Lão Công, Đừng Như Vậy Mà

Chương 28: 28






Đang tung tăn cùng Như Ý mua sắm thì mặt cô bổng sầm lại vì nhìn thấy Gia Huy và Phi Phi đang cặp kè nhau trong cửa hàng . Họ có thể ngang ngược , ngông cuồng như thế ư , Gia Huy anh làm tôi lỡ mất một thời thanh xuân bỏ lỡ bao nhiu chàng trai tôt để đến với anh nhưng giờ thì...tôi sẻ trả thù anh để bù lại nhưng thời gian trước kia mà tôi đã mất . Cô ngước mặt lên dắt tay Như Ý đi vào cửa hàng rồi nói nhỏ với cô :" Lát nữa cậu không được manh động , hành sự theo í của mình "

Gia Huy thấy Vân Tuyết đi vào anh ta rất hốt hoảng , không phải ả đang ở mỹ sao bây giờ lại về mà không báo . Phi Phi vừa thay một bộ đồ rồi chạy đến hỏi anh ta có đẹp hay không thì đã thấy Vân Tuyết vừa đi đến cô ta liền giải thích :

- " À...Chị...chị hai , chị đến đây để mua sắm à hihi "

- " Chứ không lẽ đến xem tuồng ? " cô vừa nói vừa thổi thổi bộ móng mới làm . Nhìn như này thì quả thật cô rất đanh đá nhưng lại đáng yêu vô cùng .


- " Sao hai người lại đi chung ? " Như Ý lên tiếng .

- " Phi Phi em ấy không có ai cùng đi mua sắm nên anh mới đi cùng..với lại anh cũng muốn mua tặng em một đôi giày "

- " Anh mún chia tay em à ? Tặng giày ? Chứng tỏ mún rời xa người đấy , em buồn thật đấy " Cô giả vờ đáng thương .

- " không không có anh không mún chia tay em "

- " Không có sao ? "

- " Ừm không có "

- " Nhưng tiếc quá , Tôi lại mún chia tay với anh " Cô ngước mặt lên nhìn nhìn anh bằng nữa con mắt rồi cười nhạt . Anh ta nghe thế liền kéo tay cô lại hỏi , nhưng cô không trả lời .Vì có Như Ý đi cùng để bảo vệ cô nên anh ta chnaqgr dám làm gì cả chỉ biết đứng đó nhìn và tức giận .


- " Tại sao ả ta lại mún chia tay , em nhớ cô ta yêu anh lắm mà ? "

- " Chả biết , Nhưng mình có thể chính thức yêu nhau rồi . Với trí thông minh của em sợ gì mà không chiếm được tài sản của cô ta "

Về đến nhà cô mệt mỏi nằm liệt trên giường rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay . Đang say xưa ngủ thì có một cuộc gọi đến , đó là Gin trợ lí của Đình Nam . Giờ này rồi anh ta gọi mình làm gì ? . Cô với với cái tay lấy điện thoại rồi nghe máy trong mệt mỏi .

- " alo , Chuyện gì đấy "

- " Phu nhân thiếu..thiếu gia bị đánh thuốc rồi tôi đã đưa cậu ấy về khâch sạn cô đến giúp cậu ấy được không "

- " Chiêu Nghi yêu dấu của anh ta đâu sao lại nhờ tôi "

- " Chiêu Nghi tiểu thư đang bênh Thái Lan không về được , xin cô đấy "


- " Rồi rồi đợi tí tôi qua "

Cô nhanh chóng thay một bộ đồ đơn giản rồi đi ra khách sạn . Vào đến nơi toàn là mụi tựu nồng nặc hết cả phòng còn anh ta thì nằm quằn quại trên chiếc giường . A thật là anh biết anh đẹp trai lắm không , làm như thế tôi sẻ dễ mất kìm chế mà đổ nhào vào ăn thịt anh đấy .

- " Phu nhân người kêu thiếu gia dậy đi , tôi kêu nãy giờ cậu không chịu "

Cô đồng ý rồi đi đến cạnh giường tay chọt chọt vào mặt anh rồi nói : " Dậy đi đồ biến thái " Gọi nhìu lần anh vẫn bất động cô tức gaianj quay đi thì lúc ấy có một bàn tay ôm chầm lấy cái eo nhỏ của cô . Cô ngồi trên đùi anh , còn anh thì cọ cọ mặt mình vào mặt cô mà còn rất thích thú . Quá bất ngờ cô đỏ hết cả mặt lên , tự nhiên ở dưới lại cảm nhận được cái vật gì đấy đang cạ cạ vào mông mình . Thôi rồi mình quên là anh ta bị đánh thuốc xong mầy rồi Vân Tuyết ơi , sao mày lại đần độn như thế chứ .