Lao Tình

Chương 8: 8: 5 Năm





Thấm thoát cũng đã hơn 5 năm trôi qua.

5 năm hắn ẩn trốn dưới cái bóng sát thủ,ngày ngày cày cuốc như một kẻ điên.

Tính đến thời điểm hiện tại,hắn đã có những thành công đáng kể.

Trở thành chủ tịch của tập đoàn Tiệp Thị Một tập đoàn đứng hàng đầu thế giới,đằng sau là thân chủ của một bang Mafia đầy ác liệt và hùng mạnh
Hắn ta có được ngày hôm nay mục đích cũng chỉ vì muốn thoát khỏi cái cảnh sát thủ,nay hắn lại phải nhúng tràm bởi kế hoạch giết người cha không máu mủ này.

.

Hôm nay ngày 6/7 ở một khoảng vô định.

.

Hắn đã tụ tập đầy đủ lực lượng,bày binh bố trận đủ cả.

.

ngày hôm nay hắn sẽ tiễn ông già kia về trời
Bắt đầu kế hoạch,hắn ta bước chầm chậm vào phòng ngủ của lão
"cha,con mới về"
"oh,mày về rồi à,sắp có nhiệm vụ cho mày đấy"ông ta vừa nói vừa cười mỉa mai,tay quơ quơ cọc tiền trong tay
"Lần này thì tiếc cho ông rồi"
hắn bắt đầu lấy dao găm ra,con dao có khắc kí tự"kill"Ắt hẳn hắn đã chờ cái ngày này lâu lắm khi dùng chính con dao lần đầu mình giết người khác để tiễn ông ta ra đi.


.

Nhưng sự việc vốn có dễ dàng,vốn lão cũng là một sát thủ,rất nhanh thôi đã nhìn thấy thủ thuật của Ngụ Tình,hắn bắt đầu ra tay đánh trả.

.

Nhưng dường như với cái giá 5 năm kia đã quá dài
Nỗi uất hận đã lên đến đỉnh điểm,con sói hoang bắt đầu lao ra một cách điên cuồng,phải hắn ta bây giờ chỉ muốn bóp chết ông ta
Một tay cầm lây con dao,một chân nhảy bước lên cao đáp ngay vào vai ông lão,tay còn lại lật người của bản thân mà để dao tuột ra xoay vòng rồi tiến đến hắn đâm ông lão,một tay còn lại bóp cổ,tay còn lại tiếp tục nhấn sâu vào bụng.

.

Miệng hằn giọng,ánh mắt đỏ hoe dần xuất hiện
"lão già chết tiệt.

.

nhìn ông tôi đã thấy buồn nôn"
"cả cuộc đời của tôi đã bị ông váy bẩn,ông có biết tôi đã phải kinh tởm đến mức nào khi bản thân mình dính máu của những con người như ông không?"
"chấm dứt thôi lão già ngây thơ,tôi đã hầu hạ ông bao nhiêu năm nay,đây có lẽ là cái giá nhẹ nhất mà tôi dành cho ông rồi đó"
" tôi thật sự muốn băm nhuyễn ông ra"
"nhưng thôi,bây giờ tôi cho ông một món quà đặc biệt nhé"
Hắn buông lão ta ra bắt đầu mở tung cửa sổ,miệng bắt đầu nhếch lên đầy kiêu hãnh
Từ đâu gần chục tên mặc áo đen trùm kín mặt trên tay ai cũng cầm 2 khẩu súng liên tục xả đạn vào người ông ta,vào hết căn phòng,và dĩ nhiên không thể thiếu cọc tiền đó.


.

Nhìn khung cảnh nơi đây bị phá cho hoang tàn,cái xác của ông lão đã không còn nguyên vẹn.

.

Hắn ta chợt cười lên rồi hoán giận
"Ni,tôi được tự do rồi,thế nhưng mà tôi lại phải nhúng tràm nữa rồi,tôi không biết thật sự không biết,tôi phải làm gì nữa,tôi sợ tôi không xứng với em,liệu rằng em có cảm thấy kinh tởm tôi không?"
Nước mắt hắn chợt lăn dài từng giọt từng giọt.

.

Ngay lúc này như có cái gì cứa vào tim hắn,nó đau và nghẹn thật khủng khiếp.

.

thân làm sát thủ bao nhiêu năm nay ấy mà hắn ta đã phải yếu đuối,khi giết một mạng người nữa
Liệu rằng cuộc sống đã thật sự công bằng,liệu rằng cuộc sống này có tươi đẹp như những gì người ta nói.

Đối với hắn,đó chỉ là giả dối mà thôi.

Tại sao lại tệ như vậy,hắn cũng chỉ là người phàm thôi,hắn xứng đáng với điều này lắm sao.

.

Thương phận trách trời thật ra chẳng được gì cả,chỉ làm bản thân trở nên thê thảm mà thôi
Vì thế hắn đã đứng dậy,quyết tâm tạo nên cuộc sống của riêng mình, hi vọng chặng đường tiếp theo hắn sẽ có được em bên cạnh.

Cuộc đời của hắn trông vậy đã quá khổ rồi.

.