Edit: Tammie
Beta: Patee
Đợt nghỉ kết thúc, ba người lại trở về với thành phố nhà lầu san sát, lúc đi ra khỏi sân bay, một cảm giác thân quen lan tỏa khi bụi xe ô tô ập đến, tâm trạng vui vẻ, nhưng lại có chút hoài niệm không khí mới mẻ ở Hải Nam.
Lúc ngồi trên xe taxi, Chu Tiểu Tường phát hiện bác tài xế thường nhìn bọn họ qua gương chiếu hậu, không khỏi cảm thấy khó hiểu, cúi đầu nhìn, mình và Tiêu Bùi Trạch cũng không ngồi sát nhau, tay cũng không nắm, không biết ông ta rốt cuộc là đang nhìn cái gì.
Trở lại căn hộ trên tầng cao nhất của công ty, tắm rửa thay đổi quần áo, lúc lên sân thượng trên lầu uống trà nghỉ ngơi, Chu Tiểu Tường nhìn tấm biển quảng cáo diện rộng ở tầng cao nhất ở tòa nhà đối diện mà há hốc mồm, rốt cuộc cậu cũng biết vì sao người ta lại nhìn chằm chằm mình rồi.
Lúc Tiêu Bùi Trạch ôm Tiểu Vũ đi tới, sững người một chút, chốc sau liền bật cười ôm Tiểu Vũ ôm ra, chỉ vào tấm biển quảng cáo đối diện, hỏi: “Tiểu Vũ, em xem bên kia là ai?”
Tiểu Vũ mở to mắt nhìn, vẻ mặt kinh ngạc, đột nhiên kích động quẫy quẫy chân, cái tay nhỏ bé lắc lư chỉ vào tấm biển quảng cáo đối diện hô to: “Anh hai! Anh hai! Anh to quá!”
Chu tiểu Tường: “...”
Tiêu Bùi Trạch: “...”
“Khụ... Tiểu Vũ...” Chu Tiểu Tường kiên trì tiến lên, tóm lấy cái tay nhỏ bé của thằng nhóc “Này, hồi nãy phải nói thế này này...”
“Anh to rồi này!” Tiểu Vũ hoàn toàn không để ý anh nó đang nói chuyện với nó, vẻ mặt hồn nhiên lần thứ hai hô lên.
“...” Vừa trải qua tình cảm mãnh liệt đối với người nào đó, bây giờ Chu Tiểu Tường đặc biệt mẫn cảm với một số từ ngữ, cậu cảm thấy mình thực sự là rất đen tối, tiết tháo đều ghét bỏ cậu mà rời đi.
Tiêu Bùi Trạch nhìn cậu buồn bực ngồi vào trên ghế nằm che mặt lại, không kìm được mà cười tươi rói.
Ngày hôm sau, Chu Tiểu Tường đến công ty đi làm, thiếu chút nữa quen chân đi tới bộ kỹ thuật, may mà nửa đường mới nhớ ra mình đã được điều chuyển, bấy giờ mới rẽ chân đến phòng bộ kế hoạch.
Không ngờ chân trước chân sau vừa mới đi vào thì đã có một đám đồng nghiệp bộ kỹ thuật đuổi theo, Vương mập bình thường đi chậm chạy lâu mà bây giờ lại là người tiên phong dẫn đầu.
Chu Tiểu Tường kinh ngạc nhìn một đám người bọn họ ùn ùn xông lại, còn chưa kịp phản ứng đã bị vây kín xung quanh.
“Tiểu Tường Tử, cậu thật giỏi! Còn đi chụp quảng cáo, lại là quảng cáo tòa chung cư hot nhất năm nay! Thật ngầu!”
Da mặt Chu Tiểu Tường vốn hơi dày, nhưng lúc này bị bọn họ vây xem cùng một lúc như vậy, đột nhiên có chút mắc cỡ, ha ha cười gượng hai tiếng không biết nên đáp lời như thế nào, hận không thể đem mình quăng vào thùng máy vi tính trốn đi.
Người của Bộ phận lập kế hoạch vốn cũng chú ý đến quảng cáo của Chu Tiểu Tường, bởi vì tòa chung cư được xây dựng rất lớn, quảng cáo khắp nơi, Chu Tiểu Tường tuy rằng không thể vì thế mà nổi tiếng, nhưng người xem qua quảng cáo rồi nhìn thấy cậu bên ngoài, cơ bản đều có thể nhận ra, cho nên người tài xế kia mới có thể nhìn cậu tò mò đến vậy.
Một chàng trai ở Bộ phận lập kế hoạch đang chuẩn bị kết hôn cũng theo vây cậu, vỗ vỗ vai: “Tiểu Tường Tử, tôi cũng đang cân nhắc đến bất động sản Sơn Thành, cậu biết tình hình bên trong không? Mấy cái cam kết sau khi hoàn thành sẽ được thực hiện chứ?”
Chu Tiểu Tường nhất thời cảm thấy model quảng cáo mình đây muốn bùng nổ, ha ha cười mấy tiếng: “Tôi không biết, chỉ chụp mấy tấm hình thôi, không biết nhiều lắm.”
Người nọ tiếc rẻ chặc lưỡi một tiếng: “Cuối tuần tôi phải đi xem nhanh thôi, nghe nói bán đắt lắm, đi muộn muốn mua cũng không mua được.”
“Nghe khoa trương quá vậy?” Chu Tiểu Tường chớp mắt mấy cái, vẻ mặt ngờ vực.
“Không hề khoa trương chút nào, Sơn Thành hồi giờ đều làm mấy tòa chung cư hạng sang, chất lượng cũng tốt, trước đây có bán cũng là bán loại diện tích lớn, giai cấp tư sản dân tộc chúng ta có nghĩ cũng không dám nghĩ tới, bây giờ bọn họ lại khai thác loại chung cư giá thấp, làm cho nhiều người rục rịch.”
Người kia nói xong liền chạy bội tới bàn của mình lấy ra tờ rơi đưa cho cậu: “Cậu xem, căn hộ loại diện tích nhỏ trần cao, tha hồ mà loft*! Tâm động chết mất!” (*loft: đây là một kiểu căn hộ áp mái với trần cao có thể làm thêm tầng lửng, tạo thêm không gian sống rộng rãi, hiện đại và thoải mái -thích hợp cho cuộc sống độc thân hoặc cặp vợ chồng trẻ:)))
Chu Tiểu Tường lật lật một chút, mặt sau tờ rơi chính là hình quảng cáo mình và nữ sinh kia dựa chung một chỗ, mặt cậu liền 囧, vội vã lật lại mặt trước, nhìn một lát, thấy có thật nhiều loại căn hộ, nhỏ thì chỉ có 30m2, rộng một chút thì 60m2, dù sao thì cũng không có loại 80m2 trở lên, bất quá trần nhà tương đối cao, sợ diện tích nhỏ thì có thể làm gác lửng, tính toán mới thiết thực làm sao.
Vương 'mập' ở bên cạnh cằn nhằn: “Đây là một công trình có lương tâm a! Nếu không phải giá cả thị trường bây giờ đình trệ, bọn họ chắc chắc sẽ không khai thác loại hình chung cư này!”
“Đúng!” Chu Tiểu Tường tán thành gật đầu, nhìn điện thấy đã gần đến giờ làm việc, liền vội vàng bỏ bọn họ ở lại chạy tới chỗ ngồi: “Máy tính tôi còn chưa mở này!”
Vương 'mập' vỗ vỗ vai cậu, tỏ vẻ bí ẩn nói: “Tiểu Tường Tử, trưa cùng ăn cơm nha! Tôi có chuyện tốt muốn nói với cậu!”
Vẻ mặt Chu Tiểu Tường hoài nghi, nhìn gã từ trên xuống dưới: “Giảm béo thành công?”
“Cút!” Vương 'mập' đẩy cậu ra, sung sướng thỏa mãn mà đáp: “Anh béo của chú mày đi làm, không cần tiễn!”
Chu Tiểu Tường:“...”
Bộ kỹ thuật còn có mấy người đồng nghiệp vốn muốn tìm Chu Tiểu Tường, nhưng lại bị đề tài chung cư hấp dẫn, đều nhìn lên tờ rơi, xem xong thì liền liền lục tục tản ra, lúc gần đi còn hô lớn: “Tiểu Tường Tử, khi nào rảnh thì về thăm nhà mẹ đẻ nha!”
Chu Tiểu Tường: “...”
Nhà mẹ đẻ...
Chu Tiểu Tường không tính là người mới, nhưng lúc Hồng Xuyên tới vẫn giới thiệu cậu một chút, lúc Chu Tiểu Tường cùng mọi người chào hỏi, phát hiện mấy anh em ở đây so với bộ kỹ thuật nhìn thuận mắt hơn không ít, còn có mấy cô gái xinh xắn, không khí ở đây so với bộ kỹ thuật hoàn toàn khác nhau.
Cậu ở trong lòng thầm mặc niệm giùm các đồng chí nam của bộ kỹ thuật, quyết định khi ăn cơm trưa phải đi kích thích bọn họ một chút.
Chỗ ngồi của cậu và Trịnh Kiệt rất gần, lưng tựa lưng, ngồi trên ghế đưa chân một cái là có thể chạm tới. Trịnh Kiệt mỗi lẫn nhìn thấy cậu đều rất ân cần chào hỏi, tuy rằng trước kia bọn họ vốn không hề quen biết, Chu Tiểu Tường vẫn cảm thấy rất kỳ quái, bất quá lúc tới đây thấy hắn đối với mọi người đều là cái dáng vẻ kia nên cũng dần cảm thấy bình thường.
Buổi sáng mở một buổi họp nhỏ vận động năm mới, Hồng Xuyên là người đứng đầu bộ, nói hết một lượt công tác kế hoạch năm nay, sau đó tiếp tục phân công hạng mục cho người dưới trướng, trong đó có một cái giao vào tay Chu Tiểu Tường, có liên quan đến bất động sản du lịch, cậu phải làm ra một phương án hoàn hảo nhất, đến lúc đó còn phải cạnh tranh với công ty khác.
Hồng Xuyên nhìn vẻ mặt hơi hơi sợ hãi của cậu, cười cười: “Không cần cảm thấy áp lực, chúng là một đội, cậu đã có kinh nghiệm công tác có liên quan, nhiệm vụ này là Tiêu tổng đặc biệt bàn giao cho cậu, có thể thấy được cậu ta rất hài lòng với thành tích làm việc lúc trước của cậu, trong lúc làm việc có vấn đề gì cứ hỏi tôi, hoặc là Trịnh Kiệt, cậu ấy tương đối giàu kinh nghiệm, có thể xem như là bậc đàn anh của cậu.”
Chu Tiểu Tường nơm nớp mà đồng ý, cậu thế nào cũng không ngờ bị đặt một cái gánh nặng như thế ở trên vai, tuy rằng bảo bất động sản du lịch đang thử nghiệm, người khác không biết, nhưng cậu lại rõ ràng, tình thế này rõ ràng là Tiêu Bùi Trạch ép buộc.
Óc người này có phải bị nước vào không? Giao chuyện lớn như vậy cho cậu...ừm, thực ra cậu cảm thấy năng lực làm việc của mình cũng không tệ lắm. Thế như, vẫn cảm thấy có chút cẩu thả.
Chu Tiểu Tường vẻ mặt xoắn xít trở lại chỗ ngồi, cầm một cây viết hung hăng chọt chọt mấy cái trên tấm giấy vụn, coi như là chọt tên khốn kiếp kia.
Lúc ăn cơm trưa, Vương 'mập' vô cùng vui vẻ cùng với cậu tìm một góc ngồi khuất, vẻ mặt giống như trộm được đồ gì tốt muốn cùng cậu chia của.
Chu Tiểu Tường lại gần tỉ mỉ quan sát vẻ mặt của gã, lo lắng nhìn gã: “Anh mập, anh có khỏe không? Là hóc môn tăng vọt hay là bị uống thuốc kích thích?”
“Hắc hắc...” Vương 'mập' nhìn chung quanh rồi một chút rồi nhỏ giọng nói: “chim Loan* của anh béo của mày có động tĩnh!” (Chim loan thường được dùng để ám chỉ con gái, ở đây chỉ đến Quý Nguyệt)
Chu Tiểu Tường sửng sốt, lập tức hiểu một chút, chớp mắt nhìn gã: “Tiểu...”
“Không sai!” Vương 'mập' vui vẻ, mặt mày hồng hào: “Lúc tết năm mới gửi tin nhắn chúc tết cho Tiểu Nguyệt Nguyệt, thuận tiện hàn huyên. Sau đó chúng tôi add nick QQ, blog cũng follow nhau, tôi quyết định cuối tuần này hẹn cổ đi chơi, ý cậu sao?”
“Được đó!” Chu Tiểu Tường giơ ngón cái lên với gã: “Tôi còn tưởng mấy người đã bắt đầu hẹn hò chớ, bất quá cũng có tiến triển, tính nết của Tiểu Nguyệt Nguyệt thoạt nhìn rất tốt! Anh mà không ra tay là người khác giật mất đó.”
Vương 'mập' lập tức khẩn trương: “Ai?!”
“Phốc...” Chu Tiểu Tường thiếu chút nữa cười sặc: “Tôi chỉ đoán thôi, tám chín phần mười có người theo đuổi, tôi làm sao biết ai?”
Vương 'mập' có chút buồn bã, càng nghĩ càng thấy buồn, ăn cũng không yên lòng: “Cậu xem, có khi nào chúng lúc chúng tôi thành đôi, sẽ bị công ty chia cắt không? Tuy chưa nghe thấy quy định ở mặt này, thế nhưng có rất nhiều công ty cấm yêu đương công sở...”
“Phốc...” Chu Tiểu Tường suýt chút nữa cười sặc lần hai, lắc đầu: “Không đâu.”
“Sao cậu chắc vậy?” Vương 'mập' ngờ vực nhìn cậu.
Vẻ mặt Chu Tiểu Tường cứng ngắc, nhất thời chột dạ, vội vã cúi đầu lùa cơm, bưng bít nới: “Công ty nhiều thanh niên như vậy, cấm hết được sao? Hơn nữa, anh cũng không làm ở bộ nghiệp vụ, nếu như nói chuyện với Tiểu Nguyệt Nguyệt, công ty cũng không sợ các anh làm gì tổn hại đến lợi ích công ty.”
“Phân tích rất có lý!”
“Đương nhiên!” Chu Tiểu Tường cảm giác mình ứng biến rất nhanh nhạy, thông minh lanh lợi.
Buổi chiều tan ca, cậu cầm theo tờ rơi Sơn Thành trở về, cơm nước xong liền bắt đầu lên mạng tìm bảng giá, tổng giá thì không cao, đơn giá cũng không quá đắt, chính là cậu quá nghèo, 60m2 chắc chắn không mua nổi, 30m2 thì chạy đôn chạy đáo tích góp mới xong, lập tức cảm thấy buồn.
Tiêu Bùi Trạch từ đằng sau ôm lấy cậu, hôn trên cổ cậu một cái: “Sao vậy? Muốn mua nhà bao nuôi tôi?”
“Không thể, bao nuôi không nổi.” vẻ mặt Chu Tiểu Tường rầu rĩ.
Tiêu Bùi Trạch nắm tay cậu rê rê con chuột, nhìn một chút rồi lại lần nữa ôm chặt cậu: “Em với tôi mỗi người một nửa, thế nào?”
Chu Tiểu Tường xoa xoa mũi, trong lòng tính toán một chút, hơ hơ cười rộ lên: “Tạm được.”
Đang nói chuyện, điện thoại Chu Tiểu Tường để trong phòng khách reo lên, Tiểu Vũ lập tức oa oa gọi: “Anh hai! Điện thoại! Anh hai! Điện thoại!”
Tiêu Bùi Trạch đi ra đó nhìn một chút, gọi cậu: “Cao Dục tìm em này.”
Chu Tiểu Tường ngạc nhiên, vội vàng đứng lên đi ra ngoài.