Chương 195:Truyền thông chú ý
Tần tỷ cùng Lâm San Ni bất đắc dĩ liếc nhau một cái,trong mắt hai người đều là đau lòng không thể làm gì,hắn phát hỏa Tần tỷ dĩ nhiên cũng không thể thu dọn nữa,đành phải gọi điện báo cho Hứa Lưu Liễm sau đó uyển chuyển truyền đạt ý hắn.
Hứa Lưu Liễm dĩ nhiên nghe rõ lời Tần tỷ,cô cũng hiểu nổi khổ tâm Tần tỷ,hắn nổi giận lên quả thật dọa người không ít,nên nói với Tần tỷ
“Vậy em sẽ chờ hắn ngày nào đi làm đến lấy,bất kể như thế nào cũng cám ơn chị giúp em!”
“Dù sao em cũng có chìa khóa,nói không chừng lúc em đến lấy thì chị đã đến thành phố N,đến lúc đó một mình em vào là được!”
Tần tỷ vừa dặn dò cô,cô gật đầu trả lời
“Dạ!”
Vừa hay đến lúc đó vừa lấy lại đồ thuận tiện trả chìa khóa lại cho hắn.
Sau khi cúp điện thoại Tần tỷ cô vừa định vào phòng bếp nấu ình chút cháo,không đầy một lát ngoài cửa truyền đến dồn dập tiếng gõ cửa,cô vừa mở cửa thấy Hạ Vi Lương xách đồ cô thở hồng hộc vọt vào.
“Má ơi,quá kinh khủng!”
“Chuyện gì?”
Cô không hiểu nhìn Hạ Vi Lương mở miệng thở dốc,Hạ Vi Lương bỏ đồ trong tay xuống kéo cô vọt tới trên ban công
“Cậu nhìn xem,cậu nhìn xem!”
Cô vừa nhìn xuống thấy được dưới lầu một đống ký giả bu quanh,cô nhất thời hiểu chuyện gì vội vàng rụt người lại,đây nhất định là sóng to gió lớn do hắn tuyên bố hai người ly hôn,các truyền thông đều tranh nhau phát tin này.
“Tớ mới vừa đến lầu dưới nhà cậu thấy tình trạng này thật bị dọa sợ,hôm nay rốt cục thấy được đội săn tin chó con,sau này có thể dùng ở trong tiểu thuyết, hắc hắc. . . . . .”
Hạ Vi Lương thủy chung không quên tiểu thuyết cô,ngã người trên ghế sa lon may cô là dân chúng bình dân,không ai biết cô mới có thể thuận lợi đi lên.
Hứa Lưu Liễm nhướng mày ngồi xuống bên cạnh,lúc trước nghe Hạ Vi Lương nói hắn tuyên bố ly hôn sau cô cũng biết chuyện này sẽ bị truyền thông chú ý,nhưng không nghĩ rằng bọn họ quá điên cuồng bao quanh dưới lầu ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của cô.
Hạ Vi Lương gục ở một bên nhìn cô làm như có thật lắc đầu
“Này,tớ thấy nơi này không nên ở lâu!”
Vô luận tình trạng nào Hạ Vi Lương đều có thể giữ vững lạc quan làm cho người khác tâm trạng thoải mái.Hứa Lưu Liễm giãn ra chân mày ném cho cô một cái gối ôm
“Đúng vậy,xem ra tớ phải trốn chỗ cậu nhưng vấn đề là bọn mình làm sao ra ngoài?”
Hạ Vi Lương cũng buồn bực,hai người dùng đủ cách thức…,chờ đến buổi tối bọn họ sẽ rút lui,thật không nghĩ đến đám ký giả nghị lực rất kiên cường,đến giờ ăn cơm tối bọn họ chưa thấy đám người có khuynh hướng tản đi,không có cách Hạ Vi Lương không thể làm gì khác hơn là ra ngoài mua.
Thời điểm cô đi qua còn nghe được bọn họ nhiệt liệt thảo luận chuyện này
“Thật không biết Lục Chu Việt tại sao coi trọng cô bé Hứa Lưu Liễm kia nha,không có thân phận không có bối cảnh,bề ngoài cũng không xinh đẹp, theo địa vị cùng quyền thế của hắn hoàn toàn có thể lấy thiên kim nhà giàu!”
Hạ Vi Lương tức giận trừng bọn họ,Lưu Liễm nhà bọn họ tại sao không xứng với hắn? Bọn họ biết cái gì,trong tình yêu làm gì có phân biệt thân phận bối cảnh, trong mắt của bọn họ nhìn thấy chỉ có quyền thế cùng địa vị,bọn họ đều bị quyền thế và lợi ích che mất hai mắt
“Tôi còn nghe nói,Lục Chu Việt ban đầu vì muốn có cô ấy còn không tiếc giở thủ đoạn hại Hứa Định Biên!”
Không biết tin tức là ai truyền đến cho bọn ký giả,những người khác rối rít đi theo thảo luận
“Ngươi từ nơi nào biết ?”
“Làm sao có thể, đối với Lục Chu Việt muốn có được một người phụ nữ dễ như một bữa ăn sáng,có cần thiết giở thủ đoạn không?”
“Nói không chừng là cô bé Hứa Lưu Liễm giở thủ đoạn bò lên giường hắn buộc hắn kết hôn đây!”
“Đúng vậy đúng vậy,không chừng mưu kế bị hắn biết được,nếu không tại sao ly hôn!”
Hứa Lưu Liễm xuất hiện đối với truyền thông giới mà nói giống như đóa phù dung sớm nở tối tàn,lúc trước không có bất kỳ tin đồn cô và Lục Chu Việt ở chung một chỗ,rồi sau đó bỗng nhiên truyền ra tin tức hai người kết hôn,mà ngắn ngủn không đến hai tháng đã ly hôn.
Ngoại giới vốn không chấp nhận đoạn tình cảm chênh lệch lớn vậy,ai cũng đều cho rằng Hứa Lưu Liễm với cao Lục Chu Việt,tiên đoán bọn họ sớm muộn gì có một ngày ly hôn,vốn cho rằng bọn họ chống đỡ được một năm nửa năm ,không nghĩ tới ngắn ngủn một hai tháng bọn họ đã tuyên bố ly hôn.
Hạ Vi Lương nghe bọn họ thảo luận tự cho là đúng,giận đến hận không được chạy đến mắng bọn họ một trận,nghe một chút bọn họ hoàn toàn đem Lưu Liễm nghĩ thành một hồ ly tinh dụ dỗ người,phải biết rằng hắn theo đuổi tận cùng không buông dây dưa cùng cô ấy sáu năm hay không! Bọn heo này!
Cô hung hăng trợn mắt nhìn bọn họ một cái sau đó hừ hừ xách đồ lên lầu,đám ký giả đang thảo luận vui vẻ,đột nhiên thấy cô bé mặc áo lông đi qua sau lưng, không khí bốn phía nhất thời giảm xuống vài độ,làm cho người ta có loại cảm giác lạnh cả người.
Hứa Lưu Liễm mở cửa cho cô,thấy bộ dạng cô tức giận liền hỏi
“Chuyện gì?”
“Đám người lầu dưới đúng là đầu heo!”
Hạ Vi Lương sắp tức chết liên tiếp mắng chửi người,Hứa Lưu Liễm đoán chừng cô ở phía dưới nghe những lời gì,ký giả Bát Quái tụ chung một chỗ chắc hận không thể cùng mở tiệc trà nhiệt liệt thảo luận.
Cô nhận lấy đồ Hạ Vi Lương mua xoay người đi vào bếp,
“Không sao cả,lời đồn đãi một ngày nào đó sẽ biến mất !”
Cô biết giới báo chính bình luận cô ra sao,sau khi cùng hắn công khai quan hệ ban đầu những lời khó nghe hơn cô cũng từng nghe,hôm nay xoẹt cái kết hôn xoẹt cái ly hôn,chỉ sợ nói càng thêm khó nghe.
Lúc ăn cơm tối cô đột nhiên nhận được điện thoại Phương Đông Thần gọi tới,trong điện thoại Phương Đông Thần giọng có chút do dự
“Lưu Liễm,tôi nhìn tin tức hôm nay,em và Lục tổng. . . . . .”
Bởi vì cô bỏ con hắn còn có chuyện hắn hãm Hứa Định Biên chỉ có mấy người bên cạnh biết được,cho nên Phương Đông Thần là người ngoài xem ra bọn họ ly hôn là cực kỳ lạ,dù sao bọn họ mới vừa cử hành hôn lễ không bao lâu,mặc dù ở giữa xảy ra chuyện mẹ cô qua đời nhưng chuyện này không thể ảnh hưởng tình cảm hai người.
Cô thản nhiên đáp một tiếng
“Ừ,đúng như anh nhìn thấy!”
Cô rõ ràng nghe ra Phương Đông Thần rất muốn hỏi tại sao,bất quá hắn rất có phong độ không hỏi vòng vo,
“Vậy em sau này có tính toán gì không?” Hắn biết Lục Chu Việt mở phòng làm việc cho cô,nhưng hai người đã ầm ĩ vậy theo tính tình của cô,nhất định sẽ không chịu Lục Chu Việt giúp đỡ.
“Cũng không có tính toán gì,lại bắt đầu quăng lý lịch tìm việc làm mà thôi!”
Cô cảm kích Lục Chu Việt ở phương diện thiết kế kiến trúc đã bồi dưỡng cùng giúp đỡ cô,bất kể giữa bọn họ xảy ra chuyện gì trong việc này trong lòng cô luôn cảm ơn hắn .
Nghĩ tới đây cô đột nhiên cảm giác ngực buồn bực một chút,những hình ảnh hắn từng ly từng tý lo lắng không có chút nào báo trước xông ào vào trong đầu cô , trong nháy mắt quấn lấy tất cả suy nghĩ của cô,làm cho cô trong lúc nhất thời đã quên mình đang nói chuyện cùng Phương Đông Thần thông nắm điện thoại ngẩn người.
“Lưu Liễm?”
Phương Đông Thần hô tên cô một tiếng mới kéo cô trở về thực tế,nghe giọng dịu dàng của Phương Đông Thần vang lên bên tai,
“Công ty của anh vừa lúc cần mấy kiến trúc sư,nếu như em cảm thấy hứng thú có thể tới thử một chút!”
“Nhưng em không phải xuất thân chuyên nghiệp,hơn nữa một công ty lớn như vậy có thể mướn em sao?”
Cô nghe tuy là vui mừng nhưng không quên Phương Đông Thần hiện tại đàng làm trong công ty thiết kế rất nổi tiếng ở Ôn Thành,Phương Đông Thần cười
“Có anh đề cử em còn sợ gì,hơn nữa anh còn có thể chứng minh phương án thiết kế đoạt giải thưởng lớn quốc tế đều do em làm!”
Cô có chút cảm động,thật ra cô gần đây quăng lý lịch sơ nộp đơn làm một nhân viên bình thường,cô muốn đợi công việc ổn định mới từ từ làm thiết kế mình thích, Phương Đông Thần thấy cô do dự lại tiếp tục khuyên cô
“Yên tâm đi,công ty của chúng tôi rất chú trọng năng lực thực tế của nhân viên,chuyên nghiệp hay không chỉ suy nghĩ là biết!”
Đối với phương đông Thần,hắn cũng không phải vừa nghe cô ly hôn liền vội vàng tận dụng mọi thứ kéo cô đến bên cạnh mình,hắn đã sớm nói chỉ cần cô hạnh phúc hắn cam nguyện buông tay. Hắn chẳng qua chỉ cảm thấy cô có tài hoa nếu không biết phát huy thật đáng tiếc.
Mà cô cũng không phải chuyên nghiệp,nếu như đi những công ty khác nhất định không có cơ hội,còn hắn bây giờ là quản lý bộ thiết kế,theo cách làm người của hắn ra đề cử chắc cô có thể làm được .
“Cám ơn!”
Hứa Lưu Liễm rất cảm kích.
“Vậy em chuẩn bị mấy phần bản thảo thiết kế,mấy ngày nữa phỏng vấn anh sẽ báo em một tiếng!”
Phương Đông Thần dặn dò cô mấy câu liền cúp điện thoại.