Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng!

Chương 25




"Không thể cho anh vào ngồi một chút được sao?"

 

Dư Vãn nhìn Tạ Hãn như nhìn một kẻ điên: "Anh không có chút tự nhận thức nào à?"

 

Tạ Hãn im lặng một lúc, rồi nói với vẻ hoài niệm: "Trước kia em rất hoan nghênh anh tới mà. Mỗi lần gặp anh, em đều rất vui."

 

Dư Vãn không kìm được, nổi da gà khắp người. Tạ Hãn có thật nghĩ rằng, chỉ cần hoài niệm quá khứ ở đây là cô sẽ dễ dãi sao?

 

Cô đâu có ngây thơ đến vậy.

 

Dư Vãn đảo mắt, giọng điệu càng thêm khó chịu.

 

"Đừng có giả bộ thân thiết nữa, ai mà chưa từng mù quáng chứ. Nếu anh còn không nói được câu nào ra hồn, tôi sẽ gọi bảo vệ đuổi anh ra ngoài."

 

Tạ Hãn gượng gạo kéo khóe miệng, cuối cùng cũng nói ra mục đích chuyến đi này.

 

"Chương trình lần trước ảnh hưởng rất lớn đến công việc của anh, em có thể giúp anh đính chính không? Nếu không, con đường sự nghiệp của anh coi như xong rồi."

 

Giọng Tạ Hãn thậm chí còn mang theo chút cầu xin, nhưng Dư Vãn chẳng hề động lòng.

 

"Anh bảo tôi giúp, là phải hạ thấp bản thân mình để nâng đỡ anh sao? Tôi không rộng lượng đến thế, giúp không nổi."

 

Tạ Hãn vẫn muốn cố gắng thêm chút nữa, giọng điệu gần như là nịnh bợ.

 

"Địa vị của anh vốn dĩ cao hơn em, đời này em cũng chỉ đến vậy thôi. Em giúp anh đính chính, anh sẽ còn đi xa hơn nữa, anh cũng là vì tương lai của chúng ta. Em chẳng lẽ không muốn anh ngày càng tốt hơn à?"

 

Tạ Hãn tưởng rằng đã nắm được điểm yếu của Dư Vãn, càng nói càng hưng phấn, càng nói càng phi thực tế.

 

"Đợi anh kiếm được nhiều tiền, tiện thể mua cho em trai em một căn nhà, em chỉ cần ở nhà chẳng phải làm gì, làm phu nhân giàu sang là đủ..."

 

Dư Vãn không thể chịu đựng nổi nữa.

 

Không nói lời nào, cô tát Tạ Hãn một cái thật mạnh.

 

"Ban ngày ban mặt mà mơ gì vậy? Tôi cảnh cáo anh, đừng có mơ mộng viển vông, đừng đến quấy rầy cuộc sống của tôi nữa!"

 

Tạ Hãn bị đánh đến ngẩn người. Khi nhận ra, ánh mắt hắn thoáng chốc trở nên hiểm độc như loài rắn.

 

"Cô dám đánh tôi, vậy thì đừng trách tôi không nể nang nữa!"

 

Dư Vãn chẳng buồn đôi co thêm, thẳng tay đóng sập cửa lại.

 

Nhưng Tạ Hãn không chịu bỏ cuộc, hắn liên tục đập cửa, vừa gào lên.

 

"Tôi đã cho cô cơ hội rồi, là do cô tự không biết nắm lấy! Cô chẳng lẽ không sợ tôi tung mấy đoạn văn cô từng viết cho tôi lên mạng à? Như con ch.ó nhỏ vẫy đuôi xin xỏ!"

 

Dư Vãn lạnh lùng nghe hắn chửi rủa, trong lòng chỉ cảm thấy buồn nôn.

 

Trước kia rốt cuộc cô đã làm sao mà lại thích một kẻ vừa giả dối vừa thô bỉ như vậy?



 

Để rồi tạo cơ hội cho Tạ Hãn liên tục làm cô ghê tởm.

 

Hắn chửi rủa ngoài cửa hơn nửa tiếng, cuối cùng cũng bị hàng xóm báo bảo vệ đến đưa đi.

 

Dư Vãn thản nhiên lấy điện thoại, xuất đoạn ghi âm vừa ghi lại ra.

 

Đồng thời, cô tổng hợp tất cả những kỷ niệm trong thời gian yêu đương với Tạ Hãn, tất nhiên cũng bao gồm những đoạn văn hắn vừa nhắc tới.

 

Chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, cô đăng nhập vào tài khoản Weibo chính, chỉnh sửa một bài đăng.

 

“Từng có thời gian nhìn nhầm người mà phạm sai lầm, giờ bị kẻ khác lấy đó làm cớ uy hiếp. Hôm nay tôi tự nguyện công khai, để mọi người phán xét, tôi xin tuyên bố sẽ không chấp nhận bất kỳ sự đe dọa nào!”

 

Ngón tay Dư Vãn ấn nút gửi, xong xuôi cô cảm thấy như cả tâm hồn được giải thoát.

 

Tạ Hãn không phải đã nhiều lần uy h.i.ế.p cô bằng những chuyện vặt vãnh đó sao?

 

Vậy thì cô tự công khai, khỏi để hắn kiếm chuyện nữa.

 

Đôi mắt của cộng đồng mạng luôn sáng tỏ, đúng sai không cần nói nhiều.

 

Dư Vãn tự tay tung tin của mình, ngay lập tức thu hút hàng loạt cư dân mạng. Chỉ trong vòng một phút, lượt chia sẻ đã vượt quá mười nghìn.

 

Phần bình luận ngập tràn những lời chỉ trích, nhưng không phải nhắm vào Dư Vãn, mà là nhắm đến nhân vật còn lại trong câu chuyện.

 

【Tạ Hãn có mặt mũi nào mà còn dám lò dò xuất hiện vậy chứ! Phản bội người thật lòng thì đáng nuốt cả ngàn cây kim!】

 

【Buồn cười quá, Tạ Hãn còn muốn uy h.i.ế.p chị Dư của tôi, dựa vào đâu? Dựa vào tình cảm sâu đậm của chị Dư sao?】

 

【Thằng đàn ông đáng c.h.ế.t này, nghĩ lại trước đây tôi còn tin những lời dối trá của hắn, loại người như hắn mà làm người của công chúng à?】

 

【Tôi bảo Tạ Hãn cút khỏi làng giải trí đâu có sai đúng không?】

 

Dư Vãn hài lòng cất điện thoại đi. Đến nước này rồi, sự nghiệp của Tạ Hãn đã sụp đổ không thể cứu vãn, nghệ sĩ có vết nhơ chắc chắn không thể gây sóng gió gì thêm.

 

Giải quyết xong một mối phiền toái lớn, tâm trạng của Dư Vãn trở nên vô cùng vui vẻ.

 

Cô phấn chấn đi làm, lại nhận thêm một màn "nịnh nọt" của Kiều Sở Sở.

 


"Chị Dư, chị quá mạnh mẽ luôn, đối phó với đàn ông tồi đúng là phải như vậy!"

 

Dư Vãn cũng làm bộ làm dáng vẫy tay: "Tự làm tự chịu, sau này gặp ai gây sự thì không cần phải nhân nhượng, nếu không họ sẽ càng lấn tới."

 

Kiều Sở Sở nhanh chóng gật đầu, rồi lấy ra một kịch bản.

 

"Hiện giờ, với mấy kịch bản chúng ta có trong tay, em vẫn cảm thấy mảng chương trình tạp kỹ là hợp với chúng ta nhất!"

 

Kiều Sở Sở nhìn qua dàn khách mời, có cả An Bác.



 

Kể từ khi chương trình tạp kỹ trước kết thúc, An Bác nổi lên và nhanh chóng trở thành ngôi sao hạng A, những lời khuyên của Dư Vãn cũng thường xuyên được nhắc đến.

 

Fan hâm mộ liên tục gán ghép họ thành một cặp "Bá Nhạc và Thiên Lý Mã" (người phát hiện và kẻ có tài), cơn sốt không những không hạ nhiệt mà còn có xu hướng phát triển mạnh mẽ hơn.

 

Nếu nắm bắt cơ hội hợp tác lần này, chắc chắn sẽ giúp tăng thêm sức hút cho cả hai.

 

"Em quyết định là được rồi." Dư Vãn đồng ý rất nhanh chóng.

 

Một là vì cô rất tin tưởng Kiều Sở Sở, hai là vì cô cũng chẳng quá quan tâm đến việc tham gia chương trình nào, dù sao cũng chỉ là đi kiếm sống qua ngày mà thôi.

 

Chương trình phải nửa tháng nữa mới bắt đầu quay, nên Dư Vãn cũng không vội đọc kịch bản.

 

Dù sao đây cũng là tạp kỹ, chủ yếu là phản ứng nhanh nhạy.

 

Cô bước vào phòng pha trà, không ngờ lại gặp Lục Trầm ở đó.

 

Vừa ngạc nhiên, cô vừa lên tiếng chào hỏi trước "Đại thần, anh cũng ở đây à?"

 

Lục Trầm cầm cốc cà phê bằng một tay, khẽ ừ một tiếng.

 

Sau đó, không khí trở nên im lặng, Dư Vãn cũng pha một cốc cà phê, quay người lại thì thấy Lục Trầm vẫn chưa rời đi.

 

"Nghe nói tối qua bạn trai cũ của em đến tìm em." Lục Trầm là người phá vỡ sự im lặng trước.

 

Đối phương đã hỏi, đương nhiên Dư Vãn cũng không thất lễ mà bỏ đi.

 

Cô ngồi xuống đối diện Lục Trầm, đồng thời không khỏi tò mò: "Đại thần cũng quan tâm đến mấy chuyện này sao?"

 

Lục Trầm khẽ ho hai tiếng, dường như đang che giấu cảm xúc không tự nhiên.

 

"Weibo tự động đẩy tin, đúng lúc gặp em, nên tiện hỏi một chút."

 

Dư Vãn gật đầu ra vẻ đã hiểu, thật ra trong lòng cô cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao đại thần sao có thể quan tâm đến chuyện nhỏ nhặt của cô chứ.

 

Hai người lại tiếp tục nói chuyện vài câu nhạt nhẽo, Dư Vãn không nhịn được mà vội vã thoát khỏi tình huống lúng túng này.

 

Tạ Hãn đã bị công ty quản lý chấm dứt hợp đồng, hắn mất một lượng lớn người hâm mộ, những fan lớn trước đây cũng đồng loạt quay lưng, không quên dẫm đạp hắn thêm một lần, còn tung ra bằng chứng ngoại tình của hắn.

 

Giờ thì Tạ Hãn thực sự trở thành kẻ bị ghét bỏ, không công ty nào muốn nhận hắn, những hợp đồng quảng cáo trước đây cũng đứng trước nguy cơ phải bồi thường số tiền khổng lồ.

 

Không ngoài dự đoán, phần đời còn lại của Tạ Hãn sẽ chìm trong nợ nần.

 

Dư Vãn đang trên đường về nhà thì tình cờ đọc được những tin tức này.

 

Cô đang cảm thán "ác giả ác báo", thì bất ngờ bị đau nhói phía sau đầu.

 

Chưa kịp kêu cứu, trước mắt Dư Vãn tối sầm lại rồi ngất đi.