Con gái thường có một kiểu rất lạ, đó chính là yêu theo tiêu chí “thỏ không ăn cỏ gần hang”. Ánh mắt luôn tìm kiếm xa xăm còn những người bên cạnh mình có xuất sắc đến đâu cũng không hề chú ý.
Cho đến ngày nọ, người ấy bỗng nhiên rời xa thì cô mới nhận ra rằng, người ấy mới là người thấu hiểu cô nhất, thương yêu cô nhất, và sẵn sàng ở bên cạnh cô mãi mãi nếu cô cho họ một cơ hội.
Chàng trai ấy âm thầm coi cô như mặt trời ấm áp của đời mình, luôn tâm niệm rằng chỉ cần có cô ở bên thì mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi. Chỉ tiếc là EQ của cô thấp đến mức dù anh có tình nguyện làm “cỏ non” dâng lên tận miệng cô, cô vẫn chẳng biết cách hưởng thụ…
Thế nên, anh chỉ có thể dùng cách “mưa dầm thấm lâu” để giành lấy trái tim cô!
Bình luận truyện