Sức tấn công của đoạn phim này quả thật rất lớn, chỉ trong chốc lát đã tấn công tất cả các con nhà giàu trong học viện quý tộc Duệ Hà.
Thế là, ngay lập tức có người nhảy ra công bố các việc làm từ thiện của gia tộc mình, sau đó quay ngược lại hỏi những học sinh dân thường đó đã làm những công tác từ thiện gì? Chẳng phải họ đang kêu gọi làm từ thiện sao? Bọn họ đã làm được bao nhiêu?
Nhìn thấy Cung Tử Á bị tấn công, các học sinh trong nhóm liên minh học sinh dân thường đã bắt đầu phản công, bắt đầu liệt kê các công tác từ thiện đã từng làm, rồi quay đầu công kích nhóm người làm từ thiện chỉ để khoe khoang, chứ không thể làm từ thiện bằng cái tâm của mình.
Và rồi Gia Cát Du Du, người khơi dậy chuyện này đã lùi về phía sau khán đài, âm thầm thêm dầu vào lửa, xúi giục hai nhóm người đánh nhau.
Gia Cát Du Du thỉnh thoảng đi bóp méo lời nói của liên minh dân thường, rồi sau đó châm ngòi nổ cho bên học sinh quý tộc bùng nổ, và thế là chiến tranh diễn ra.
Rồi lại kể cho đám học sinh nhà giàu nghe, đại loại là đám dân thường đó ngày thường không nỡ ăn cơm, mà toàn mang hết cơm của mình đóng gói mang về nhà.
Sau đó làm nổi dậy sự nóng giận của đám học sinh nhà giàu.
Và trường hợp này là hoàn toàn có thật.
Con cái của gia đình dân thường, phần lớn đều có gia cảnh bình thường, thậm chí có một số gia đình không có điều kiện gì mấy.
Nhưng vì bọn họ được giáo dục tốt, cho nên được Thẩm Duệ và hoàng tử Joel phá lệ đồng ý duyệt cho vào học.
Học viện quý tộc Duệ Hà đã miễn trừ tất cả chi phí của bọn họ, bữa trưa cũng được cho ăn như các bạn học khác, đúng số phần đúng số lượng, được ăn uống rất là tốt.
Nói một câu quá đáng, những thức ăn mà các học sinh này ăn, có thể cả đời này ba mẹ của họ cũng không ăn được ăn ngon đến thế.
Cho nên có vài học sinh, không nỡ ăn thức ăn của mình, mà đóng gói mang về cho ba mẹ ở nhà ăn thử.
Thật ra những chuyện này, đáng lẽ cũng không có gì.
Bọn trẻ cũng vì hiếu thảo, biết báo hiếu cho ba mẹ, phẩm chất này đáng ra phải được động viên tuyên dương.
Nhưng với tình hình này thì điều đó đã trở thành một vũ khí lớn để tấn công họ.
Mấy học sinh dân thường đó tuy nhà nghèo, nhưng bản thân rất có nhân phẩm!
Thế là trận chiến này đã kéo từ trên mạng ra đến đời thật, học sinh hai bên phải nói là như nước với lửa!
Bây giờ trong trường không có Thẩm Duệ Thẩm Hà trấn giữ, nên hai bên giống như con rắn không đầu, chỉ biết làm lớn chuyện và truyền tới tai Thẩm Thất.
Khi Thẩm Thất biết được chuyện này, đã cho mời tất cả thành viên trong hội học sinh đến gặp để giáo huấn cho một trận.
Hội trưởng hội học sinh phải từ chức, nên bộ trưởng bộ kỷ luật đã làm thế vào chức hội trưởng hội học sinh.
Hội trưởng thay thế của hội học sinh vừa nhận chức, đã bắt đầu đi giải quyết chuyện này, và thông qua nhiều kênh khác nhau, để cảnh cáo các học sinh quấy rối, hễ mà bắt được ai có liên quan, sẽ đuổi học hết tất cả, không nương tay ai hết!
Dưới sự áp lực của hội trưởng, hai bên tạm thời cũng chịu để sự việc lắng xuống.
Và mối ân oán này cũng xem như được giải quyết xong rồi.
Khi Thẩm Duệ biết được sự việc này, Thẩm Duệ đã tự ghi hình một đoạn phim, và đăng lên trang web của học viện quý tộc Duệ Hà.
Trong đoạn phim, Thẩm Duệ đã cường điệu khiển trách những học sinh đã tấn công người khác, và những học sinh tham gia đánh nhau, tất cả sẽ bị trừ một điểm hạnh kiểm.
Thẩm Duệ đã không tìm trực tiếp người đăng đoạn phim để hỏi tội, nhưng cậu cũng đã gián tiếp cảnh cáo kẻ đăng bài ẩn danh, Gia Cát Du Du.
Nếu còn có thêm một lần nói thêm nói bớt nữa, cậu thề sẽ dùng đến kỹ thuật hacker để tìm cho ra ip của người đó, và sẽ trục xuất ra khỏi học viện quý tộc Duệ Hà.
Vì Thẩm Duệ đã đứng ra cảnh cáo, nên đám người đó cho dù có bức xúc thì cũng phải nén hết mọi bức xúc đó xuống.
Nếu không thì sẽ cho kết thúc ngay tại học viên quý tộc Duệ Hà!
Có biết bây giờ muốn vào học ở học viện quý tộc Duệ Hà khó cỡ nào không!
Bây giờ có nhờ người nhờ quan hệ cũng chưa chắc vào được đó.
Nếu vào học mà thi không đậu thì không được đâu!
Cho nên, không ai dám mạo hiểm hết.
Và rồi chuyện này nhanh chóng được đẩy lùi lại.
Nhưng mối quan hệ của hai nhóm học sinh vẫn không khác xưa, và hiện giờ họ đã tách ra rõ ràng như nước sông không phạm nước giếng.
Cung Tử Á đã rất cắn rứt, cô cảm thấy nếu không phải vì mình nói câu đó, sẽ không dẫn đến chuyện này, cho nên tâm trạng rất là tồi tệ, thành tích học tập cũng tuột dốc, thậm chí còn nghỉ đến việc thôi học.
Giáo sư tâm lý trong trường đã tiến hành điều trị và chăm sóc cho cô, nhờ vậy mới cứu được cô bé thiên tài này.
Và Gia Cát Du Du, người trực tiếp gây ra chuyện này, cũng không được vui vẻ và hài lòng.
Không đuổi được Cung Tử Á, Gia Cát Du Du sẽ không cam tâm!
Gia Cát Du Du hễ nghĩ đến ánh mắt Cung Tử Á nhìn vào Thẩm Duệ, là ngay lập tức cặp mắt long lanh đó hiện lên đầy vẻ tức giận.
Bộ hoàng tử Duệ có thể để những cô gái thường dân bần hèn nhìn vào sao?
Hứ! Đương nhiên là không thể rồi!
Cho nên, Gia Cát Du Du thua keo này rồi, lại bày keo khác.
Điều kiện gia đình của Cung Tử Á không được tốt cho lắm, mà Cung Tử Á lại rất hiếu thảo, từ nhỏ đã là một cô bé ngoan ngoãn nghe lời và là một học sinh tiêu biểu.
Trong thời gian này, Cung Tử Á đã gặp phải nhiều chuyện trong trường, trong nhà cũng không khá gì hơn.
Cũng may học viện quý tộc Duệ Hà đã miễn trừ tất cả chi phí, chứ nếu học ở bên ngoài, cô cũng không biết mình có được học hành thuận lợi vậy không.
Tại vì mẹ của Cung Tử Á mấy năm trước làm phẫu thuật ung thư xong không thể làm việc nặng nhọc, nên gia cảnh khá là khó khăn.
Trong số những học sinh đóng gói thức ăn mang về nhà, có cả cô Cung Tử Á nữa.
Một hôm, trong phần ăn trưa miễn phí của học viện quý tộc Duệ Hà chuẩn bị, có một món là tôm biển.
Mọi người đều biết, các loại tôm cá được bắt từ đáy biển đều rất đắt tiền, vả lại còn có loại có tiền cũng chưa chắc có thể ăn được.
Cung Tử Á cũng là lần đầu tiên mới được ăn thức ăn ngon như thế ở học viện quý tộc Duệ Hà, vừa nghĩ đến ba mẹ ở nhà không được ăn ngon, Cung Tử Á liền nuốt không trôi.
Nên cô đã bớt ăn thức ăn mà chỉ lo ăn cơm, rồi đóng gói mang về cho ba mẹ cùng được thử những loại thức ăn quý tộc này.
Nhưng từ khi vụ việc ghi hình tại sân trường xảy ra, nhà trường đã đặt ra quy định: nghiêm cấm bất cứ học sinh nào đóng gói thức ăn mang về, chỉ cho phép ăn ở phòng ăn thôi.
Cho nên, liên tục mấy ngày, Cung Tử Á cũng không mang thức ăn về nhà.
Khi vừa thấy thực đơn hôm đó có món tôm biển, Cung Tử Á liền có chút động lòng.
Cô lại muốn lén lút mang về cho mẹ mình ăn.
Cô quan sát xung quanh không có bạn nào chú ý đến mình, đã nhanh chóng bỏ phần tôm biển vào cái túi thức ăn luôn mang sẵn bên mình.
Mấy hôm nay Gia Cát Du Du cứ tìm cơ hội, muốn bắt lỗi của Cung Tử Á, sau đó đánh một đòn chí mạng vào cô.
Hôm nay, cuối cùng cô cũng đợi được cơ hội này rồi.
Khi cô thấy Cung Tử Á đổ phần tôm biển vào túi thức ăn, không quan tâm lúc đó đang có nhiều người ăn cơm ở phòng ăn, ngay lập tức đứng dậy, chỉ vào Cung Tử Á ngồi gần đó và hét lên: “Mọi người mau nhìn, Cung Tử Á vi phạm nội quy, dám đóng gói thức ăn trưa của nhà trường! Khó trách chi phí nhà ăn càng ngày càng cao, là vì có người ăn rồi còn lấy thêm như cậu ta, không những muốn mình ăn miễn phí, còn muốn nhà trường nuôi cả gia đình nó.
Học viện quý tộc Duệ Hà của chúng ta, không lẽ đã trở thành tổ chức từ thiện rồi à?”