Trình Thiên Cát sở dĩ dám nói bậy như vậy, là vì thành phố Vinh thật sự có một thương nghiệp châu báu họ An, thương nghiệp châu báu của họ An kia cũng quả thật có con trai gọi là An Tử Tuyên.
Mà thành phố L cách thành phố Vinh, có khoảng cách hơn 300 km.
Thái Đức Phát cho dù là muốn nghe ngóng được chuyện của thành phố Vinh, cũng cần có thời gian nhất định.
Mà chờ Thái Đức Phát thăm dò được, Trình Thiên Cát sớm đã không ở nơi này rồi.
Đây là tố chất tâm lý a!
Thái Đức Phát nhìn thấy Trình Thiên Cát có phong thái của một công tử giàu sang, cũng đã tin được tám bảy phần rồi: "Vậy An thiếu gia ngoại trừ những thứ này ra, không còn cái khác sao?"
Trình Thiên Cát nhún vai một cách tự nhiên, nói: "Người giống như tôi như vậy, chỉ cần thuận lợi kế thừa được sự nghiệp của cha tôi là được rồi, Thái tổng cảm thấy tôi còn phải làm cái gì đấy?"
Thái Đức Phát nghe vậy, lập tức ha ha phá cười lên, sự đề phòng ở dưới đáy mắt cũng thôi đi rất nhiều.
"Nếu như có duyên phận như vậy, hôm nay tôi làm chủ, An thiếu gia hãy tha hồ mà chơi đi." Thái Đức Phát mặc dù là bá chủ địa phương, nhưng mà cũng sẽ không tùy tiện đắc tội với người khác, thực tế đối phương cũng là một người có thực lực.
Trình Thiên Cát mỉm cười mà trả lời: "Tôi đây cũng không cùng Thái tổng khách khí nữa!"
Nói xong, hai người cười tủm tỉm hàn huyên mà đi vào, dường như mọi sự tranh chấp đã xảy ra vào lúc trước, hoàn toàn chưa từng tồn tại.
Câu lạc bộ đêm, tên như ý nghĩa, trên cơ bản chính là động tiêu tiền.
Chỉ cần người có tiền, sẽ không có phục vụ gì không thể mua được.
Bất kỳ phục vụ gì đều là công khai ghi giá đấy.
Thái Đức Phát nhìn thấy Trình Thiên Cát thuần thục là gọi mọi kiểu phục vụ, đã biết rõ hắn nhất định là thường xuyên đến đấy.
Có thể tiêu phí được cấp bậc của câu lạc bộ đêm này, có lẽ ngoại trừ cậu ấm cô chiêu ra, thì không còn ai có thể làm được rồi.
Một chút nghi ngờ cuối cùng của Thái Đức Phát cũng cuối cùng thủ tiêu gần hết.
Thái Đức Phát vừa rời khỏi, khóe miệng của Trình Thiên Cát liền lộ ra một mỉm cười.
Đối phó loại đàn ông già này, quả thực là quá dễ dàng rồi.
Trình Thiên Cát cũng không có đi đến gian phòng riêng, mà là chọn lấy vị trí quầy bar của quán bar, cùng nhân viên phục vụ yêu cầu lấy một ly cốc-tai.
Lúc này có hai người cô gái xinh đẹp từ bên ngoài đi vào, ngồi ở bên cạnh của Trình Thiên Cát.
Trình Thiên Cát chỉ là liếc mắt một cái, đã biết rõ hai cô bé này tới chỗ như thế, là có mục đích mà đến đấy.
Trình Thiên Cát cũng không ngần ngại lấy các cô ấy làm bè, lập tức trên mặt mang theo mỉm cười mà nhìn lấy các cô ấy: "Oa, vận khí hôm nay của anh thật sự là không tệ, vậy mà cho anh gặp được hai vị thiên sứ.
Không biết, anh có cái vinh hạnh này, mời hai vị thiên sứ uống một ly không?"
Trình Thiên Cát vốn chính là kiểu hình có tướng mạo đẹp trai ấm áp, vô cùng nhận được sự ưa thích của các phụ nữ.
Công thêm thân hình cao to, rắn chắc, ăn mặc cũng vô cùng vừa vặn ưu nhã của hắn, các cô gái bình thường vừa nhìn thấy hắn, lập tức thì trong lòng cho hắn chấm điểm 90 rồi, hơn nữa nụ cười sáng lạn của hắn, trên cơ bản có thể bù dắp được 10 điểm cuối cùng rồi.
Vì vậy, nghe thấy Trình Thiên Cát tình nguyện mời khách, hai cô gái kia vui vẻ mà đồng ý.
Trình Thiên Cát quay đầu lại đối với nhân viên phục vụ nói: "Hai vị thiên sứ xinh đẹp này, khí chất lỗi lạc như thế, rượu tầm thường thì ở đâu xứng đôi với sự cao quý của các em? Vì vậy hãy cho hai vị thiên sứ xinh đẹp này một ly Chateau Lafite Rothschid có niên đại 86, cám ơn."
Nhân viên phục vụ kinh ngạc, nhịn không được theo bản năng mà hỏi: "Quý ngài, ngài đã xác định chưa?"
"Đương nhiên! Vẻ đẹp của các cô ấy, xứng với phần rượu ngon này." Mặt mang theo mỉm cười mà trả lời.
Nhân viên phục vụ xoay người rời đi, trong chốc lát thời gian, trịnh trọng đem hai ly rượu đỏ đưa cho hai cô gái này, nhân viên phục vụ nhịn không được mà đối với hai cô gái này nói: "Rượu đỏ có niên đại 86, tuy rằng không phải là quý giá nhất của tiệm chúng tôi, nhưng mà cũng là rượu đỏ tương đối đắt đỏ rồi.
Quý ngài này rất biết hàng, hai quý cô thật may mắn!"
Nghe được nhân viên phục vụ nói như vậy, hai cô bé này quả thực là mở cờ trong bụng, cùng Trình Thiên Cát nói chuyện với nhau càng thêm nhiệt tình rồi.
Lúc hai cô gái này sau khi biết được, anh đẹp trai vừa cao lại vừa soái lại vừa ấm áp lại vừa khôi hài lại vừa hào phóng nhìn có vẻ dễ chung đụng ở trước mắt này, lại là cậu ấm của nhà giàn sang quyên thế, hai cô gái lúc lại nhìn lấy Trình Thiên Cát, ánh mắt cũng đã toát lên bong bóng phấn hồng rồi.
Tài ăn nói khéo léo và nụ cười ưu nhã của Trình Thiên Cát, chỉ là sau nửa giờ, thì đã đem hai cô gái này mê đến thần hồn điên đảo rồi.
Lúc tạm biệt, hai cô gái này chủ động để lại FB của mình, tỏ ý rằng là Trình Thiên Cát cũng có thể đi hẹn các cô ấy từ bất kỳ lúc nào cũng được.
Mà Trình Thiên Cát chỉ là mỉm cười tiễn các cô ấy rời đi, nhưng lại không có ý định hẹn gặp lại các cô ấy tiếp.
Lúc này, Thái Đức Phát đã đi tới, một vẻ mặt bất ngờ mà nhìn lấy Trình Thiên Cát: "Tôi nghĩ khi anh mời được rượu đỏ đắt đỏ như vậy, sẽ phải giữ lại các cô ấy."
Trình Thiên Cát mỉm cười mà xoay người nhìn lấy Thái Đức Phát, trả lời; "Thái tổng, còn nhớ rõ những lời nói mà tôi đã nói với ngài ở tiệm xe không? Dưa hái xanh, sẽ cổm răng đấy.
Nếu như muốn ăn, vậy phải ăn một cách thoải mái."
Thái Đức Phát lập tức có hứng thú.
Ông dùng tiền nện biết bao người phụ nữ.
Lúc tiêu tiền, những người phụ nữ kia đều thật vui mừng.
Thế nhưng là xoay người lại, từng người một đều châm chọc sự thô tục của ông.
Thái Đức Phát vô cùng không vui, vì vậy ông muốn nghe xem Trình Thiên Cát này có lời bàn cao kiến gì, bởi vậy lập tức hỏi: "An thiếu gia giải thích một chút được không?"
"Hai cô gái kia tuy rằng nhìn ở vẻ ngoài, đã thừa nhận tôi, còn chủ động để lại FB, thế nhưng là đây hoàn toàn là cạm bẫy của hai cô gái này.
Bởi vì tôi mặc kệ hẹn một người nào, một người khác sẽ không vui." Trình Thiên Cát như trong lòng đã có dự tính mà trả lời.
"Anh có thể cùng lúc hẹn cả hai người đấy a!" Thái tổng không hiểu mà nói.
"Sai sai sai!" Trình Thiên Cát lắc lắc ngón tay, cười càng thêm sáng lạn: "Thái tổng, lòng của phụ nữ, như kim dưới đáy biển.
Thứ mà các cô ấy muốn, vĩnh viễn đều là no.
1.
Cho dù trên miệng của các cô ấy không nói gì, trong lòng nhưng lại nghĩ như vậy.
Nếu như tôi cùng lúc hẹn cả hai người ra, như vậy ở đáy lòng của các cô ấy, hình tượng của tôi sẽ phải giảm bớt rồi.
Thái tổng, ngài nói xem, còn có cái gì so với một đại mỹ nữ khăng khăng một mực đi theo và ái mộ ngài, càng khiến người nhiệt huyết sôi trào đây này? Tôi tách ra các cô ấy, từng người một kích phá.
Như vậy các cô ấy thì sẽ cho là mình mới là no.
1 cùng only kia.
Tôi thì đã sở hữu được hai phần tình yêu hoàn hảo nhất,
Có thể trải nghiệm hai lần ái mộ khắc cốt minh tâm này.
Đây chẳng lẽ không phải là hưởng thụ quan trọng nhất sao?"
Nói xong, Trình Thiên Cát mỉm cười đối với Thái Đức phát nói ra: "Hôm nay cám ơn sự chiêu đãi nồng hậu của Thái tổng, nếu có cơ hội, tôi hy vọng vào lần kế tiếp, tôi đến mời khách."
Thái tổng hình như đã hiểu ra cái gì, cũng cười theo.
Quả thực, dưa hái xanh, quả thực không ngon được đến chỗ nào cả.
Vẫn là đem dưa kia, dưỡng được đẹp mắt đẹp lòng, sau đó một hơi ăn xuống...
Thái tổng lập tức cười lấy trả lời nói: "Được, sẽ có cơ hội này đấy! Hôm nay, nhận được sự chỉ đạo rồi!"
"Vậy tôi cáo từ trước." Trình Thiên Cát khẽ vuốt càm, ưu nhã mà xoay người rời đi rồi.
Lúc đi tới cửa ra vào, đáy mắt của Trình Thiên Cát thoáng qua một sự mưu tính đắc ý.
Cô bé, đến phiên cô báo đáp tôi rồi!
Trình Thiên Cát sau khi đi ra khỏi câu lạc bộ đêm, liền gọi điện thoại cho Dương Lâm: "Có ở đây không? Tâm trạng của anh không tốt lắm, em có thể ra đây bồi bồi anh không?"
Dương Lâm nghe thấy là giọng nói của Trình Thiên Cát, tim đập trong nháy mắt nhanh hơn rất nhiều, ngay lập tức nói: "Được, anh đang ở đâu? Em đi tìm anh?"
"Không, vẫn là anh đi tìm em đi!" Trình Thiên Cát trả lời: "Em ở yên tại chỗ mà chờ đợi anh là được rồi, anh không yên tâm sự an toàn của em."