- Em thật giỏi, có đc cô con dâu vậy tốt quá – ông Vương mỉm cười
- Em chỉ lo anh ko đồng ý – bà Phi Yến thở phào
- Sao e lại nghĩ thế?
- Vì em thấy anh có vẻ thích những con nhà tiểu thư hơn
- Tất nhiên, vì anh nghĩ những gia đình đó có điều kiện để nuôi dạy con cái đàng hoàng gia giáo. Anh cần một cô con dâu ngoan ngoãn đảm đang thông minh chứ ko cần một cô con dâu có địa vị như nhà ta. – ông Vương gật gù
- Anh nói vậy thi hay quá! Hay nhân dịp em có ý này, có thể gắn kết tình cảm cha con anh đó – bà Phi Yến cười
- Ý gì, e nói xem
- Thế này nhé…anh sẽ….sau đó…..- bà Phi Yến thì thào vào tai ông Vương
- Ý kiến hay đó, em đúng là thông mình – ông Vương cười tươi
…………………………………………� �…………………………………………� ��
Hoàng sau khi gặp bố và mẹ kế thì có vẻ trầm hẳn, nó hơi khó chịu khi gặp 2 người đó. Cả lũ nhóc biết điều đó, ko ai bảo ai đều im lặng ko dám nói gì. Đúng lúc đó thì một người đứng trên sân khấu ra phát biểu….Long và Minh Hồng bước ra. Hôm nay trông Long rất đĩnh đạc trong bộ vest màu trắng (lại màu trắng nhá) còn Minh Hồng rực rỡ trong chiếc váy màu kem dài thướt tha. Con nhỏ nhìn thấy Trúc, nó cười đắc ý lắm…Trúc thấy vậy lờ đi
- Hôm nay là ngày đính hôn của 2 con chúng tôi là Tuấn Long và Minh Hồng, tôi rất vinh hạnh khi các quí vị đã đến dự ngày vui của tôi. Nhưng….- ông Trần ngập ngừng…trước hết xin mời quí vị thưởng thức một số tiết mục sau. – Câu nói này làm ba mẹ Minh Hồng và Minh Hồng hơi bất ngờ…ko có trong kịch bản, nó đoán là để thêm phần thú vị. Minh Hồng cười tít mắt vỗ tay…Bỗng…mặt nó tái đi….
Từng lời của Minh Hồng đang hiện lên trên cái loa to ở trong hội trường, từng lời nói cay độc và giọng nói chanh chua vọng lên. Minh Hồng như chết sững lại…nó quay ra nhìn Long, quay ra nhìn ba mẹ nó cả 2 cũng đang trợn tròn mắt khi nghe đoạn băng trên
- Chưa hết đâu…còn nhiều điều thú vị nữa – ông Trần lạnh lùng
Và đoạn băng đối thoại giữa mẹ Minh Hồng và Minh Hồng lại vang lên, lần này sắc mặt của mẹ Minh Hồng và Minh Hồng trắng bệch ra. Cả hội trường nháo nhào, đám phóng viên lao ra chụp ảnh ghi hình lia lịa…
- Đó là bộ mặt thật của gia đình mà tôi vô cùng tin tưởng tính kết làm thông gia vậy mà họ lại có âm mưu sau lưng tôi như thế…Chính vì thế tôi tuyên bố trước tất cả các vị quan khách ở đây….Tôi chính thức hủy lễ đính hôn này đồng thời…tôi cũng rút toàn bộ vốn và cổ phần trong tập đoàn của ông Nguyễn (tức ba Minh Hồng). – ông Trần cứ lạnh lùng nói…
Minh Hồng khuỵu xuống, mẹ Minh Hồng ôm mặt khóc nức nở còn ba Minh Hồng đỡ vừa đỡ bà ta vừa che mặt khỏi mấy đám phóng viên đang chụp ảnh tới tấp… Tai Minh Hồng như ù đi…mọi vật xung quanh nó chao đảo….Không…tất cả chỉ là một giấc mơ…nó nhắm chặt mắt lại…nó mở mắt ra xung quanh nó vẫn thế….Vậy những gì diễn ra trước mắt nó hoàn toàn là sự thật…Nó nhìn thấy Trúc…Trúc đang nhìn nó với ánh mắt thương hại…Không!...nó ko cần…nó là một tiểu thư danh giá và uy quyền…nó ko cần ai thương hại nó hết, nhất là từ con nhỏ đáng ghét đó…nó ko cần…Nó khuỵu xuống và ngất đi…Trước khi lịm đi nó thấy bóng Trúc lao về phía nó…