Phạm Đinh Đinh nhìn vẻ mặt của Võ Vạn Kỳ, cậu bất đắc dĩ nói: “Chúng ta có nên tìm một chỗ nào đó rồi từ từ trò chuyện hay không?”Võ Vạn Kỳ cứ ngẩn người như vậy, để mặc Phạm Đinh Đinh kéo cô ngồi xuống, sau đó đặt khay thức ăn trong tay cô lên trên bàn.
Lúc này, cậu mới ngồi ở phía đối diện với Võ Vạn Kỳ rồi trầm giọng nói: “Anh cho rằng Tiểu Đào đã cực kì mơ hồ rồi.
Anh thật không nhờ em còn mơ hồ hơn cả cô ấy.
Thảo nào hai người có thể chơi với nhau.”
Cuối cùng Võ Vạn Kỳ cũng phục hồi lại tinh thần, ngón tay cô đang run rẩy: “Anh anh anh, rốt cuộc anh là ai?”
“Em nói thử xem?” Phạm Đinh Đinh bất đắc dĩ nói: “Hai chúng ta nhắn tin qua lại trên WeChat nhiều như vậy, mà em không phát hiện ra tên WeChat của anh sao? Cho dù em không biết giải trí Phạm Thị, vậy em cũng phải biết bạn trai của bạn em tên là gì chứ? Phạm Đậu Đậu, Phạm Đinh Đinh hai cái tên này cũng tương tự nhau mà.”
Võ Vạn Kỳ há hốc miệng, cô nghẹn hồi lâu mới lên tiếng: “Vậy ý của anh là anh vốn không phải trai bao, thật ra anh là cậu chủ con nhà giàu sao?”
“Cuối cùng em cũng hiểu ra rồi.” Phạm Đinh Đinh bình tĩnh nhìn Võ Vạn Kỳ: “Đúng là ngốc nghếch một cách đáng yêu mà.”
Võ Vạn Kỳ ôm mặt.
Mặc dù cô đã cảm nhận được Phạm Đinh Đinh không được bình thường, nhưng từ trước tới nay cô chưa từng nghĩ rằng Phạm Đinh Đinh lại là con cháu nhà giàu.
Chẳng qua cô chỉ cho rằng Phạm Đinh Đinh là con trai trong gia đình có tình cảnh khốn đốn, phải làm trai bao để kiếm tiền trợ cấp cho gia đình...
Được rồi, cuối cùng cô cũng thừa nhận mình thật sự sai rồi!
Hơn nữa còn sai một cách thái quá nữa!
“Vậy chúng ta...” Cuối cùng đầu óc Võ Vạn Kỳ cũng hoạt động lại bình thường: “Tôi biết rồi, tôi sẽ không nói lung tung.”
Phạm Đinh Đinh thở dài bất đắc dĩ: “Anh không nói là không để em...”
Phạm Đinh Đinh còn chưa nói hết lời, giọng nói của Mạc Tiểu Đào đã vang lên từ phía xa: “Vạn Kỳ, tớ đói lắm rồi, sao cậu vẫn chưa lấy đồ ăn tới vậy?”
Võ Vạn Kỳ giống như bị giật điện, cô đứng phắt lên: “Xin lỗi cậu Phạm, tôi phải đi trước đây, Tiểu Đào đói rồi.”
Võ Vạn Kỳ nói xong vội vàng bưng khay thức ăn trước mặt lên rồi chạy trối chết.
Phạm Đinh Đinh bất đắc dĩ nhìn theo bóng lưng của Võ Vạn Kỳ, ánh mắt cậu sẫm lại.
Xem ra, cậu vẫn phải tìm một cơ hội để nói chuyện cho rõ ràng mới được.
Cách suy nghĩ của cô ấy rất kỳ lạ, nếu không thể giải thích rõ ràng, chỉ sợ cô ấy lại đâm đầu vào ngõ cụt mất?
Bên kia, Võ Vạn Kỳ cầm khay thức ăn đi tới trước mặt Mạc Tiểu Đào, cô lo sợ bất an hỏi: “Tiểu Đào, bạn trai của cậu tên là Phạm Đậu Đậu à?”
“Đúng vậy.” Mạc Tiểu Đào vừa ăn vừa trả lời: “Không phải trước đây tớ từng nói với cậu rồi à? Sao vậy? Đừng nói bây giờ cậu mới quan tâm chú rể là ai nhé?”
Võ Vạn Kỳ cười khổ sở, trước đây cô thật sự không để ý lắm.
Bởi vì cô cảm thấy cô và Mạc Tiểu Đào là bạn tốt, cho nên cô muốn giữ một khoảng cách với ông xã hoặc bạn trai của bạn tốt, không nhất thiết phải biết quá nhiều.
Cho nên cô sẽ không ghi nhớ cái tên này...
Làm sao cô biết được Phạm Đậu Đậu lại là anh em với Phạm Đinh Đinh mà mình quen biết chứ!
Thế giới này thật đúng là một trò đùa mà!
“Vậy cậu có quen biết với Phạm Đinh Đinh không?” Võ Vạn Kỳ bất an hỏi.
“Quen chứ! Anh ấy cũng là đàn anh khóa trước của tớ mà!” Mạc Tiểu Đào chớp chớp mắt, cô kéo tay của Võ Vạn Kỳ hỏi: “Vạn Kỳ, cậu làm sao vậy? Sao cậu lại đột nhiên nhắc tới anh ấy?”
Đôi môi Võ Vạn Kỳ mấp máy mấy cái, cô cười gượng, không biết nên giải thích thế nào mới tốt.
Cô đành phải nói: “Vậy cậu có thể kể những chuyện liên quan đến anh ấy một cách tỉ mỉ không?”
“Đương nhiên có thể rồi!” Mạc Tiểu Đào gật đầu: “Từ trước tới nay cậu không cảm thấy hứng thú với chuyện trường học của tớ, sao hôm nay lại hào hứng hỏi vậy? Mà thôi, cậu hỏi thì tớ sẽ kể cậu nghe vậy.
Phạm Đậu Đậu là con trai chú Phạm Thành.
Phạm Đinh Đinh là con trai chú Phạm Ly.
Chú Phạm Thành và Phạm Ly là song sinh, vậy nên mặt mũi của Phạm Đậu Đậu và Phạm Đinh Đinh cũng có phần giống nhau.
Bọn họ đều là người thừa kế đời tiếp theo của giải trí Phạm Thị.
Cũng bởi vì chú Phạm Thành chỉ có một người con trai là Đậu Đậu, trước mắt chú Phạm Ly cũng chỉ có một người con trai là Đinh Đinh, cho nên lúc bọn họ còn rất nhỏ đã được ấn định là người thừa kế rồi.”
“Trong gia tộc chúng tớ có rất nhiều đứa trẻ đã được ấn định làm người thừa kế từ khi còn rất nhỏ ấy.
Điều này cũng giống với đạo lý hoàng đế lập thái tử vậy.
Bởi vì làm người thừa kế, bọn họ chắc chắn phải học hỏi nhiều hơn những đứa trẻ khác.
Nói ví dụ như anh Thẩm Duệ, anh ấy là con trai trưởng trong nhà, từ khi vừa sinh ra anh ấy đã được xác định là người thừa kế.
Mà anh Thẩm Châu là con thứ, anh ấy không phải là người trực tiếp kế thừa gia nghiệp, anh ấy sẽ tự do hơn rất nhiều.
Giống như tớ là con thứ ba, phía trên tớ còn có hai người chị, vậy nên tớ cũng được thoải mái hơn.
Chỉ cần là cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối, ba mẹ tớ sẽ không phản đối quá mức.
Mà chị cả và chị hai lại khổ hơn rất nhiều, một trong hai chị ấy lại phải kén rể, con của chị ấy ra sẽ là người thừa kế đời thứ ba của nhà tớ.”
“Vậy Phạm Đinh Đinh tìm bạn gái cũng cần môn đăng hộ đối, đúng không?” Cuối cùng Võ Vạn Kỳ lấy hết can đảm ra để hỏi những lời này.
Mạc Tiểu Đào gật đầu: “Đúng vậy, trên lý thuyết đúng là như vậy.”
Trong đầu Võ Vạn Kỳ lại ong ong mấy tiếng.
Hình như cô đã đoán được lý do Phạm Đinh Đinh lại cho cô biết thân phận của cậu ấy vào ngày hôm nay.
Đại khái chính là cảnh cáo cô phải biết tự lượng sức mình, không nên quấn quít lấy cậu ấy.
Ha ha, sao chuyện lại như thế này chứ?
Mình sao có thể xứng đôi với anh ấy?
Vào lúc Võ Vạn Kỳ đang rối bời chìm đắm trong các suy nghĩ, Mạc Tiểu Đào lại nói thêm: “Tuy nhiên cũng không phải là tuyệt đối, nói ví dụ như anh Giản Thanh thì không phải vậy.
Anh ấy và chị Vy Vy đến với nhau, chị Vy Vy cũng không phải con nhà giàu có gì! Vạn Kỳ, Vạn Kỳ, cậu có nghe tớ nói chuyện không?”
Võ Vạn Kỳ bị Mạc Tiểu Đào lắc, lúc này mới hồi phục lại tinh thần: “Hả? Cậu vừa nói gì vậy?”
Mạc Tiểu Đào giận dỗi, trừng mắt nhìn cô nói: “Sao hôm nay cậu cứ như người mất hồn vậy? Tớ nói cậu nghe, mặc dù tầng lớp của bọn tớ có quan niệm này, nhưng cũng không phải là tuyệt đối.
Mẹ Đinh Đinh bây giờ là mẹ kế, cô ấy là diễn viên quốc tế Phan Nhuận, cô ấy là người rất thấu tình đạt lý.”
“Mẹ kế? Vậy mẹ ruột của anh ấy đâu?” Võ Vạn Kỳ không nhịn được liền hỏi.
“Suỵt suỵt, nói nhỏ chút.” Mạc Tiểu Đào vội vàng hạ thấp giọng, nói: “Chuyện này cũng không phải là bí mật, nhưng thật ra bọn tớ vẫn luôn giữ kín.
Mẹ của Đinh Đinh là một người...”
Sau đó Mạc Tiểu Đào lại kể chuyện về nhà họ Phạm cho Võ Vạn Kỳ nghe.
Võ Vạn Kỳ nghe xong những lời này lại cười gượng, cô càng chắc chắn suy nghĩ của mình.
Mà thôi, ban đầu mình và đối phương cũng không có khả năng.
Không quan tâm đối phương là trai bao hay cậu chủ giàu có, anh ấy đều không phải đối tượng có thể ở bên cô.
Võ Vạn Kỳ im lặng gật đầu, nói: “Tớ biết rồi.”
Lễ đính hôn đã sắp bắt đầu, Mạc Tiểu Đào cũng không kịp nói với Võ Vạn Kỳ nhiều hơn, cô chỉ có thể vội vàng ra cửa chuẩn bị tiến hành lễ đính hôn.
Võ Vạn Kỳ đứng ở phía sau nhìn cảnh tượng lộng lẫy trước mắt, cô hiểu rõ, những thứ xa hoa lộng lẫy này không dành cho cô.
Nếu không phải bởi cô quen biết với Mạc Tiểu Đào, có lẽ cả đời này cô cũng không thể tiếp xúc với những thứ này nhỉ?
Mà thôi, quan trọng vẫn là cô nên biết thân biết phận..