Đứa nhỏ Thẩm Duệ này đã thông minh lại chín chắn.
Sau khi phát hiện được sự việc, nó không gào to cho cả thế giới biết mà giữ lại trong lòng, tìm cơ hội hỏi Thẩm Lục một phen.
Người khác sẽ lừa gạt nó, nhưng bác sẽ không!
Cho nên, nó đặc biệt chạy tới đây để nghe lời giải thích của Thẩm Lục.
Thẩm Lục do dự một chút, nói: “Chuyện này...!thật ra nên để cho mẹ con giải thích thì tốt hơn.”
Hắn phải giải thích thế nào?
Có rất nhiều tình huống hắn cũng không biết rõ!
Thẩm Duệ nhíu mắt lại, đôi mắt phượng được di truyền từ Hạ Nhật Ninh.
Dù nó mới chỉ hơn ba tuổi một chút nhưng đã có chút giống với hình ảnh đế vương rồi.
“Bác không biết hay không thể nói? Nếu không biết thì con sẽ không hỏi nữa.
Nhưng nếu là không thể nói...!vì bác cảm thấy con vẫn còn nhỏ nên không tin tưởng được sao?” Thẩm Duệ hỏi.
Thẩm Lục cảm thấy đau đầu muốn chết.
Tiểu Thất à Tiểu Thất, em sinh ra đứa con thông minh thế này thì anh biết làm sao?
Em xem, Tiểu Hà tốt biết bao nhiêu!
Chỉ nhớ tới việc đi tìm ba dượng đẹp trai, trước giờ chẳng quan tâm tới chuyện kiểu này!
Vì sao Tiểu Duệ phải thông minh như vậy!
Thẩm Lục quẫn bách một hồi, trả lời: “Là không biết quá rõ, cũng không thể nhiều lời.”
“Vậy bác chỉ trả lời con một câu hỏi là được rồi.
Hạ Nhật Ninh có phải là ba của con và Tiểu Hà không?” Thẩm Duệ nhìn Thẩm Lục tràn ngập chờ mong: “Bác, con thề con đảm bảo không nói lung tung! Con chỉ muốn biết chân tướng sự thật! Những việc này căn bản không thể giấu giếm đúng không? Sớm muộn gì con cũng sẽ biết! Tuy con chỉ hơn ba tuổi, nhưng tâm trí của con so với những đứa trẻ cùng tuổi khác chín chắn hơn rất nhiều.
Con cũng bình tĩnh hơn Tiểu Hà ngốc nghếch ngây thơ kia.
Con sẽ không làm bác khó xử.”
“Đúng.” Thẩm Lục gật đầu đáp lại: “Năm đó ba mẹ con yêu thương, quý trọng lẫn nhau.
Nhưng vì một vài nguyên nhân khác, đột nhiên quên mất đối phương.
Nhưng cụ thể đã xảy ra chuyện gì, chỉ có bọn họ biết.
Bởi vậy con hỏi bác, bác cũng không trả lời được.”
Thẩm Duệ vừa nghe Thẩm Lục nói như vậy, thở nhẹ ra vài hơi.
Hạ Nhật Ninh là ba mình!
Tốt quá rồi!
Như vậy Tiểu Hà nhất định sẽ thích ba lắm!
Đứa nhỏ Tiểu Hà ngốc ngếch, ngây thơ kia vô cùng háo sắc.
Chỉ cần để con bé thích ba trước, sau đó mới cho nó biết quá khứ thật sự!
Nếu không, với cái tính cách khó chiều của con nhỏ Tiểu Hà kia, nhất định sẽ xảy ra chuyện!
Suy nghĩ của Thẩm Duệ và Thẩm Lục không hẹn mà gặp nhau.
Hai người cùng nhìn thoáng qua đứa nhóc ngốc nghếch ngây thơ đang ngáy khò khò kia.
Ừm, ngủ rất sung sướng, không biết là mơ thấy cái gì mà nước miếng cũng chảy ra rồi.
Nói chứ, Tiểu Hà ngây thơ ngốc nghếch là giống ai đây?
Nhưng ngây thơ thì cứ ngây thơ, tính cách trời sinh thế này quả thực rất hiếm thấy!
“Con đã biết thân phận của bác ấy rồi, giờ tính làm gì?” Thẩm Lục lo lắng hỏi một câu.
“Còn có thể làm gì? Đương nhiên là thuận theo tự nhiên, sau đó khôi phục lại trật tự.” Bộ dáng Thẩm Duệ như ông cụ non nói: “Hiện giờ Tiểu Hà rất thích thân phận của ba trong trò chơi.
Hết cách, Tiểu Hà là đứa háo sắc, thích nhất là những người có nhan sắc cao.
Nó chọn rất lâu, nhưng người nào cũng bị vẻ ngoài của bác đè bẹp.
Nếu để con bé nhìn thấy nhan sắc của ba, nó nhất định sẽ vừa lòng.”
Thẩm Lục nhịn không được, phụt một tiếng bật cười.
Sự háo sắc của Thẩm Hà là việc mà cả gia đình họ Thẩm đều biết.
Vì chuyện này, Thẩm Nhất, Thẩm Nhị, Thẩm Tam, Thẩm Tứ, Thẩm Ngũ đều dốc hết sức mình để bảo vệ dáng người.
Bởi vì công chúa nhỏ ham mê sắc đẹp!
Công chúa nhỏ thích, các bác phải giữ gìn nha!
Có một lần, bởi vì bia rượu xã giao hơi nhiều nên phần bụng của Thẩm Nhất hơi xệ ra.
Đứa nhỏ Thẩm Hà vừa nhìn liền phát hiện, sau đó nó khóc to chạy đi mất.
Vừa chạy vừa kêu khóc: “Bác cả xấu quá đi mất thôi, hu hu hu hu.
Con buồn lắm!”
Sau đó Thẩm Nhất bị bà Thẩm dạy dỗ!
Vì thế, Thẩm Nhất ném mình vào trong phòng thể hình luyện tập ước chừng một tháng, sau khi luyện ra cơ bụng đứa nhỏ Thẩm Hà mới cười vui vẻ.
Nhờ trời ban tặng của cô công chúa nhỏ này, mà đàn ông nhà họ Thẩm ai ai cũng tích cực tập thể hình, giữ gìn thân thể lên mức cao nhất.
Những người khác không có cảm giác gì, nhưng người lớn nhà họ Thẩm đều vô cùng vui vẻ.
Suốt một năm, cả nhà không ai cảm cúm phát sốt!
Cho nên, thẩm mỹ của Thẩm Hà là một chuyện vô cùng quan trọng đối với nhà họ Thẩm.
Hay là nên nói, nhà họ Thẩm đã vô cùng yên tâm với chuyện Thẩm Thất tái hôn rồi?
Có một đứa con gái bới móc bắt bẻ kinh hoàng như vậy, phỏng chừng tiêu chuẩn của con bé còn khắc nghiệt hơn cả gia đình họ Thẩm cộng lại! Muốn không yên tâm cũng khó!
Hiện giờ Thẩm Duệ nhắc tới nhan sắc của Hạ Nhật Ninh, Thẩm Lục cũng không nhịn được mà muốn cười.
Bởi vì Thẩm Hà lấy Thẩm Lục làm thước đo, chỉ cần nhan sắc thấp hơn hắn đều bị bỏ qua.
Thế nên, đếm tới đếm lui, hình như cũng chỉ có người ba ruột của chúng mới phù hợp với tiêu chuẩn này.
Cho nên Thẩm Lục cảm thấy rất buồn cười.
“Vậy lần Offline này hẳn là náo nhiệt lắm.” Thẩm Lục nói: “Hạ Nhật Ninh tham dự với tư cách đệ nhất nam thần toàn server và chồng của Tiểu Thất trong trò chơi.
Bác đoán rằng, Hạ Nhật Ninh đã biết thân phận của Tiểu Thất rồi.
Cho nên vở kịch tiếp theo mới là trò chơi thú vị đáng mong chờ nhất.”
“Con cũng rất mong chờ biểu cảm của mẹ vào khoảnh khắc nhìn thấy ba” Thẩm Duệ gật đầu đồng ý.
Hai người một lớn, một nhỏ đồng thời nở nụ cười.
Thẩm Hà ngốc nghếch nằm ngủ say bên cạnh lật người một cái, hai người không dám nói tiếp nữa.
Thẩm Lục khoát tay ý bảo mình sẽ đi sang căn phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Lúc này Thẩm Duệ mới đắp chăn cẩn thận cho Thẩm Hà, rồi lên giường ngủ lại.
Rạng sáng ngày hôm sau, tiểu thư Thẩm Hà ngốc nghếch đáng yêu tỉnh dậy.
Đột nhiên cô bé nhận ra tối qua mình lại không đợi được bác!
A a a! Vì sao lại ngủ chứ!
A a a! Vì sao lại không đợi!
Thẩm Hà mặc áo ngủ cá sấu nhỏ, nhảy khỏi giường đi sang căn phòng bên cạnh tìm Thẩm Lục.
“Bác ơi bác, Tiểu Hà lại ngủ mất rồi!” Thẩm Hà dùng cả tay lẫn chân leo lên giường Thẩm Lục, cánh tay nhỏ vén chăn lên, chui vào cái ổ của Thẩm Lục: “Tiểu Hà muốn ngủ cùng người bác đẹp trai nhất nhất thế giới!”
Thẩm Lục ôm lấy cô nhóc, ngáp một cái: “Ngày nào Tiểu Hà cũng ngủ cùng bác, vậy đến lúc lớn rồi phải làm sao đây?”
“Tìm một anh giai còn đẹp trai hơn bác để ngủ cùng thôi.” Thẩm Hà trả lời vẻ đương nhiên.
“Phụt” Thẩm Lục lập tức cười phá lên.
“Chà chà, giờ lo gì tới việc tìm anh giai đẹp trai hơn bác chứ? Đến ba dượng còn chưa tìm được kìa!” Thẩm Hà thở dài một tiếng, nói giống như người lớn: “Bác xem đó, nhiều đàn ông như vậy mà ai ai cũng sứt sẹo.
Sao không có lấy một người nhan sắc gần bằng bác nhỉ? Con đã ba tuổi rồi! Mẹ vẫn không tìm được ba dượng cho con! Sẽ ảnh hưởng tới việc phát triển thời thơ ấu của con đó!”
Nhìn bộ dạng nghiêm trang của Thẩm Hà, Thẩm Lục không nhịn được phải hỏi: “Là ai nói với con, nhất định phải có ba dượng mới không ảnh hưởng tới việc phát triển thời thơ ấu của con thế?”
“Trên sách nói đấy!” Thẩm Hà trả lời nghiêm túc: “Con nghe thấy bác Tư nói! Bác Tư nói, đây là sách viết! Con lại đi hỏi cô giáo mầm non, cô giáo cũng nói trên sách viết như vậy!”
Được rồi, bạn học Thẩm Hà ngốc nghếch đáng yêu, con thắng!
Thẩm Lục xoa bóp khuôn mặt nhỏ, tròn phúng phính của Thẩm Hà: “Vậy có phải chỉ cần là người có nhan sắc tương tự với bác thì con sẽ đồng ý để người đó làm ba dượng?”
“Đúng vậy!” Thẩm Hà gật đầu nói: “Gen của nhà chúng ta tốt như thế, không thể tìm một cái gen xấu được!”
“Nghe nói con rất thích Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng?” Thẩm Lục làm bộ vô ý hỏi.
“Đúng vậy, đúng vậy! Bác, bác có đi xem thử IP của Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng không? Người đó ở trong trò chơi vô cùng đẹp trai! Vô cùng mạnh mẽ! Con luôn cảm thấy người đó thích hợp với mẹ nhất!” Thẩm Hà vừa nhắc tới Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng thì ánh mắt đã tỏa sáng lấp lánh: “Không chỉ nhan sắc cao mà còn đối xử với mẹ rất dịu dàng! Vừa tặng quần áo vừa tặng trang sức! Còn thừa dịp con và anh không có ở đó, dẫn mẹ đi ngắm phong cảnh!”
“Vậy lần offline này, con có dự tính gì không?” Thẩm Lục cầm lấy cái đuôi nhỏ trên áo ngủ của Thẩm Hà hỏi.
“Cho nên con mới muốn bàn bạc với bác một chút đó.” Thẩm Hà chu miệng nói: “Phải tạo nhiều cơ hội cho mẹ và Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng một chút mới được! Nếu không, tính cách mẹ thẹn thùng như thế, sẽ không chủ động nói chuyện với chú xinh đẹp đâu!”
Thẩm Lục rất muốn nói, công chúa nhỏ à con nghĩ sai rồi! Bọn họ đã cấu kết từ lâu rồi!
Thẩm Hà tiếp tục nói: “Bác, bác bày nhiều kế sách một chút đi! Để hai người họ ở bên nhau nhiều hơn, tiếp xúc nhiều hơn! Nhưng trước tiên, nhất thiết phải xác định được, Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng thật sự đẹp trai! Nếu không đẹp trai bằng bác thì thôi bỏ! Khi đó phải cứu mẹ về!”
Thẩm Lục câm nín.
Công chúa nhỏ à, con đây rốt cuộc háo sắc tới mức nào vậy!
Tương lai khi con đi tìm đối tượng thì phải làm sao!
Thẩm Hà nhìn thấy Thẩm Lục không lên tiếng, lập tức thực hiện chiến lược làm nũng: “Bác ơi bác, bác đẹp trai nhất của con ơi, bác đồng ý đi! Nếu không con đi tìm bà ngoại tố cáo đó! Vì vấn đề phát triển mạnh khỏe của Tiểu Hà trong tương lai, bác đồng ý đi!”
Nghe thấy Thẩm Hà vừa đấm vừa xoa, Thẩm Lục hung hăng điểm một cái lên chóp mũi con bé: “Được được được, công chúa nhỏ, sợ con rồi! Đồng ý với con đã được chưa?”
Thẩm Hà hoan hô một tiếng, ôm Thẩm Lục hôn chụt một cái: “Bác tốt nhất, Tiểu Hà thích bác nhất!”
Thẩm Lục lắc đầu cười chẳng biết làm sao.
Hai người đang láo loạn ầm ĩ thì người làm gõ cửa bước vào, cầm quần áo của Thẩm Hà, cười nói: “Tiểu thư nhỏ, đây là quần áo mợ cả làm cho cô, có muốn nhìn thử không?”
Mợ cả trong lời nói của người làm chính là vị hôn thê của Thẩm Nhất mà trước đây Thẩm Thất đã giúp đỡ tác hợp, hotgirl Tần Trân.
Trải qua yêu đương trường kỳ ba năm, giờ hai người đã đính hôn, chuẩn bị kết hôn rồi.
Hiện giờ nhà họ Thẩm đều gọi Tần Trân là mợ cả.
Tần Trân cũng là người thông minh.
Biết Thẩm Hà là bảo bối trong lòng người nhà họ Thẩm, tuy vẫn chưa chính thức bước vào cửa Thẩm gia, nhưng đã bắt đầu làm làm tốt vị trí của mợ cả rồi.
Cô đọc nhiều sách, khéo tay, rất thích làm mấy đồ thủ công.
Cho nên đã tự tay làm một vài bộ quần áo cho trẻ con để tặng Thẩm Hà và Thẩm Duệ.
Thẩm Duệ là con trai, không để ý nhiều tới chuyện quần áo.
Nhưng Thẩm Hà không thế.
Con gái vẫn luôn thích cái đẹp.
Tuy bản thân Thẩm Thất là nhà thiết kế thời trang, nhưng phần lớn thiết kế của cô đều dành cho người lớn, rất ít thứ dành cho trẻ nhỏ.
Tuy rằng về mặt thiết kế, Tần Trân không bằng Thẩm Thất, nhưng cô ấy có thể mô phỏng hình ảnh và làm theo tỉ lệ trang phục truyền thống.
Bởi vậy, Thẩm Hà đã tích trữ được trang phục truyền thống của năm mươi tư dân tộc cùng với trang phục của rất nhiều triều đại.
Bản thân Thẩm Hà đã có một phòng quần áo nho nhỏ, xếp đủ loại quần áo.
Đều là người khác tặng con bé.