Ngay cả Văn Nhất Phi cũng trợn tròn mắt.
Chuyện này, căn bản không thể nào xảy ra được?
Kaiser đâu phải là ngày đầu vô trong ngành này đâu, cô ấy không thể nào không biết, Hạ Nhật Ninh là người gì.
Dám có lòng mong mỏi với sắc đẹp anh ấy, cơ bản đều đã bị thủ tiêu hết.
Dù cô ấy có ham mê tửu sắc mà loạn tâm tính, cũng không thể nào làm chuyện ngu xuẩn như vậy!
Việc này không bình thường!
Tuyệt đối không bình thường!
Hễ những người nào có đầu óc, đều biết được điều này.
Có thể ở trong lòng tà dâm Hạ Nhật Ninh nhiêu lần cũng được, nhưng chưa có người dám cả gan nói ra!
Trừ phi cô ấy thật sự không muốn sống!
Sùng Minh năm đó do ở trên tiệc đại thọ tám mươi tuổi của Hạ lão phu nhân trêu ghẹo Hạ Nhật Ninh hai câu thôi, kết quả bị Hạ Nhật Ninh đuổi giết rất thảm thiết.
Kaiser này sao so được với Sùng Minh chứ?
Cô ấy lại dám lên tiếng yêu cầu như vậy, cô ấy nắm được bao nhiêu lá bài, mới có sức mạnh và dũng khí nói ra câu như thế này?
Hạ Nhật Ninh nhìn và đọc hiểu rõ sự kinh ngạc của Văn Nhất Phi, tiếp tục nói: “Cô ta dùng Tiểu Thất uy hiếp mình!”
Văn Nhất Phi nhướng mày: “Cô ta có thể uy hiếp được Tiểu Thất? Đùa giỡn à Trình Thiên Cát không phải luôn âm thầm bảo vệ cô ấy ư? Nếu có người dám hạ thủ với Tiểu Thất, không cần nói là người của cậu, Trình Thiên Cát sẽ là người thủ tiêu đối phương trước chứ?”
Hạ Nhật Ninh bật cười.
Xem ra, mọi người đều biết hành tung của Trình Thiên Cát há!
Hạ Nhật Ninh bảo: “Ý của Kaiser là hạ thủ vơi s.a.
Tiểu Thất trong thời gian này rất bận, sơ suất kiểm tra, bị người khác chui vào lỗ trống.
Mạo muội dùng đi bản quyền của người khác.
Sự việc này một khi phơi bày ra, s.a mới xây dựng được danh tiếng sẽ bị thiệt hại nghiêm trọng, thậm chí từ đó rớt xuống xã hội thượng lưu.
Cậu cũng biết, càng là sản phẩm thương hiệu thượng lưu, càng để ý đến danh dự.
s.a một khi có vết dơ này, muốn lật ngược trở lại cũng khó.
Tiểu Thất trước đó vì muốn xây dựng s.a mà đã dồn hết rất nhiều tâm huyết, có thể nói, s.a mang theo toàn bộ ước mơ của Tiểu Thất đối với thiết kế.
Nếu s.a hủy rồi, thì ước mơ của Tiểu Thất cũng hủy luôn.”
“Cái con Kaiser này.” Ánh mắt của Văn Nhất Phi cũng trở nên lạnh lùng.
Lúc trước anh ấy có lẽ không hiểu rõ tình cảm này, nhưng từ khi anh ấy và Tiểu Nghĩa cặp với nhau, cuối cùng đã hiểu cái tấm lòng bất chấp mọi thứ cũng phải bảo vệ Thẩm Thất của Hạ Nhật Ninh.
Nếu như có người muốn hại Lưu Nghĩa, anh ấy cũng sẽ điên lên.
“Nhất Phi, xin lỗi.
Tâm huyết bao năm nay có thể sẽ bị hủy đi.” Hạ Nhật Ninh nói khe khẽ: “Hãy chào hỏi với Phạm Thành Phạm Ly.
Chuẩn bị tâm lý xấu nhất.”
“Mình hiểu.
Tiền đó không là gì.” Văn Nhất Phi đưa tay vỗ nhẹ vai của Hạ Nhật Ninh nói: “Chỉ là, người của mình báo cho mình biết, Phùng Mạn Luân đang quan sát chúng ta.
Nếu chúng ta buông tay, anh ta có thể sẽ nhặt lỗ trống đó, vin lấy Kaiser, ngồi hưởng ngư ông đắc lợi.”
“Hứ.
Nằm mơ đi.” Đôi mắt phượng Hạ Nhật Ninh toát lên lạnh lùng: “Nếu quốc gia này thái bình cũng lâu lắm rồi thì cho họ loạn một chút đi”
Và trong lúc này, Tiểu Xuân đi vào, báo cáo nói: “Tổng tài, số liệu thống kê đã ra rồi.
“Chúng ta những năm nay, tổng đầu tư ở đây đã vượt qua dollar, là tổng GDP của ba năm trong quốc gia này.
Số tiền này không nhiều, nhưng mà chúng ta tham dự những công trình đó, dường như cũng không có lợi nhuận, tính ra cống hiến trắng tay cho quốc gia này.”
Hạ Nhật Ninh ngón tay gõ nhẹ trên mặt bàn, ánh mắt trầm trầm, nói: “Liên lạc với Macleod chưa? Anh ấy bên đó nói sao?”
Tiểu Xuân trả lời: “Ông Macleod tỏ ý rất kinh ngạc, nói chào đón chúng mình bất cứ lúc nào.”
Hạ Nhật Ninh nhướng mày, đập mạnh vào mặt bàn: “Dám giỡn mặt tôi! Tôi sẽ cho họ toán loạn luôn! Đi thông báo cho Phạm Thành Phạm Ly, số tiền chuẩn bị cho Kaiser, toàn bộ chuyển cho Macleod.
Nói với ông ấy, muốn loạn bao nhiêu thì loạn bấy nhiêu.
Quốc gia này cuối cùng sẽ lọt vào trong tay ai, thì coi bản lĩnh của chính anh ta!”
Văn Nhất Phi gật đầu, tỏ ý tán thành.
“Sẵn tiện thông báo cho Sùng Minh luôn, giao dịch với anh ấy, sớm hơn thời gian.
Thân làm ông trùm vũ khí như anh ấy, thời cơ kiếm tiền đã tới rồi.” Hạ Nhật Ninh từ xưa đã không phải là người có tính khí tốt, trái lại một khi chọc giận anh ấy, anh ấy sẽ lòng dạ độc ác hơn bất kỳ người nào.
Tiểu Xuân lập tức nhận lệnh: “Vâng, Tổng tài.”
Văn Nhất Phi bảo: “Chúng ta cũng không nên ở đây, chỉ huy điều khiển càng tốt hơn.
Đường kênh ở đây tôi đã thông báo cho họ rồi, toàn bộ từ ánh sáng chuyển sang bóng tối, từ trạng thái sôi nổi đổi sang mai phục.”
“Làm rất tốt.” Hạ Nhật Ninh đưa tay vỗ vào vai Văn Nhất Phi: “Chúng ta đúng là cần rời khỏi, nhưng không phải trong lúc này! Phùng Mạn Luân cũng đang đợi cơ hội này, anh ta cũng muốn phát tài một khoản tiền chiến tranh.
Chuyện như vậy, sao có thể cho dễ đàng được?”
Văn Nhất Phi hỏi: “Cậu có cách nghĩ nào khác ư?”
Hạ Nhật Ninh nở một nụ cười gian ác, ánh mắt phụng mang đầy sát khí: “Đương nhiên là một cái không có!”
“Cậu nói đi, Cậu muốn làm thế nào?” Văn Nhất Phi hỏi: “Mình biết cậu đang tức giận, lần này cho dù cậu làm gì, mình cũng sẽ không cản trở cậu!”
“Anh em tốt!” Hạ Nhật Ninh đứng thẳng người, dùng sức ôm chặt Văn Nhất Phi, nói: “Mình cần cậu giúp đi liên lạc ngầm với những người khác của gia tộc Kaiser, Kaiser mới thủ tiêu cha mình ngồi lên ghế, vị trí của cô ngồi chưa được vững.
Nếu trong lúc này nội bộ hỗn loạn, đó cũng là chuyện hiển nhiên thôi.”
“Mình hiểu ý cậu rồi.
Được, mình sẽ đi làm ngay.” Văn Nhất Phi và Hạ Nhật Ninh đúng là rất ăn khớp, ngay tức khắc biết được Hạ Nhật Ninh muốn làm gì.
Anh ấy không chỉ muốn toàn bộ gia tộc của Kaiser, còn muốn cả Hoàng gia của nước láng giềng.
Hoàng gia của nước láng giềng biết rõ gia tộc Kaiser đang hợp tác với Hạ gia, lại còn dám chen vào đây, thì phải biết chuẩn bị tâm lý chịu toàn bộ hậu quả.
Làm Hạ Nhật Ninh nổi giận, thì sao có thể dễ dàng thoát thân hết được?
Xem ra, kinh tế của nước láng giềng, sắp sửa sụt giảm chừng ba đến năm năm!
Sở trường nhất của Hạ Nhật Ninh không phải là Chiến tranh vũ lực, mà là chiến tranh tài chính!
Chỉ cần anh ấy muốn, kéo thả một đất nước nhỏ, đối với anh ấy, không có việc gì khó!
Hiện giờ việc anh ấy muốn làm, là kéo thả kinh tế của hai nước này!
Tuy rằng anh ấy vẫn có thể làm được, nhưng mà muốn hiệu quả tức thì, thì cần nhờ Văn Nhất Phi và Phạm Thành Phạm Ly giúp đỡ.
Có sự gia nhập của họ, hai quốc gia này, tương lai mấy năm cùng đừng mơ đứng lên được!
Bố trí gần xong, Hạ Nhật Ninh chủ động hẹn gặp Kaiser.
Kaiser nhận được lời mời của Hạ Nhật Ninh, người mừng như mở cờ trong bụng!
Khi cô ấy còn nhỏ, cô ấy đã mê muội Hạ Nhật Ninh rất lâu dài!
Khi cô ấy lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Nhật Ninh, trái tim cô ấy đập thình thịch không ngừng.
Nhưng cha cô ấy lại cảnh cáo cô ấy, không được có bất kỳ suy nghĩ không nên có đối với Hạ Nhật Ninh.
Kaiser không phục.
Cô ấy không ngừng phát triển quyền lực của mình, chỉ là để chứng minh cô ấy có thể xứng được với Hạ Nhật Ninh.
Nhưng cô ấy không ngờ tới Hạ Nhật Ninh càng dũng mãnh hơn, thời gian mấy năm, đã trở thành người được hàng trăm người để ý.
Thấm thoát, khi cô ấy càng ngày càng không thể bắt kịp được bước chân của Hạ Nhật Ninh, chỉ được ngước nhìn xa xôi, cuối cùng cô ấy cũng đã bùng nỗ!
Cô ấy nhận định rằng cha cô ấy đã cản bước cô ấy.
Nếu như không phải là cha cô ấy, có lẽ cô ấy đã sớm tỏ tình, nam thần cũng sẽ không kết hôn!
Ngay sau đó, Kaiser bắt đầu bồi dưỡng thế lực của mình, cuối cùng cho tới một ngày cánh chim đã đủ lông đủ công, bức vua thoái vị thành công, hại cha cô ấy trở thành người thực vật, cô ấy cướp lấy vị trí và trở thành người phụ trách mới của gia tộc.
Kaiser mới lên nhậm chức, việc làm đầu tiên là thoát khỏi sự khống chế của Hạ gia.
Cô ấy chủ động tìm tới hoàng gia nước láng giềng, làm giao dịch với đối phương.
Hoàng gia của nước láng giềng cũng có dã tâm, hai người họ ăn nhịp với nhau.
Trong lúc Hạ gia không để ý, Kaiser đã nuốt chửng những thứ Hạ gia cho, sau đó qua cầu rút ván, chỉ trích tập đoàn Hạ gia vi phạm điều ước.
Kaiser có lòng tin, dựa vào thực lực bên trong hiện nay của cô ấy, không có Hạ gia, cô ấy cũng có thể đứng vững được.
Bởi vì sự phát triển nhanh chóng của mấy năm nay, đã giúp cho GDP của quốc gia này tăng trưởng nhiều bậc.
Còn tập đoàn Hạ Thị chỉ là một tập đoàn, không phải là một quốc gia, là không có cách nào phát động chiến tranh được.
Có thể nói cụ thể, Kaiser nhận rằng, cho dù cô ấy dùng thủ đoạn hãm hại Hạ Nhật Ninh, Hạ Nhật Ninh cũng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay, mà không thể làm được gì với quốc gia này.
Đúng, Kaiser chỉ là tự tin mê muội như vậy!
Cô ấy nhận định rằng Hạ Nhật Ninh chỉ có thể chế hành tài chính, mà không thể hạ triệt được nước cô ấy!
Sau đó, Kaiser mới làm như vậy!
Bây giờ Hạ Nhật Ninh chủ động hẹn gặp cô ấy, cô ấy đương nhiên nhận rằng Hạ Nhật Ninh sợ hãi, cho nên chủ động đến cầu xin cô ấy!
Vì vậy Kaiser rất hả hê đấy!
Hạ Nhật Ninh hẹn Kaiser gặp mặt ở phòng khách của khách sạn.
Kaiser dắt theo người với vẻ mặt tự tin tới đây.
Hạ Nhật Ninh mở to cánh cửa, mặt một bộ đồ mặc nhà thoải mái, đang tự tay xay cà phê.
Dù rằng anh ấy ăn mặc đơn giản, nhưng vẫn không che mất đi sự cao quý và nho nhã trên người.
Kaiser trực tiếp sải bước vào trong: “Hạ, anh đã suy nghĩ rồi à?”
“Cần uống một tách không?” Hạ Nhật Ninh ngẩng đầu nhìn vào cô ấy mỉm cười, nhưng nụ cười lại mang chút cười nhạo.
Kaiser đang chìm đắm trong việc vui mừng ngủ được với Hạ Nhật Ninh, căn bản không phát giác được nụ cười của Hạ Nhật Ninh đang mang sự chế nhạo.
“Được, Cà phê do đích thân Hạ xay, đương nhiên phải nếm thử mới được.
Thế nhưng, em càng thích uống rượu hơn, Hạ, cùng uống một ly không?” Kaiser đi về phía Hạ Nhật Ninh với vẻ lẳng lơ.
Cô ấy vừa mới bước gần, liền có một bóng người từ bên hông xông tới, đứng chặn ngay trước mặt Kaiser.
Hạ Nhật Ninh lạnh lùng nhìn cô ấy: “Sao? cô ngay cả trợ lý tôi cũng không tha ư?”
Tiểu Hạ với vẻ mặt ngây ngơ nói: “Tổng tài, là cô ta xông vào trong lòng em!”
Kaiser muốn đưa tay đẩy Tiểu Hạ ra, nhưng mà cô ấy suýt tí nữa té ngã do phản ứng xúc tác, khiến cho cô ta vô cùng tồi tệ.
Tiểu Hạ liền mở miệng chế giễu và châm biếm: “Đứng còn đứng không vững, còn muốn so đo với thiếu phu nhân nhà chúng tôi ư? Đúng là mặt dày!”
Tiểu Xuân đúng bên cạnh, nhịn cười không được.
Khi Tiểu Hạ mở miệng châm biếm người ta, là không phân biệt ai cả.
Kể cả anh ấy cũng từng bị châm biếm mấy lần rồi.
Quả nhiên, bị một người trợ lý nhỏ như Tiểu Hạ châm biếm, sắc mặt Kaiser không kìm nén được cơn giận, liền tốc váy mình muốn rút súng ra.
Tiểu Hạ là người gì chứ?
Có thể cho cô ta dễ dàng rút súng ư?
Ngay tức khắc nắm lấy cổ tay và kéo xuống, nhanh chóng gỡ bỏ vũ khí trên tay của Kaiser.
Bảo vệ của Kaiser vừa mới động thủ thì người của Hạ Nhật Ninh đã rút súng chĩa vào người họ.
“Om sòm gì đây?” Hạ Nhật Ninh dường như hoàn toàn không thấy được những việc xảy ra trước mắt, lạnh lẽo: “Người còn chưa đủ mặt? Gấp rút cái gì?”
Kaiser nhìn Hạ Nhật Ninh với vẻ mặt cảnh giác: “Hạ, anh rốt cuộc có ý gì đây?”
Đôi mắt phụng Hạ Nhật Ninh hơi híp lại: “Đương nhiên là những chuyện thú vị.”