Lấy Nhầm Chồng Đại Gia

Chương 1217






Còn về con gái?
Hơ hơ hơ hơ.
Các cậu còn chưa nhìn thấy anh chị hai nhà chúng tôi sao?
Họ còn chưa đính hôn chưa kết hôn, chúng tôi vội gì chứ? Không vội! Kiếm tiền trước đã!
Sau đó mắt hai đứa trẻ chỉ rơi vào tiền, không thể kéo ra được.
Sau đó tuổi tác nhỏ xíu, tài sản tích lũy với tốc độ kinh ngườimà tích lùy lên.
Sau đó thì trên bảng xếp hạng nhà giàu thanh thiếu niên, con nhà Hạ gia trên tất cả các bảng xếp hạng đều có tên!
Hạ gia bây giờ, so với khi Hạ Nhật Ninh còn trẻ lại bước lên một tầm cao mới.
Thẩm Thất ở lại Thẩm gia bên đông bắc mấy ngày để chăm sóc cho Thẩm Tử Dao, chờ sau khi tâm trạng của Thẩm Tử Dao và những người khác trong Thẩm gia đều bình ổn cả, Thẩm Thất mới trở về thành phố.
Sau khi Thẩm Thất trở về, trong nhà cũng một đống chuyện.
Hình như người đến trung niên, cứ hay có những chuyện làm không xuể.
Chuyện trong nhà, công việc, bọn trẻ v.v.

Vẫn chưa chờ Thẩm Thất bận cho xong chuyện, bọn trẻ trong trường lại xảy ra chuyện.
Lần này người có chuyện là Eddie.
Thẩm Thất vừa về đến trường, Eddie liền tìm đến cửa.
Eddie của ba năm sau cũng phát triển hoàn toàn rồi, so với hồi nhỏ đẹp trai hơn nhiều.
Nhưng dáng vẻ nóng giận của cậu ta, lại khiến cậu ta mất điểm rất nhiều.
“Chủ tịch hội đồng quản trị, xin làm chủ cho con.” Eddie vừa vào cửa liền mở miệng kêu cứu mạng: “Con muốn ly hôn với kẻ lừa đảo Gia Cát Du Du!”
Thẩm Thất kêu cậu ấy ngồi xuống, nói: “Chuyện gì? Sao lại nổi nóng như thế?”
Nghe Thẩm Thất hỏi thế, Eddie chàng trai trưởng thành, thế mà nước mắt không kiềm được mà rơi xuống: “Chủ tịch hội đồng quản trị, con của Gia Cát Du Du, vốn dĩ không phải của con!”
Thẩm Thất bị lời của Eddie dọa cả mình: “Đừng nói bừa!”
Eddie trực tiếp đưa một bản báo cáo kiểm tra cho Thẩm Thất, may là Thẩm Thất đối với ngôn ngữ nước của Eddie cũng tinh thông, nếu không cũng không thể hiểu được thuật ngữ chuyên ngành trên đó.
Trên đó viết rõ ràng, đứa trẻ và cha quan hệ huyết thống bằng 0.
Đều này chứng minh, đứa con của Gia Cát Du Du, không có chút quan hệ gì với Eddie.
Trong ba năm này, Gia Cát Du Du từ sau khi tổ chức hôn lễ với Eddie, liền đi qua nước M chờ sinh, đứa trẻ cũng là được sinh ở nước ngoài, lấy quốc tịch tại nước đó.
Người nhà Eddie muốn đón Gia Cát Du Du và đứa con về nước, Eddie sống chết không đồng ý.
Sau đó Gia Cát Du Du vẫn cứ đem con ở lại nước M, Eddie cứ thỉnh thoảng gửi tiền cho Gia Cát Du Du.
Khi vào năm ngoái, có người nói với Eddie, vợ của cậu ấy ở nước M rất không yên phận, cứ hay vào ra với một số người có tiền, có khi cả đêm không về.
Eddie lúc đầu còn không tin, khi người nói cùng cậu ấy nhiều rồi, cậu ấy lại thêm sự để tâm.
Cậu ta không thông báo với Gia Cát Du Du, liền đi biệt thự ở nước M.
Quả nhiên, cậu ta ở biệt thự đợi cả đêm, Gia Cát Du Du cũng không có về.
Khi sáng sớm ngày hôm sau, Gia Cát Du Du mới nồng nạc mùi rượu từ bên ngoài trở về.
Cách ăn mặc cứ như gái phục vụ vậy, con thì để ở nhà cho bảo mẫu mà không hỏi han tới.

Điểm này thực sự chọc giận Eddie.
Hai người xảy ra trận tranh cãi nảy lửa ở biệt thự.

Lúc này đây, bảo mẫu vô ý mà buộc miệng nói ra một câu: “Thiếu gia nên là con lai mới đúng, tại sao trên người cậu ấy một chút bóng dáng con lai cũng không có, nhìn là giống như người Việt thuần thế?”
Chính câu nói này, liền dẫn đến sự nghi ngờ của Eddie.
Eddie cẩn thận phân biệt một chút, đúng vậy, đứa nhỏ không chút gì giống như con lai.
Huyết thống của nước mình và nước Việt là hai nhánh hoàn toàn không chút quan hệ gì, cho nên đứa trẻ của hai nước đưa sinh ra, tuyệt đối ngủ quan không thể nào bằng thường như vậy.
Eddie hoài nghi như thế, liền trực tiếp cho người lấy tóc của đứa trẻ, cùng với mình làm kiểm tra so sánh.
Làm xong kiểm tra so sánh, giỏi lắm, vụ lừa gạt giấu ba năm này liền bị lộ tẩy!
Sau đó Eddie đi chất vấn Gia Cát Du Du.

Gia Cát Du Du đối mặt với bằng chứng trước mặt, không cách nào lừa dối, chỉ có thể thừa nhận, đứa con này thực sự không phải của Eddie, mà là con của người giàu mới nổi trong nước trước đó.
Người làm sai việc như Gia Cát Du Du tuy nhiên không nhận lỗi, mà còn cưỡng từ đoạt lý nói lúc đó không hề biết đứa con này rốt cuộc của ai, bởi vì hai người đã ngủ với nhau!
Eddie nổi trận đôi đình đòi ly hôn, Gia Cát Du Du sống chết không đồng ý.
Sau đó Eddie trực tiếp chạy đến trước mặt Thẩm Thất, xin Thẩm Thất làm chủ cho mình.
Thẩm Thất sau khi nghe đầu đuôi ngọn nguồn câu truyện, cũng cảm thấy hoang đường.
Chuyện này, không thể chỉ nghe lời một phía, cho nên Thẩm Thất đem Gia Cát Du Du từ nước M triệu về.
Người khác gọi điện cho Gia Cát Du Du, Gia Cát Du Du đều không nhận.
Thẩm Thất đích thân gọi điện cho cô ấy, Gia Cát Du Du không dám không nhận.
Nghe Thẩm Thất kêu cô ấy về nước, Gia Cát Du Du chỉ có thể ngoan ngoãn đem theo con về nước, về đến học viện quý tộc Duệ Hà.
Về đến khuôn viên trường lâu ngày xa cách, tất cả hình như không gì thay đổi, tất cả lại hình như đều thay đổi cả.
Khuôn viên trường vẫn là khuôn viên trường đó, bạn học vẫn là những bạn học đó, nhưng rất nhiều mối quan hệ đã không như trước nữa.
Học sinh của học viện quý tộc Duệ Hà nhìn thấy Gia Cát Du Du, tuy rằng đều rất kinh ngạc, nhưng đều không có biểu cảm đặc biệt nào khác.
Thân là quý tộc quý phái thục nữ, là rất biết cách khống chế cảm xúc của mình.

Ít ra trong trường hợp công chúng, họ không biểu hiện ra sự vui ghét của mình.
Nhưng, nơi cá nhân sẽ thảo luận là chuyện không tránh khỏi.

Gia Cát Du Du dẫn theo con vào trong văn phòng của Thẩm Thất, liền thấy Eddie với vẻ mặt âm trầm.
Gia Cát Du Du cũng biết kêu cô ấy quay về là để làm gì, cho nên, dứt khoát lỡ rồi cho lỡ luôn: “Chủ tịch hội đồng quản trị, con không thể ly hôn.

Con bây giờ cái gì cũng không có, dẫn theo đứa con, kêu con làm sao mà nuôi? Hơn nữa, bây giờ con cả trung học phổ thông cũng chưa tốt nghiệp, con không cách nào nuôi sống con và con con cả.”
Eddie thiếu bị chọc tức đến cười, nói: “Cho nên tôi đáng đời bị gánh tội thay hay sao? Nuôi cô và con cô với người khác? Tôi dựa vào cái gì?”
“Nói chung là tôi không ly hôn!” Gia Cát Du Du tiếp tục hờn dỗi nói: “Chủ tịch hội đồng quản trị, con khi nào thì có thể quay lại trường? Nghe nói Tiểu Uyển và Tiểu Hà đều đã học đại học, đang chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, con đều đã tụt lại quá nhiều rồi.”
Thẩm Thất vẫn chưa nói chuyện, Eddie không kiềm được mà chế giễu cô ấy nói: “Với cô? Còn muốn đi học? Còn thì nghiên cứu sinh? Ngày ngày đi rượu chè với người khác, không học hành, con để ở nhà không ai lo, như cô vậy thì có thể học ra gì chứ? Chuyện ly hôn này nhất định phải tiến hành.”
“Được rồi được rồi, khoan hẳn cải nhau.” Thẩm Thất thân là chủ tịch hội đồng quản trị vừa mở miệng, Eddie cùng Gia Cát Du Du đều không dám lên tiếng.
Thẩm Thất tiếp tục nói: “Nếu hai người đều không sống với nhau được, thì giải quyết trong êm đềm.

Hôn nhân giữa hai người, vốn dĩ là làm càng!”
Gia Cát Du Du liền nói: “Nhưng, con không có tiền con làm sao mà sinh sống?”
Thẩm Thất quay đầu nhìn Eddie, nói: “Con tính làm như thế nào?”
Eddie suy nghĩ, nói: “Tôi cho cô một tỷ, đi làm thủ tục ly hôn.”
Thẩm Thất nói: “Quá trình ly hôn của nước các con ta không rõ, ta không phát hiểu ý kiến nữa.

Các con đều lớn cả, đều là người thành niên, nên chịu trách nhiệm về chuyện mình làm.

Như vậy, hai người đi giải quyết chuyện cá nhân trước, còn việc khi nào hồi phục việc học, con nên tiến hành thi cử trước, sau khi thông qua rồi mới được tiếp tục trở về học tiếp.”