Sau khi tan ca, Hướng Kình không trực tiếp về nhà, mà đi tới quán rượu thường hẹn uống cùng Lý Quang Minh.
Hôm nay là ngày đón Xa Tinh Tinh mới đến, sáng sớm vào làm anh gặp cô cười mị mị với mình, còn không ngừng nhắc nhở anh chớ quên, dù anh đối với lần chào mừng nhân viên mới này thiếu hứng thú, vẫn phải đến có mặt một chút.
Tới quán rượu, anh nghĩ sẽ chật ních đồng nghiệp trong công ty, nhưng vô tình phát hiện bên trong không có mấy người khách, mà nhân vật chính ngày hôm nay Xa Tinh Tinh, ngồi ở một góc quầy bar, trên bàn, ly rượu vơi đi một nửa, xem ra cô đã đợi một thời gi¬an.
“Sao chỉ có một mình em?” Anh buồn bực ngồi xuống bên cạnh cô.
“Vốn chỉ có tôi.” Cô thay anh gọi một ly Mar¬tini[1].
Nhất thời, Hướng Kình phát hiện chút kỳ lạ, dường như không khí bị bỏ thêm vào một chút... cảm giác mập mờ, anh không khỏi hắng giọng. “Tôi nghĩ là tất cả mọi người đã tới, kết quả tất cả mọi người tới trễ sao?”
Giả bộ ngu như vậy quá rõ ràng, Xa Tinh Tinh có thâm ý khác nhìn thẳng anh. “Tiếp đón nhân viên mới của em, chỉ hy vọng anh tới, những người khác đều không quan trọng, anh hiểu không?”
“Tinh Tinh. . . .” Hướng Kình nhăn lông mày lại, hai người họ nghênh chiến chính diện rồi, anh giả bộ cũng không còn ý nghĩa. “Bây giờ em nói những thứ này ý nghĩa gì?”
“Ý nghĩa em vẫn yêu anh.” Cô hào phóng biểu hiện, tin tưởng anh cùng dạng tâm tư. “Anh vẫn hiểu, em trở lại là vì anh, thậm chí bỏ qua cơ hội vào làm ở công ty lớn, cũng không quay về Malaysia, đến bên cạnh anh giúp anh, anh nên biết tâm tình của em.”
“Đã quá muộn, Tinh Tinh.” Anh không muốn trực tiếp làm tổn thương cô, không thể làm gì khác hơn là dùng mặt thực tế áp chế vọng tưởng của cô. “Tôi đã kết hôn.”
Hiện tại đầy trong đầu anh là Hàn Ngữ, đã sớm chứa không nổi Xa Tinh Tinh, huống chi năm đó trước khi chia tay cô, hai người còn cãi nhau một chặp, bởi vì cá tính hai người đều mạnh mẽ, báo trước hai người không thích hợp lẫn nhau.
Tiếp nhận cô vào công ty làm, trừ suy nghĩ phần tình cảm năm đó, còn muốn nhờ tài năng của cô, nhưng nói tới tình cảm... Ít nhất anh không tìm lại được cảm giác yêu cô của năm nào.
“Hướng Kình, em biết anh cùng vợ anh là kết hôn liên doanh.” Xa Tinh Tinh sắc bén thẳng vào trọng điểm, dùng suy đoán này, chính mình vẫn còn cơ hội. “Hơn nữa, em biết nguyên nhân anh cưới Hàn Ngữ, tuyệt đối không phải bởi vì tình yêu đúng không?”
Trừ tri gi¬ao là Lý Quang Minh, Hướng Kình không thích cùng người khác đàm luận động cơ sau lưng hôn nhân của anh. “Quả thật tôi cưới Hàn Ngữ không phải bởi vì yêu cô ấy, thì sao? Dù sao tôi đối với cô ấy cũng có một phần trách nhiệm.”
“Trách nhiệm cái gì? Cô ta đến Hướng gia, mưu đồ hay không cũng là vì tiền tài quyền thế của Hướng gia? Chỉ bất quá bây giờ Hướng Thành Gia Cụ đóng cửa rồi, ý đồ cô âý thành ra vô ích, anh cũng không cần đối với cô ta có trách nhiệm gì” rất không công bằng với Xa Tinh Tinh, cô thua, bất quá chính là cha cô không có tiền a!
“Không, Hàn Ngữ không phải như em nói.” Mấy tháng kết hôn tới nay, anh đối với Hàn Ngữ cảm nhận lần nữa tu chỉnh, đến bây giờ tâm tư gì, chính mình cũng không rõ ràng lắm.
Nhưng này chắc chắn không phải là trách nhiệm, mà so sánh với trách nhiệm nhiều hơn một chút . . . Tình cảm.
Ánh mắt anh nhìn Xa Tinh Tinh, trong đầu lại không ngừng hiện lên hình ảnh cô vợ bé nhỏ trong nhà kia nhăn mày một cái, một nụ cười. “Cô ấy là người con gái đơn thuần động lòng người, hiền đức, thông tuệ, thành khẩn, trọng điểm là cô ấy vì mỗi người trong gia đình chúng tôi mà suy nghĩ, không ghen tỵ, không cầu, có lẽ khuyết điểm lớn nhất của cô ấy là không quá suy nghĩ vì mình.”
Nghe vậy, sắc mặt Xa Tinh Tinh dần dần đọng lại nghiêm túc, không thể tin những gì mà cô vừa nghe được. Cô chưa từng nghe Hướng Kình ca ngợi mình một câu, nhưng hôm nay hình tượng Hàn Ngữ ở trong lòng anh nghe tới dường như không chê vào đâu được, chẳng lẽ anh đã yêu người đàn bà kia?!
“Nên Hàn Ngữ chính là nguyên nhân hiện tại dù anh có bận rộn nữa cũng muốn tận lực mỗi ngày về nhà ăn cơm?” Cô nói bóng nói gió dò hỏi đến tột cùng Hàn Ngữ trong lòng anh chiếm được sức nặng đến bao nhiêu.
“Lúc bắt đầu cũng không phải như vậy.” khi bắt đầu, anh không yên lòng đem vợ cùng mẹ xếp đặt ở cùng một nhà, bởi vì Hàn Ngữ đối với anh tương đối quan trọng, anh muốn bảo toàn cô không có sơ xuất gì ở Hướng gia. Bất quá bây giờ. . .
“Hiện tại, có thể nói sao, món ăn cô ấy nấu để cho tôi ăn không quen đồ ăn bên ngoài, mà sau khi công ty mẹ tôi phá sản, mẹ tôi giống như thay đổi thành một người khác, sẽ cùng cô ấy vừa nói vừa cười, cũng làm cho tôi không thể không muốn về nhà.”
Cái gì? Cả lão yêu bà cũng tiếp nhận Hàn Ngữ? Xa Tinh Tinh cảm thấy càng ngày càng không ổn, “Xem ra anh cưới được một cô vợ tốt?”
“Cô ấy đúng là người vợ tốt.” Mà anh, cũng quyết tâm thân thiện với cô ấy hơn, đi qua những thành kiến, lợi dụng đối với cô, như đá chìm xuống biển đi.
Xa Tinh Tinh hiểu, người đàn ông này căn bản đã yêu Hàn Ngữ, chẳng qua anh cá tính quá mạnh khiến cho anh không đi xét kỹ tâm tư của mình, tình yêu chợt phát sinh.
Cho nên tìm đường sống trong cõi chết, cô vẫn có cơ hội.
Một ý nghĩ, lập tức, cô quyết định thay đổi sách lược, giương lông mày cười một tiếng. “Đã như vậy, anh coi như em chưa nói những lời vừa rồi! Em cũng hy vọng hôn nhân của anh được hạnh phúc, cho nên, chúng ta làm bạn tốt?” Cô hướng về anh giơ ly lên.
Hướng Kình thấy cô quên được, buông lỏng tâm đề phòng, biết nghe lời phải nâng chén, cùng cô uống hết ly này.
“Nên từ khoảnh khắc này, anh chính là bạn bè tốt nhất của em ha!” Xa Tinh Tinh cố ý nói, vì kế hoạch cho con đường tương lai sau này của mình. “Anh cũng biết, cha mẹ em đều ở Malaysia, em vì giúp anh mới trở về Đài Loan, hôm nay cô đơn một mình, nếu em muốn tìm anh hỗ trợ, anh cũng không thể từ chối.”
“Dĩ nhiên.” Giải quyết một chuyện, tâm tình Hướng Kình tương đối tốt.
“Như vậy, chuyện thứ nhất muốn anh hỗ trợ là uống rượu với em!” Cô bảo phục vụ cho anh thêm một ly Whisky. “Một mặt xem như hôm nay là đón nhân viên mới, mặt khác, an ủi em hiện đang thất tình muộn.”
Nhìn cô vân đạm phong khinh nói xong, Hướng Kình không nghi ngờ gì, dứt khoát cạn một chén.
Ban đêm này, giữa hai người đang nói chuyện dễ dàng, qua thật nhanh.
Leng keng! Leng keng!
Chuông cửa Hướng gia vang lớn trong đêm khuya ba tiếng, đánh thức mẹ Hướng vốn đã đi ngủ sớm, cũng đem Hàn Ngữ ngồi chở đợi đến ngủ ở ghế sa¬lon trong phòng khách làm tỉnh lại.
“Người nào nửa đêm canh ba quấy rối người ngủ?” mẹ Hướng đi từ gi¬an phòng ra, ngoài ý muốn thấy con dâu, “Hướng Kình còn chưa về?”
“Ừ, có thể là anh ấy.” Chẳng qua là tại sao phải nhấn chuông cửa? “chắc là anh ấy không mang theo chìa khóa, con đi mở cửa.”
Hàn Ngữ ba bước cũng thành hai bước đi ra cửa lớn, vẻ mặt Mẹ Hướng khó chịu đi theo phía sau cô. Cửa chính chạy bằng điện chậm rãi mở ra, đập vào mắt người lại làm cho hai người cảm thấy ngoài ý muốn, thoáng cái không biết nên phản ứng làm sao.
Chỉ thấy một cô gái cố hết sức khiêng Hướng Kình uống đến say không còn biết gì. Khi cô thấy chính diện là Hàn Ngữ , không chỉ không buông ra bàn tay đặt ngang hông Hướng Kình, ngược lại lơ đễnh cười một tiếng.
“Cô là Xa Tinh Tinh?” Mẹ Hướng nhận ra đối phương trước, không vui nhìn chằm chằm cô. Làm sao cô lại cùng con trai bà lại gần gũi như vậy rồi?
“Đúng vậy, bác gái, đã lâu không gặp.” Đối với mẹ Hướng mặc đồ ngủ, Xa Tinh Tinh đang ăn mặc chỉnh tề hiển nhiên khí thế cao hơn một đoạn.
Xa Tinh Tinh? Tâm Hàn Ngữ co rụt lại, lúc này mới cẩn thận chu đáo nhìn nữ nhân không mấy thân mật với cô này. Bề ngoài quả nhiên đủ xinh đẹp, thần thái khôn khéo thoạt nhìn cũng không thua mẹ chồng, chẳng qua là cái thái độ vênh váo tự đắc, còn đem người khác không coi vào đâu, thần thái kiêu ngạo, làm cho cô không thấy thoải mái.
Làm cô không thoải mái nhất chính là chồng mình lại bị cô gái này này ôm thật chặc, mà dường như Xa Tinh Tinh biểu hiện giống như là đương nhiên.
“Tại sao Hướng Kình uống say thành như vậy?” Cô bất mãn, tận lực đem lực chú ý đặt ở trên người chồng mình.
“Đúng vậy, cả đêm Hướng Kình chính là ôm tôi, quấn lấy tôi.” Xa Tinh Tinh hài lòng thấy sắc mặt mẹ Hướng cùng Hàn Ngữ cũng thay đổi, mới đem Hướng Kình “chuyển gi¬ao” cho họ.
“Tôi đi trước. Đúng rồi, sau này Hướng Kình nếu như về nhà muộn hoặc không có về nhà, là cùng tôi ở chung một chỗ, các người không cần quá lo lắng.” Ra vẻ lơ đãng bỏ lại một viên bom, ngay sau đó Xa Tinh Tinh lên tắc xi rời đi.
Mặc dù là đêm hè, Hàn Ngữ lại cảm thấy lạnh thấu vào nội tâm, ngay cả muốn vào cửa cũng đã.
“Đi thôi, trước tiên chuẩn bị đem Hướng Kình vào.” Mẹ Hướng thầm giận Xa Tinh Tinh lớn lối, chồng bà trước kia cũng có mấy lần gặp ở ngoài, bà thấu nổi bi ai của vợ cả, càng thêm đồng tình với Hàn Ngữ. “Cô đừng để ý lời nói điên rồ của cô ta kia..., chờ Hướng Kình tỉnh mới lên tiếng hỏi rõ ràng là được rồi.”
“Dạ.” Khó được mẹ chồng cũng an ủi cô, Hàn Ngữ tạm thời nhịn xuống nỗi giận trong lòng, cùng mẹ chồng dìu Hướng Kình vào trong nhà.
Song, trừ trên người anh nồng đậm mùi rượu ra, bay vào xoang mũi của cô còn có như ẩn như hiện mùi nước hoa, nhiễu được cô chậm chạp không cách nào tĩnh hạ tâm.
Kia cùng mùi trên người Xa Tinh Tinh mới vừa đi, là giống nhau.
Mở mắt ra, Hướng Kình thấy được đầu đau như muốn vỡ tung, cảnh sắc đập vào mắt trước mắt anh, tất cả không ngừng xoay tròn lay động, để cho anh có loại cảm giác ác tâm.
Thân thể hơi chút vừa động, toàn thân bộ xương tựa như mau tản mất, tại sao phải khó chịu như vậy?
Che trán, che đi ánh sáng làm anh kịch liệt nhức đầu, anh cố gắng hồi tưởng đến tột cùng xảy ra chuyện gì.
Đêm qua anh và Xa Tinh Tinh uống rượu, chỉ nhớ rõ cô vẫn nói giỡn, anh cứ uống một ly lại một ly hỗn hợp rượu Vod¬ka, Long Thiệt Lan[2], mà anh cũng bởi vì ở trên mặt cảm tình cự tuyệt, ý không tốt ở trên tình bạn đều cự tuyệt cô, cho nên toàn bộ uống vào.
Đây chính là nguyên nhân buổi sáng hôm nay anh thành bộ dạng chật vật này.
Nhưng, anh trở về như thế nào?
Hỗn loạn tự hỏi, cửa phòng bị đẩy ra nhẹ, anh hết sức khởi động nửa người, thấy vào cửa chính là Hàn Ngữ, cô đem một ly đồ uống màu sắc quỷ dị thả vào trên đầu giường.
“Uống xong rồi àh? Đầu của anh đau có bớt một chút nào không?”
Nói xong, cô cũng không mỉm cười với anh như ngày thường, hoặc nhẹ lời an ủi anh là không thích, ngược lại, mặt không thay đổi xoay người đi ra ngoài, để cho anh có chút há hốc mồm.
Anh vốn muốn nhờ cô nâng dậy, một cái tay cũng còn lơ lững giữa không trung, cái này đại khái chỉ có thể dựa vào mình.
Nỗ lực ngồi dậy ở trên giường, anh cầm lấy đồ uống cô để xuống, chán ghét nhìn chằm chằm chất lỏng màu lục kia một hồi lâu, cuối cùng vẫn là mang theo quyết tâm ngàn tấn há miệng uống vào.
Ác! Này nhất định là trừng phạt! Đêm qua là nơi nào anh không cẩn thận đắc tội với cô sao?
Trong dạ dày một trận nôn mửa, lại có loại bức người mát mẻ cảm giác nối thẳng đại não, chờ gần sau khi đi qua kích thích, ngoài ý muốn anh phát hiện mình thật đỡ hơn, không còn có đầu váng mắt hoa, cảm giác thiên địa hơi bị điên đảo.
Chỉ bất quá thái độ cô vợ thực kỳ quái, khiến cho anh không lí giãi được. Vừa nghĩ chuyện này, Hướng Kình vừa đi tới phòng tắm rửa mặt, tẩy rửa một thân khó chịu cùng vị kỳ quái, thay quần áo sạch đã để bên giường từ sớm.
Chờ một chút! Hàn Ngữ vẫn giúp anh chuẩn bị quần áo chuẩn bị, nên cho dù anh có đắc tội cô thật, hẳn là tội cũng không đến trình độ không thể tha thứ?
Nghĩ không biết mình đã làm gì cho cô tức giận, Hướng Kình đã cảm thấy một trận rét run. Khi anh dần dần hiểu tình cảm đối với cô, anh không muốn chịu bất kỳ khả năng nào mà cô có thể không để ý tới anh .
Cho nên, anh cũng nhịn không nổi nữa, bước đi nhanh về phía phòng khách, mẹ cùng vợ anh đã sớm ngồi ăn cơm ở trong phòng ăn, kia thức ăn thịnh soạn thoạt nhìn thật sự không giống bữa ăn sáng.
Ánh mắt của anh hướng đồng hồ trên tường... Đợi chút, mười hai giờ rưỡi? Thế nhưng anh ngủ lâu như vậy? Anh không đi làm, chẳng lẽ trong công ty không ai tìm anh? Còn có một chút công việc chưa nhắn lời, làm sao bây giờ?
Trong lòng mặc dù gấp gáp chuyện của công ty, nhưng chuyện trong nhà vẫn phải là giải quyết trước. Anh đi về phía bàn ăn, ngồi xuống một bên, hai người nữ thân quyến vẫn phối hợp ăn, hoàn toàn không để ý tới anh.
Khó có được một lần anh cùng phụ nữ trong nhà cúi đầu, da mặt anh nới lỏng, anh cố gắng mở miệng bắt chuyện, “Àh, Hàn Ngữ, cơm trưa của anh...”
Chuyện lớn ăn uống còn chưa giải quyết, mẹ Hướng nhanh chóng cắt đứt lời anh.“Tối ngày hôm qua, con đã đi đâu vậy?”
“Con đi tham gia đón đồng nghiệp mới đến trong công ty.” Nếu là nói đàng hoàng cùng họ là ngày hôm qua đón người mới đến rồi còn bị lừa một trận, chỉ còn anh và Xa Tinh Tinh. Vậy Hướng Kình anh chính là thiên đại ngu ngốc!
“Ờ?” mẹ Hướng như có điều suy nghĩ nhìn anh, “Vậy tại sao phải là Xa Tinh Tinh đem con say không còn biết gì trở về?”
“Cái gì? !” Anh thiếu chút nữa từ trên ghế nhảy dựng lên, trộm dò xét một chút Hàn Ngữ đang cúi đầu ăn cơm, quả nhiên thấy nét mặt cô càng ngày càng khó quá, cái miệng nhỏ nhắn cũng biểu hiện ủy khuất méo mó.
Cái này, anh cuối cùng cũng biết nguyên nhân hai người phụ nữ này kì quái. “Có lẽ là bởi vì Xa Tinh Tinh là nhân vật chính của đón người mới đêm qua, con là ông chủ quá chén, cho nên cô ấy thấy không tiện sao.”
“Thật không?” mẹ Hướng vẫn là bộ dạng ôn hòa kia, đời này bà giận nhất, chính là đàn ông chần chừ, không nghĩ tới con mình cũng một bộ như vậy. “Nhưng mà, theo như Xa Tinh Tinh giải thích, một mình cô ấy cùng con uống rượu tâm sự, đúng không?”
“Đó vốn là ước hẹn cùng các đồng nghiệp, cũng, cũng tạm thời vắng mặt...” ánh mắt Hướng Kình liếc Hàn Ngữ, thấy bộ dạng cô sắp¬ khóc lên, mồ hôi lạnh của anh cũng mau bão tố đi ra.
“À? Cô ấy còn nói, thật ra thì con không muốn nói chuyện cùng người trong nhà, bởi vì người nhà cho con áp lực quá lớn rồi?” Nhướng lông mày, biết rõ Xa Tinh Tinh khích bác tỷ lệ cao, bà không nhịn được tức giận.
“Con. . . .” Hướng Kình ở trong lòng thầm trách Xa Tinh Tinh, có lẽ anh thật có oán trách chuyện trong nhà hai câu, nhưng tuyệt không phải khoa trương như thế. “Con cũng không phải là ý tứ này, là Tinh Tinh hiểu lầm.”
“Hướng Kình, không phải là mẹ muốn nói với con, Xa Tinh Tinh đi làm ở công ty con, khẳng định không phải là đơn giản chỉ có công việc như vậy, tâm cơ của cô ta con cũng nên chú ý một chút, phải biết rằng mình là người đàn ông đã kết hôn, nên vì gia đình chịu trách nhiệm cùng vợ con...” sắc mặt mẹ Hướng nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn để giáo huấn con trai, trước nay bà rất ít làm chuyện như vậy, lại có chút không quen, nói không được mấy câu thì nghèo từ. “Tóm lại,đừng có bộ dáng như vậy nữa, con đã nghe chưa?”
Khó được mẹ ngay mặt dạy dỗ, Hướng Kình lại bất giác chịu nhục, ngược lại có loại cảm giác ấm áp kỳ quái. Dĩ vãng mẹ luôn bận rộn công việc. Công việc, anh đoán cho dù anh có giết người phóng hỏa, nhiều lắm mẹ anh cũng chỉ chuẩn bị tiền cho người ta đi cục cảnh sát bảo vệ anh, sẽ không để ý tới anh một giây.
Hiện tại thiếu công việc, bà lại trở nên giống như người mẹ, quan tâm con dâu, tuyệt không bao che cho con của mình, thực tại làm anh cảm thấy ngoài ý muốn.
Thay đổi tất cả này, không phải là Hàn Ngữ dịu dàng sao? Mà anh làm cái gì? Cùng tình nhân cũ uống đến say không còn biết gì, chọc cho cô tức giận?
“Con bảo đảm, con cùng Xa Tinh Tinh tuyệt đối chỉ có quan hệ đồng nghiệp đơn thuần.” Ánh mắt kiên định của anh nhìn thẳng vợ mình, “Hàn Ngữ, em phải tin tưởng anh.”
Hàn Ngữ bị gọi đến tên, vẫn là khẽ mím đôi môi, nhưng chân mày nhíu lại đã buông ra không ít.
Anh đã nói như vậy, cô nguyện ý tin tưởng anh bảo đảm, bởi vì theo cá tính Hướng Kình, thật muốn cùng Xa Tinh Tinh nhóm lửa tình cũ trở lại, không biết dùng phương thức quanh co như vậy, nhất định sẽ nói rõ ràng trực tiếp cùng cô, cho dù gia đình quyết liệt cũng không quan tâm.
Chẳng qua là Xa Tinh Tinh kẹp giữa hai người, bộ dạng đối phương lại vênh váo tự đắc như vậy, khiến cho cô mới giống như người thứ ba Xan giữa bọn họ, làm cô khổ sở cực kỳ, loại ủy khuất này, không phải là nói dăm ba câu có thể quên được .
“Được rồi, nói thông suốt sẽ không chuyện gì.” So với giảng hòa thay con, hiện tại mẹ Hướng tương đối lo lắng con dâu chạy mất, mặc dù Hàn gia làm bà chán ghét, bà vẫn là khó thích được cô bé Hàn Ngữ này. “Như vậy đi, Hướng Kình, qua ngày mai con chọn nơi nào đó mang Hàn Ngữ ra ngoài ăn cơm, hẹn hò tìm hiểu, coi là đền bù như thế nào?”
Ý kiến hay! Hướng Kình cũng cho là anh nên cùng vợ bồi dưỡng một chút tình cảm, nếu không quan hệ vợ chồng không trên không dưới như vậy, anh cũng bắt đầu thiếu kiên nhẫn rồi.
“Hàn Ngữ, em thấy sao?” Anh hướng cô ôn nhu cười một tiếng, “Cùng anh hẹn hò?”
Bỏ qua nội tâm ủy khuất, rốt cục mặt Hàn Ngữ giãn ra cười, Hướng Kình ôn nhu đối với cô luôn luôn lực sát thương rất lớn, hơn nữa khi anh bừa bãi làm .
“Được” Cô nặng nề gật đầu.
“Đã như vậy. . . . . .” nụ cười ôn nhu đột nhiên biến thành cười khổ. “Anh tự lấy cơm trưa ăn sao?”
“A!” Cô lúng túng cười một tiếng, không phủ nhận không có phần của anh, quả thật có ý tứ tức giận. “Đã làm xong ở phía sau rồi, em đi lấy ra.”
Nhìn bóng lưng của cô, trong mắt Hướng Kình phát ra ôn nhu ngay cả mình cũng không phát hiện, đợi ánh mắt thu hồi, nhìn đến mẹ mình, mới phát hiện bàn ăn thiếu một người, đang lúc hai mẹ con anh cũng không biết nói những gì.
Loại ngăn cách này, thật không phải hai ba ngày là có thể giải quyết, mặc dù so với thù địch lạnh như băng quá khứ tốt hơn nhiều lắm.
Bữa tối lãng mạn mong đợi thật lâu, rốt cục ở tối nay gặt hái, từ xế chiều, Mẹ Hướng lôi kéo Hàn Ngữ trang điểm làm tóc, còn riêng Hàn Ngữ mặc vào quần áo mới tự mình làm, trang điểm cho mình giống như công chúa, rồi đợi đến người chồng tan ca trở về.
Rốt cục, tiếng chìa khóa mở cửa truyền đến, Hướng Kình vừa vào cửa, thấy mẫu thân cùng dì Phùng giống như kiến bò trên chảo nóng tán loạn, bất quá là con kiến mang theo nụ cười quỷ dị.
“Đã về, đã về! Mau gọi con dâu đi ra. . . .” Hai trưởng bối ở trong phòng nháo nháo, chui vào gi¬an phòng Hướng Kình, không qua hai phút, toàn bộ chạy ra.
“Hướng Kình, con xem!”
Hàn Ngữ bị kéo ra ngoài, Hướng Kình định thần nhìn lại, tươi đẹp phải nói không ra lời, chỉ có thể lẳng lặng nhìn chằm chằm cô vợ nhỏ của mình.
Anh cũng không biết thì ra cô cũng có thể quyến rũ như vậy, có vị nữ nhân như vậy, cô đang mặc một bộ áo màu trắng phát sáng giả bạc, đột nhiên vóc người lộ vẻ yểu điệu, tóc được cuốn thành lọn tóc quăn lãng mạn, còn thêm chút đồ trang sức trang nhã, lập tức từ con gái rượu thanh thuần biến thành công chúa Bạch Tuyết rồi.
Thấy cô coi trọng buổi hẹn tối nay như thế, dĩ nhiên anh cũng không thể qua loa cho xong, huống chi anh vốn chính là bởi vì... sự kiện này mà tan ca sớm. “Chờ anh mười phút đồng hồ.”
Bước nhanh vào bên trong phòng, mười phút sau, bạch mã vương tử hiện thân rồi, anh mặc tây trang cao cấp, đi tới trước mặt thê tử.
“Đi thôi.” Anh vươn tay, cầm tay người vợ nhỏ đang thẹn thùng, vẻ đẹp của cô, không cần tốn nhiều sức liền mê hoặc tim của anh.
Mà cô, cũng mê say ở bề ngoài tuấn lãng cùng biểu hiện ôn nhu thể thiếp của anh.
Hai người đi ô-tô tới nhà hàng, đây là một nhà hàng cao cấp Nghĩa Đại Lợi, Hàn Ngữ mới vào cửa, liền ngoài ý muốn phát hiện cả nhà hàng không có một người, phục vụ mang hai người ngồi xuống, quản lý nhà hàng không biết từ nơi nào xuất hiện, trong tay cầm một bó hoa bách hợp.
“Tiểu thư xinh đẹp, tối nay nơi này là thuộc về cô.” Quản lý nhà hàng dâng lên bó hoa tươi làm cô kinh ngạc không dứt, “Tất cả, cũng là Hướng tiên sinh vì cô an bài, hy vọng cô có một đêm vui vẻ.”
Hàn Ngữ cảm động nhìn sang chồng mình. “Hướng Kình, cám ơn anh!”
Nhưng người đàn ông nguyên giống như an bài tất cả này ngây ngốc một chút, “Anh bao hết sảnh ăn này a!” Anh vừa chuyển hướng quản lý nhà hàng, “Anh thế nào biết tôi họ Hướng?”
Hàn Ngữ cũng ngây người theo. “Nhà hàng này một người cũng không phải . . . . .”
“Là thư ký Hướng tiên sinh gọi điện thoại tới an bài”. Quản lý nhà hàng cười mị mị giải thích. "Khó có người bao cả sảnh, chúng tôi nhất định sẽ tỉ mỉ chiêu đãi."
Là Xa Tinh Tinh?
Hướng Kình trầm mặc. Anh vốn là người không có tế bào lãng mạn gì, hôm nay đang phiền não muốn dẫn Hàn Ngữ đi nơi nào, bị Xa Tinh Tinh nhìn ra anh thất thần, lên tiếng hỏi xong cô liền vỗ bộ ngực đề cử nhà hàng này.
Vốn là anh cho là có đặt chỗ coi như xong, không nghĩ tới Xa Tinh Tinh còn đặt bao hết cũng an bài hoa tặng, để cho chỉ số lãng mạn của buổi hẹn của anh cao rất nhiều, Xem ra cô thật xem anh là bạn tốt thuần túy, thực tại này làm anh yên tâm không ít.
Hàn Ngữ nhìn mặt anh trầm tư, trong lòng cũng chầm chậm biết. Vị thư ký kia, chính là Xa Tinh Tinh sao? Mặc dù buổi hẹn nhỏ giữa vợ chồng bọn họ cũng muốn cứng rắn nhúng một tay, làm trong lòng cô có chút không thoải mái, nhưng để không phá hư không khí, cô cũng không ra vẻ không vui.
Cô cười nói: “Cám ơn anh, Hướng Kình, em nghĩ đến anh đã có hẹn tối nay.” Có lẽ là mong đợi quá lâu, cô thật sự có một lần cho là hôm nay cô có mặc một thân lễ phục này, ở nhà chờ cả ngày.
“Làm sao có thể.” Bởi vì anh cũng đồng dạng mong đợi a.
Tiếp theo Hướng Kình bảo cùng quản lý nhà hàng, đối phương liền đi xuống phân phó phòng bếp mang thức ăn lên. “Vì muốn thích ăn cái gì, anh còn phiền não một chút, may là Xa. . . . Có người nói cho anh biết, phần lớn con gái thích cách thức thân mật, cho nên đề cử một gi¬an nhà hàng ở đây với anh. Em thích không?”
Tâm tình Hàn Ngữ không sai khi anh thay đổi cách cư xử, tâm tình vốn là dâng cao cảm động trong nháy mắt hạ nhiệt độ một nửa.
Chẳng qua là hiện tại tiếp tục hỏi tiếp, cũng không phải là người phụ nữ thông minh nên làm, huống chi tình yêu giữa anh và Xa Tinh Tinh đã vật đổi sao dời, anh cũng đã bảo đảm cùng Xa Tinh Tinh không có gì, cô hẹp hòi để ý những chuyện nhỏ như thế này, không phải là rất không có ý nghĩa?
Món ăn vào lúc này đưa lên, nhìn đầy bàn tinh sảo món ngon, cô thuận thế vòng vo đề tài.
"Thật ra thì, em mong đợi cũng không nhiều, chỉ cần có thể ngồi ăn cùng anh, coi như ăn chợ đêm em cũng thỏa mãn vậy”. Cô nói một cách chân thành.
Hướng Kình bởi vì lời nói này của cô trong lòng anh nhộn nhạo một chút. Cô thật là đáng yêu quá đi! Anh cảm giác mình càng ngày càng thích nàng. "Em cho là hai người chúng ta ăn mặc như vậy đi chợ đêm, tạo thành hiệu quả gì?”
Hàn Ngữ tưởng tượng một chút, không khỏi buột miệng cười. "Hẳn là tạo thành náo động sao? Thật ra thì em còn muốn thử xem hết cái loại vạn chúng chú mục là cảm giác gì”.
“Vậy lần sau chúng ta sẽ thử một nhìn chút”. Trò chuyện phím dễ dàng không áp lực, anh đem thức ăn trên mặt bàn phân đến trong chén cô, “Em nhìn đi, nghe nói hải sản sốt cà Nghĩa Đại Lợi nơi này rất ngon."
Nghe nói, là nghe ai nói đây? Nụ cười trên mặt Hàn Ngữ sắp không giữ được nữa, nhưng vẫn là thật thưởng thức ăn một miếng.
Chẳng qua là đợi một miếng này nuốt đến trong bụng, mặt của cô không chỉ không nén được giận, còn trở nên rất kỳ quái.
“Sao vậy?” Hướng Kình xét phản ứng của cô, ”Ăn ngon không?"
"Ách. . . Mùi vị rất đặc biệt” rất hiển nhiên hải sản không có vị tươi, mà gia vị sốt cà lại có thể nêm nếm thành đắng! Cuối cùng cô hiểu tại sao không khí nhà hàng này tốt như vậy, cũng rất ít có người đặt bao hết, hơn hiểu tại sao Xa Tinh Tinh đề cử nhà hàng này rồi.
“Anh thử một chút xem.” Hướng Kình cũng ăn một miếng, kết quả phản ứng giống cô như đúc nụ cười xụ xuống. “Anh nghĩ, hiện tại đi chợ đêm vẫn còn kịp không?”
“Có lẽ đầu bếp nơi này tương đối sáng ý sao?” Cô hàm súc bình luận.
Bởi vì thức ăn quá tệ, bữa cơm này bọn họ cũng ăn không vô nữa, Hướng Kình phản ứng cùng quản lý nhà hàng vấn đề này sau, bữa cơm này liền kết thúc ở trong tiếng xin lỗi qua loa của chủ quán, giữa vợ chồng lần đầu tiên ước hẹn, cứ rơi xuống như vậy không giải thích được kết quả.
Sau khi rời nhà hàng đi, hai người lên xe, an bài cuộc hẹn này, Hướng Kình vẫn không vui.
“Không có sao.” Hàn Ngữ không chỉ không vì vậy tức giận, ngược lại cười ngọt ngào. “Em nói rồi, chỉ cần ở đây cùng anh, bất kể làm chuyện gì, em cũng cảm thấy thật cao hứng, việc sơ suất tối nay ở nhà hàng thật ra không cần để ý, đổi lại góc độ nghĩ, đây không phải là một kinh nghiệm rất khó quên? Có ai lần đầu tiên ước hẹn khô như vậy!”
Chẳng qua là đơn giản một đoạn văn, thành công tản đi những không vui của Hướng Kình, để tâm tình anh lập tức tốt hơn lên, sắc mặt căng thẳng buông lỏng, quay đầu nhìn cô, nguyên muốn nói gì, nhưng tạm thời dừng ở miệng.
Bóng đêm xuyên thấu qua cửa sổ xe chiếu rọi ở trên mặt cô hé mở, làm cô vốn gương mặt ôn nhu tăng thêm một cổ cảm giác thần bí, còn môi kia cười như có như không, càng giống như trêu chọc anh.
Hướng Kình phát hiện tâm mình đập bình bịch giống như mối tình đầu thời thiếu niên vậy, bàn tay to không nhịn được xoa gương mặt cô.
Không biết bắt đầu làm sao, khi anh có ý thức, anh đã hôn lên mặt của cô, vuốt ve sống lưng của cô, mà cô nhắm mắt lại điềm đạm đáng yêu, lại làm cho anh càng không muốn buông ra, càn rỡ lấn lên môi cô.
Hương thân thể người trong ngực rõ ràng chấn động, nụ hôn của anh cũng càng xâm nhập, ôn nhu hơn. Thật lâu thật lâu không có cảm giác ngọt ngào như vậy, may là anh không có bỏ qua cô, may là cô là đơn thuần như vậy, may là cô không biết. . . . . .
Trong khi hai người đắm chìm nhẵn nhụi vừa triền miên hạnh phúc ôm hôn, một trận tiếng chuông điện thoại rõ ràng đột ngột vang lên, cắt đứt bọn họ tiếp xúc thân mật.
Hướng Kình tiếc nuối buông người trong ngực ra, một tay lấy điện thoại nói, nhưng mới trả lời mấy câu, sắc mặt lại càng kỳ quái.
Đợi đến anh trò chuyện kết thúc, trong xe nhất thời rơi vào một trận yên tĩnh đến lúng túng, Hàn Ngữ e lệ địa tùy tiện tìm đề tài, “Là ai tìm anh?”
Anh chần chờ một chút, mới chậm rãi nói: “Là Xa Tinh Tinh.”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
[1]Martini: Martini là một loại cocktail làm từ hai thành phần: rượu gin của Anh và dòng rượu khai vị dry vermouth (tiêu biểu nhất là rượu MARTINI DRY của Ý). Sau nhiều năm, cái tên Martini đã trở thành một biểu tượng, được nhiều người biết đến với danh hiệu “Vua của các loại cocktail”. Martini có rất nhiều màu khác nhau do pha từ các loại rượu gin và dry vermouth khác nhau, thường được bỏ vào thêm chút trái cây.
[2]Long Thiệt Lan: có tên tiếng Anh là tequila, là rượu của Mexico, chưng cất có độ cồn cao truyền thống từ hạt quả một loại Xương rồng (cây Thùa - giống cây lô hội). Tên gọi của thứ rượu này nguyên là tên gọi của địa phương có sản lượng lớn (Tequila - bang Jalisco của Mexico)