Lão Thấp Của Tôi

Chương 80: < phiên ngoại 4 > Nhân Thần Ma




1,

Sau khi trận XXOO kết thúc, nhóm tuyệt thế hảo công vì thể hiện đầy đủ ra một mặt hoàn mỹ săn sóc của bản thân, tuyệt đối cần ôm tiểu thụ nhu nhược đi vào phòng tắm tắm rửa, dịu dàng một phen.

Có điều đại tổng tài hiển nhiên thể lực hơn người, trình độ dũng mãnh khoẻ như vâm căn bản không thể xưng là tiểu thụ, cứ việc đau thắt lưng chân mềm nhũn, cả người vô lực, nhưng vẫn kiên trì tự mình đi tắm rửa.

Ngô Hy Ngôn trong lòng buồn bực không đỡ được, làm anh căm tức hơn chính là mình không đủ kiên định —— đờ mờ, hiện tại ý nghĩ đầu tiên lại là phải đi tắm, mà không phải phế hai tên cặn bã kia đi!

Quả thực rất không có tiền đồ!

Ma vương thấy anh cậy mạnh, mặc kệ.

"Bảo bối, ăn xong lau sạch không muốn chịu trách nhiệm sao? Không được nha ~ "

Hắn chậm rãi ngồi dậy từ trên giường, chăn theo lưng dần dần chảy xuống, lộ ra cơ ngực cường tráng phi phàm, nơi đó cứng rắn đến cỡ nào, Ngô Hy Ngôn đã tự thể nghiệm.

Đại tổng tài nhìn thấy liền bùng cháy, quơ lấy bình hoa trong tầm tay liền ném tới.

Nhưng mà độ chính xác không tốt, = = vốn muốn đánh Mafia, lại bay tới một vị tổng tài khác bên kia.

Thần vương sủng nịnh cười, tùy tiện phẩy tay trước ngực, bình hoa hùng hổ liền dừng ở giữa không trung, thành thành thật thật tự mình phiêu trở lại vị trí của nó.

"Đừng chấp nhặt hắn, Ngôn." Thần vương tuấn mỹ phiêu dật, có vẻ đẹp siêu phàm thoát tục tuấn lãng, khí chất vừa vặn tương phản với Ma vương.

Ngô Hy Ngôn nghe hắn nói: "Chúng ta đã tìm em rất lâu."

Suốt năm trăm năm.

2,

Sau đó, khi tổng tài ý thức được mình không hiểu ra sao cả gặp phải hai tên phi nhân loại không thể trêu vào thì anh đã bị đặt ở trên vách tường phòng tắm, lại một lần nữa mở ra hai chân.

Fuck! Tư thế độ khó cao như vậy sao mà làm được?

Lúc này đây lại là song long nhập động... Phía dưới tổng tài hàm chứa hai cây củ cải, hết sức muốn đập tường khóc lớn.

Lần đầu tiên bị thông sao khẩu vị nặng như vậy, vì sao còn chưa bị thông rách? Điều này hoàn toàn không khoa học!

"Thất thần?"

"Không thể tha thứ."

"Ưm ưm ưm..."

Đờ mờ, vì sao còn có thể chen ngón tay vào?

Tiềm chất hoa cúc của tổng tài rốt cuộc là bao nhiêu?

3,

Trải qua kỳ tích đại chiến siêu việt một ngày một đêm, tổng tài rốt cục bị làm đến hôn mê, mà một thần côn một ma đầu cấm dục mấy trăm năm rốt cục cũng cười thỏa mãn.

Bảo bối nhà bọn họ vẫn mạnh mẽ như thế a!

Vầng, quả nhiên cái cấm thuật kia đủ trâu bò, chẳng sợ tu vi ngàn năm bị hủy cũng có lợi!

Trải qua bao nhiêu năm tranh người, một thần một ma hiện giờ đã chấp nhận khi XXOO có đối phương tồn tại, ở chung một phòng lâu rồi cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy.

Bọn họ rất có kiên nhẫn chờ người ấy, nhưng sau khi người ta xuất hiện rồi thì không nhịn nổi nữa, ai cũng không muốn đợi, cho nên liền đánh, nhưng đánh cũng không có kết quả, cho nên phương pháp thỏa đáng nhất là cùng nhau XX, dù sao có thể cùng đi vào, còn rất thích!

"Thần côn chết dẫm, lần sau ta tới trước."

"Để Ngôn quyết định."

4,

Khi Ngô Hy Ngôn...tỉnh lại, phát hiện mình đang ở... Trong Ma điện.

= = Nơi nơi đều là bảng hiệu, muốn không biết nơi này là chỗ nào cũng khó.

"Có ai không?" Ngô Hy Ngôn từ trong chăn bò ra rất lạnh, sau đó lại rụt trở về rất nhanh.

Lúc này từ ngoài cửa hai tên lính quèn đi tới, cung kính quỳ một gối nói: "Ma Hậu điện hạ, nơi này là Ma giới, trừ ngài ra cũng không còn người khác, chỉ có ma."

Tất cả đều là đàn em Ma vương.

Ngô Hy Ngôn = 口 = "..."

Nhất định là mình còn đang nằm mơ!