà!
Dù sao truyền thống của nhà chúng ta cũng như thế mà!
Mạc Thu bị trêu chọc đến đỏ cả mặt.
Cô thực sự không có cách nào để đổi chủ đề nên chỉ có thể ném lên người Tư Y Cẩm: “Mọi người đừng có thúc giục tôi nữa! Giám đốc Tư vẫn còn độc thân kìa! Các ông chủ, bà chủ của tôi ơi, mọi người quan tâm đến chuyện tương lai của giám đốc Tư một chút đi!”
Tư Y Cẩm vừa thấy ngọn lửa rơi vào người mình thì vội vàng xua tay nói: “Đừng, đừng, tha cho tôi đi! Mục tiêu bây giờ của tôi là nuôi nấng Tiểu Nhiên thật tốt thôi!”
Thẩm Tứ nhẹ nhàng ho khan một tiếng, hắn nói: “Được rồi, mọi người đừng trêu chọc Y Cẩm nữa.
Mọi người đều có đôi có cặp cả, mấy người tha cho hai kẻ độc thân chúng tôi đi!”
Lưu Nghĩa không nhịn được mà nói: “Hả? Anh tư, bọn em vẫn chưa nói gì mà! Không phải anh...”
Thẩm Thất dùng khuỷu tay huých nhẹ vào người Lưu Nghĩa, lời nói của Lưu Nghĩa lập tức dừng lại.
Những người khác đang ngồi trên bàn ăn đều cười một cách thần bí.
Dường như Lưu Nghĩa đã hiểu ra điều gì đó, cô cũng chỉ cười mà không nói nữa.
Gương mặt Tư Y Cẩm đỏ ửng, cô chỉ có thể vùi đầu ăn cơm, giả vờ như không hiểu.
Hai ngày nay, Thẩm Tứ quá khác thường.
Vậy nên mọi người đã hiểu rõ tâm tư của hắn.
Bữa cơm hôm nay là cái cớ để tác hợp cho hai người họ.
Lúc ở Thẩm gia, Thẩm Tứ sống chết không thừa nhận, vậy mà mới đến Nghệ An mấy ngày đã lộ tẩy rồi.
Vì vậy, Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh đã bàn bạc, nhất định phải giúp đỡ hai người họ!
Chúng ta đều là người một nhà, nhất định không thể để phù sa chảy ra ruộng ngoài được.
Bữa cơm này trôi qua rất nhanh.
Cuối bữa cơm, Thẩm Thất cố ý nói: “Trời ơi, hình như em để quên một thứ quan trọng ở văn phòng rồi.
Làm sao đây? Ngày mai phải dùng rồi?”
Quả nhiên, Tư Y Cẩm vội vàng nói: “Thứ gì thế? Chị sẽ tìm giúp em.”
Thẩm Thất lập tức trả lời: “Ngày mai em phải tham gia một buổi lễ, nhưng mà thư mời...”
“Đừng lo lắng, chị sẽ lập tức đến văn phòng tìm giúp em.” Tư Y Cẩm vội vàng đứng dậy, cô nói với Tư Nhiên: “Tiểu Nhiên, con ở đây chờ mẹ một lát nhé.”
Tư Y Cẩm đứng dậy, Thẩm Tứ cũng đứng dậy theo: “Để tôi đưa cô đi.
Ở đây không dễ bắt xe đâu.”
Tư Y Cẩm định từ chối thì Thẩm Thất liền nói: “Cũng được, anh tư, hộp đồ dùng của Tiểu Duệ hỏng rồi, nhân tiện anh mua cho Tiểu Duệ một cái mới nhé.”
Thẩm Duệ đờ đẫn, hộp đồ dùng của con có hỏng đâu...!Nhưng mà, mami nói hỏng rồi là hỏng rồi!
Thẩm Tứ vui vẻ như hoa nở, em gái quả đúng là một vị thần biết giúp đỡ!
Nếu như Thẩm Thất đã nói như vậy rồi thì Tư Y Cẩm cũng không tiện từ chối nữa, cô chỉ có thể đi theo sau Thẩm Tứ rồi rời khỏi đó.
Nhìn bóng lưng của họ, Lưu Nghĩa không nhịn được mà hỏi: “Mọi người đang làm gì thế?”
Những người khác đều cười mà không nói gì.
Sau khi bọn trẻ ra ngoài, Thẩm Thất cười một lúc lâu rồi mới nói: “Cậu không phát hiện ra, gần đây anh tư cực kỳ bất thường à?”
Gương mặt Lưu Nghĩa lộ ra vẻ mông lung: “Hả?”
Văn Nhất Phi vừa cười vừa nói: “Gân đây vợ của tôi chỉ lo chiến đấu với cái bụng nên không quan tâm đến những chuyện khác.”
Lưu Nghĩa hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì thế?”
“Có lẽ anh Tư thích Tư Y Cẩm rồi.” Hạ Nhật Ninh giải thích: “Mỗi khi tôi nhắc đến Tư Y Cẩm, ánh mắt của anh ấy rất đặc biệt.
Vậy nên tôi và Tiểu Thất muốn tác hợp cho họ.
Trước mắt, hình như Tư Y Cẩm không có ý gì với anh tư cả.”
Lưu Nghĩa chợt bừng tỉnh.
Gương mặt Mạc Thu cũng lộ vẻ ngạc nhiên.
Chẳng trách nha!
“Nếu như anh tư có thể thành công thì thật tốt.” Thẩm Thất tiếp lời: “Em rất thích Tiểu Nhiên.
Còn bé mà đã thông minh, hiểu chuyện như thế.
Điểm mấu chốt là, Tiểu Hòa rất thích chơi với cậu bé.
Sau này, Tiểu Duệ phải hy sinh rất nhiều vì chuyện thừa kế Hạ gia, nếu không có Tiểu Duệ, Tiểu Hòa sẽ rất cô đơn.
Vì vậy, có Tiểu Nhiên ở bên cạnh, Tiểu Hòa sẽ tốt hơn một chút.
Nếu như trở thành người một nhà thì thì sẽ càng thêm thân thiết.
Nếu anh tư có ý với Y Cẩm thì sao lại không tác hợp cho họ chứ?”
Lưu Nghĩa vừa cười vừa nói: “Các cậu muốn nuôi con rể ngay từ bé à! Nhưng mà, các cậu đã nghĩ đến chuyện này chưa, nếu như sau này lớn lên, hai đứa nó không có thứ tình cảm đó thì sao?”
Thẩm Thất cười rồi nói: “Vậy thì làm anh em! Chúng tớ không phải là mấy người cổ hủ!”