Lão Đại Là Chồng Tôi

Chương 2: 2: Bloodthú Vị Đấy





Cô chuyển sang đi xe hơi chung với Tuấn Kiệt và Sa Nhi,dù đã giải quyết xong đám người kia nhưng vẫn thấy cô chưa hài lòng,sắc mặt vẫn không vui không buồn mà lạnh tanh âm độ.

Sa Nhi ngồi kế bên kéo nhẹ tay áo của Tuyệt Yến nói nhỏ:
"Chị!.

Em xin lỗi,chuyện hôm nay là do em thất trách xử lí không gọn phải để chị nhúng tay.

Lần sau em! "
"Im miệng,còn biết bản thân có lỗi sao?Đã biết.

là người của Death vẫn cho vào,em hết xem lời nói của tôi ra gì rồi thì phải!"
Câu nói của Sa Nhi còn chưa dứt đã bị khẩu khí của Tuyệt Yến dập tắt.

Đôi mắt phượng hoàng vô cùng sắc sảo của cô liếc Sa Nhi làm cô ấy không dám hé môi nữa lời chỉ biết cuối đầu hối lỗi.

Tuyệt Yến thở mạnh ra một hơi rồi nói một câu không chủ ngữ nhưng vẫn đủ để Sa Nhi biết điều cô cần làm:
"Sau khi về chạy 200 vòng trong bang để kiểm điểm bản thân"
"Dạ"

Không khí trong xe bắt đầu trùng xuống,Tuấn Kiệt bây giờ mới lên tiếng:
"Em làm như vậy không sợ động đến Death à?"
Đang nhắm mắt tịnh thần mà nghe câu này của anh thì cô lập tức nâng đôi mắt phượng lênnhin về phía chỗ ngồi anh mình hỏi lại:
"Vậy chứ em hỏi anh,anh có sợ chạm mặt Death không?"
Anh ấy chỉ nhún vai một cái rồi thật lòng mà nói:
"Nếu nói không thì có chút dối lòng!"
Chậc chậc!Sao anh cô có thể nói ra dễ dàng như vậy được?
"Anh không biết mất mặt à?Là lão đại của một bang đứng sau Death thôi mà nói như vậy thật xấu hổ,anh ra đường đừng nói mình là anh của em đấy"
Trước sự "từ mặt" của em mình anh chỉ biết cười ha hả một cách thoải mái rồi thôi:
"Chẳng lẽ em không sợ?"
"Đương nhiên,anh có thấy em ngán ai bao giờ chưa?Em sẽ chịu tránh nhiệm với lời nói của mình nên nếu có gây họa tự mình em gánh không có ảnh hưởng đến anh đâu đừng có lo"
Anh ngã lưng ra sau ghế giọng nói nghiêm túc nói với cô như một lời khẳng định:
"Em muốn gây họa thì cứ gây họa,anh sẽ thu dọn "chiến trường" cho em.

Cho dù em có xé rách bầu trời anh cũng sẽ khâu lại giúp em!"
"Giữ lời đó!"
Tại Hắc Địa Bang
Người đàn ông lê thân thể đã tàn phế của mình về bang cầu cứu lão nhị,hắn kể lại hết mọi chuyện cho Bạch Tôn Diễn-anh em chí cốt của Death,lão nhị của hắn:
"Lão nhị!.


anh ! anh nhất định phải! phải trả!.

trả thù!.

.

cho ! "
Câu nói chưa tròn hắn đã trút hơi thở vì mất máu quá nhiều cho dù hắn có sống thì Hắc Địa Bang cũng không thu nhận hắn nữa vì giờ hắn chỉ là một tên tàn phế mà thôi.

Cái chết này vẫn là tốt nhất và nhẹ nhàng nhất cho hắn rồi.

Sau khi nghe toàn bộ anh quyết định thông báo cho lão đại:
"Lần đầu tiên em mới thấy có người khiêu khích anh đấy lại còn là nữ nữa.

Nhưng tên Blood này hình như rất quen!.

Là nữ nhân quyền lực nhất của Huyết Tử Bang.

Xem ra cô gái này thân phận cũng không tầm thường chút nào,xưa nay hai bang luôn đối đầu nhau,tình cảm hai bên cũng nhiều xung đột.

Nay lại để một cô gái đưa lời khiêu chiến cũng thật là"
Nhận được sự khiêu chiến của cô gái đó,bất ngờ thay là Tống Thiếu Tùng không chút gì gọi là tức giận cả mà còn nhoẻn miệng nở một nụ cười ra lệnh cho đoêu tra thân phận của cô gái cao ngạo đó:
"Blood?Kkkk người sống trong vũng máu và một tử thần của hắc đạo,tôi thấy em thú vị rồi đó!"