Gia Cát Du Du lập tức nuốt những lời sắp bật ra khỏi miệng lại.
Sau khi ném cho cô ta một ánh mắt cảnh cáo, Cung Tử Á tiếp tục cúi đầu làm việc.
Gia Cát Du Du tức giận ngồi xuống giường của mình, sau đó nằm vật ra giường.
Một lúc sau, Cung Tử Á lập tức dùng máy đánh chữ đánh một văn bản, sau đó dán lên sau cánh cửa, nói với Gia Cát Du Du: “Nếu chúng ta đã được phân ở cùng phòng với nhau trong kỳ nghỉ đông này, vậy thì phiền cậu tuân thủ quy định trong phòng một chút.”
“Quy định gì chứ?” Gia Cát Du Du ngồi bật dậy, chạy đến nhìn tờ giấy.
Bên trên viết: Điều một, hai người sống trong phòng không được làm phiền hay xen vào cuộc sống và công việc của đối phương.
Điều hai, thời gian dùng nhà vệ sinh của mỗi người không được vượt quá hai tiếng.
Điều ba, không được tự tiện động vào đồ đạc cá nhân của đối phương.
Điều bốn, chú ý vệ sinh công cộng, mỗi ngày phải dọn vệ sinh một lần, nên phải chú ý vệ sinh ở dưới chân.
Điều năm, làm hỏng đồ đạc của đối phương phải bồi thường theo giá tiền.
Gia Cát Du Du đọc xong, cơn giận lập tức trào lên!
Một đứa con gái dân thường cũng dám bàn bạc quy định với cô ư?
Cô ta xứng sao?
Gia Cát Du Du xé bản quy định xuống, vứt xuống đất rồi giẫm chân lên trên.
Cô ta vênh mặt nói với Cung Tử Á: “Tớ không nghe đấy thì sao nào! Tối nay, tớ sẽ chiếm nhà vệ sinh cả đêm, tớ sẽ không cho cậu đi vệ sinh! Hừ, Cung Tử Á, cậu tưởng Gia Cát Du Du này sợ cậu à! Cậu là cái thá gì! Cậu cho rằng thắng tớ một lần ở trong trường thì cậu có quyền chỉ trỏ sai khiến tớ hả? Tớ nói cho cậu biết, cậu có bản lĩnh thì đi tố cáo đi! Tớ đánh chết cậu!”
Gia Cát Du Du xắn tay áo lên, định lao lên đánh Cung Tử Á.
Đột nhiên Cung Tử Á lấy điện thoại ra, nói với Gia Cát Du Du: “Tớ đã thu âm lời cậu nói rồi, bây giờ cậu có chắc là muốn tớ đưa đoạn ghi âm này cho mọi người biết không? Tớ không ngại để người khác biết mồm mép của cậu đâu.”
Sắc mặt Gia Cát Du Du thoáng chốc trắng bệch.
Cung Tử Á này quả thực không dễ động vào!
Vốn dĩ Gia Cát Du Du còn muốn nhân lúc ở trên đảo, chỉnh Cung Tử Á một trận.
Bây giờ xem ra cô ta cũng chuẩn bị từ lâu rồi.
Bỏ đi, tạm thời tha cho cô ta!
Gia Cát Du Du quay người, nằm xuống giường.
Cung Tử Á lại đánh lại một bản quy định khác, dán trên cửa, rồi đi tắm.
Thấy Cung Tử Á đi tắm, đôi mắt Gia Cát Du Du hơi lóe lên, định đi xem Cung Tử Á viết cái gì.
Phải biết rằng, bây giờ cô ta không có bất cứ ý tưởng nào, ngày mai phải nộp cảm nghĩ và đề án của bài kiểm tra rồi.
Nhưng đầu óc cô ta hoàn toàn trống rỗng, đến một chữ cũng không nghĩ ra.
Chi bằng lén xem xem Cung Tự Á đã viết cái gì?
Gia Cát Du Du nghe thấy trong phòng tắm vọng ra tiếng nước chảy ào ạt, mới rón rén chạy đến định xem máy tính của Cung Tử Á.
Ai ngờ máy tính của Cung Tử Á lại cài mật khẩu, cô ta hoàn toàn không đoán ra được!
Gia Cát Du Du tức đến nỗi suýt ném vỡ laptop của Cung Tử Á.
Nghĩ lại những lời mà Cung Tử Á vừa mới nói, cô ta đành đặt máy tính về chỗ cũ, quay người về giường của mình tiếp tục suy nghĩ vẩn vơ.
Cung Tử Á ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy laptop đã bị xê dịch, thì biết Gia Cát Du Du không tuẩn thủ quy định, cô ta muốn xem trộm máy tính của mình.
Cung Tử Á cũng không nhẫn nhịn, nói thẳng: “Gia Cát Du Du, có phải cậu định đối đầu đến cùng với tớ không? Nếu là như vậy, tớ thật sự không ngại mà phanh phui vấn đề giữa chúng ta ra đâu! Dù sao tớ cũng chỉ là dân thường, cậu là tiểu thư nhà quan chức, vua cũng thua thằng liều! Muốn mọi chuyện ầm ĩ thì cứ việc!”
“Cậu nổi đóa cái gì đấy? Chẳng qua tớ chỉ xem máy tính của cậu thôi có sao không? Xùy, cứ làm như tớ không có máy tính không bằng!” Gia Cát Du Du tự biết mình đuối lý, nên giả bộ hung dữ nói: “Tớ cũng chỉ xem máy tính của cậu thôi mà, có xem mấy thứ trong máy tính cậu đâu.
Đúng là nhỏ nhen!”
“Tớ hy vọng cậu có thể tuân thủ quy định trong phòng của chúng ta! Bằng không, tớ sẽ không khách khí nữa đâu!” Cung Tử Á cương quyết nói: “Đồ của tớ, cậu cũng ít động vào!”
“Hừ!” Gia Cát Du Du thực sự không biết nói gì nữa, đành quay đầu giả vờ không nghe thấy.
Hiệu suất làm việc của Cung Tử Á thật sự rất nhanh, hơn nữa còn rất chất lượng.
Cô cũng rất tin tưởng Thẩm Hà, sau khi lập xong bản kế hoạch thì cô lập tức gửi nó cho Thẩm Hà.
Lúc này Thẩm Hà đang ngồi trước máy tính, nhận được dàn ý kế hoạch của Cung Tử Á, thì Thẩm Hà nói: “Tớ cảm thấy năm nay anh trai tớ đã làm hai việc đúng đắn nhất.”
“Hả?” Vu Tiểu Uyển ngẩng đầu, nhìn Thẩm Hà với ánh mắt nghi hoặc.
Thẩm Hà ra vẻ bí mật nói: “Chuyện thứ nhất chính là đầu tư vào nước E, khiến bọn họ trở tay không kịp.
Chuyện thứ hai chính là đưa cô bạn Cung Tử Á đến bên cạnh tớ.
Tớ cảm thấy, cô ấy đúng là cánh tay đắc lực của tớ.
Cậu đến xem dàn ý mà cô ấy gửi này.”
Vu Tiểu Uyển nhanh chóng bỏ bàn phím ra, đi qua xem dàn ý kế hoạch thì liền khen ngợi không ngừng: “Xem ra bọn mình cùng chung ý nghĩ rồi.
Với kiến thức và khả năng của cô ấy, có thể nghĩ ra được dàn bài như này đã giỏi lắm rồi.
Tuy còn nhiều chỗ thiếu sót, nhưng hướng suy nghĩ này là đúng.
Tiểu Hà, chúc mừng cậu, bước đầu thu được một thành công.”
Thẩm Hà cười khúc khích: “Không sai không sai, tớ cũng cảm thấy chuyện này rất đáng để chúc mừng.
Ngày mai, phải quẩy một ngày thật đã mới được!”
Trong ba ngày liên tục, mọi người đều cuốn vào trong guồng quay bận rộn.
Cung Tử Á cũng làm được lời hứa của mình.
Mỗi buổi tối đều thông báo thực đơn của ba bữa ăn ngày hôm sau, sau đó chuẩn bị kịp thời ba bữa ăn hàng ngày một cách chu đáo, hợp với quy định trên đảo.
Vì số người có đông, nên đồ ăn cũng không thể làm cầu kỳ ngon miệng.
Nhưng no bụng thì không thành vấn đề.
Vì thời gian eo hẹp, nên bữa sáng hằng ngày đều có món chính là cháo, rau dưa và mì.
Bữa trưa có khá nhiều thời gian, nên có suất cơm hộp.
Mỗi suất gồm ba món chính một món canh, một bát cơm tẻ, con trai thì có hai bát cơm tẻ.
Bữa tối giống như bữa trưa nhưng có thêm hoa quả.
Để có được thực đơn như vậy, nhóm của Cung Tử Á cũng rất vất vả mới làm ra được.
Thấy bọn họ vất vả như vậy, những người khác dù thấy không hợp khẩu vị, hoặc đồ ăn không mấy ngon, cũng không nói gì.
Cứ coi hai tháng này là đi tu hành đi!
Hơn nữa, bọn họ chỉ có hai tháng để hoàn thành đề thi của quản lý Thẩm Thất.
Bọn họ không có thời gian càm ràm về chuyện nhỏ nhặt này.
Người làm việc lớn thật sự thì không than vãn chuyện nhỏ nhặt.
Gia Cát Du Du bị Cung Tử Á chỉnh cho một trận nên cũng không dám gây phiền phức gì nữa, mấy ngày hôm nay cũng coi như bình yên vô sự.
Mà lúc này, mọi người đang thảo luận vô cùng sôi nổi.
Mỗi người phát biểu ý kiến của mình, thẳng thắn nói ra những suy nghĩ trong đầu, hào hứng mà bày tỏ những ý kiến và đề nghị của mình, sau đó để mọi người bỏ phiếu quyết định.
Bởi vì mọi người cũng chỉ ở đây hai tháng, nên bọn họ không chỉ muốn lập kế hoạch trong hai tháng, mà còn lập kế hoạch cho cả năm.
Vì sau khi vào học kỳ mới, không có thời gian đến đây, nên kế hoạch nhất định phải hoàn thành sớm.