Lão Công Đừng Manh Động!

Chương 44: 44: Chuẩn Bị Dự Lễ Cưới





Ngày hôn lễ diễn ra cũng là ngày Cố Giai Thụy và Chu Linh mong đợi nhất, cả hai lẳng lặng nhìn nhau đôi bàn tay khẽ đan vào nhau thật chặt.

Hai người bước đến phòng thay đồ bắt đầu cùng nhau chuẩn bị, Cố Giai Thụy đưa tay mở tủ lấy ra một chiếc váy thật đẹp đã được chuẩn bị kỹ càng rồi đưa cho Chu Linh bảo:
- Linh Nhi, của em đây.
- Cảm ơn anh!
Nói rồi anh để Chu Linh cầm lấy chiếc váy sau đó lại với tay vào tủ lấy ra một bộ âu phục cùng màu rồi xoay sang nhìn Chu Linh bảo:
- Chuẩn bị thôi!
Nghe theo lời Cố Giai Thụy, Chu Linh lập tức xoay người đi về phía phòng ngủ của hai người rồi lẳng lặng đi vào phòng tắm thay váy.

Chiếc váy hôm nay Chu Linh sẽ mặc là váy được chuẩn bị sẵn, vì muốn cô thật xinh đẹp dù đang dự tiệc cưới của kẻ thù nên Cố Giai Thụy đã bỏ ra không ít công sức.

Chiếc váy được Cố Giai Thụy dày công chuẩn bị này là do đích thân anh đi mời người thiết kế, phải nói là đã bỏ ra rất nhiều công sức mới mời được đủ để thấy anh yêu thương Chu Linh đến cỡ nào.
Chiếc váy được may hoàn toàn bằng chất vải Vicuna quý hiếm, tổng thể chiếc đầm mang màu pastel sang trọng được pha giữa hai màu beige và kem trắng.


Chiếc đầm được thiết kế theo kiểu công chúa trễ vai khoe trọn bờ vai với xương quai xanh thanh mảnh, dáng váy xòe dài hơi phùng tạo nên độ trẻ trung.
Phần eo của chiếc đầm được cắt xẻ để lộ hai bên hông thon gọn, phía trước thiết kế dáng cúp ngực càng tôn lên thêm đôi g.ò bồng đầy đặn.

Giữa bụng là chiếc đai thắt lưng hình hoa tuyết đính hoàn toàn bằng ruby tinh xảo.

Đuôi váy được dát một lớp kim tuyến mỏng giúp tăng độ lấp lánh, phần lưng thiết kế hoàn toàn theo kiểu dây để lộ ra tấm lưng nõn nà trắng mịn.

Phần vai trễ xuống là một lớp vải xuyên thấu mỏng nhẹ giúp người mặc không có cảm giác khó chịu.
Sau khi mực bộ váy vào người Chu Linh đã ngạc nhiên đến mức không tin vào đôi mắt của mình nữa.

Hình ảnh của cô xuất hiện trong gương phòng tắm bây giờ cứ như không phải cô nữa, vừa nhìn ngắm bản thân mình trong gương Chu Linh vừa thầm cảm khái.

Đúng là công sức Cố Giai Thụy bỏ ra không hề uổng phí, nhà thiết kế mà anh đã mời đúng là một viên ngọc quý hiếm.
Chu Linh còn nhớ rất rõ hôm cô gặp nhà thiết kế để lấy số đo cơ thể, hôm đó khi đến gặp thì nhà thiết kế chỉ đơn giản lấy thước đo rồi nhìn sơ qua cô một cái.

Lúc đó chính Chu Linh còn nghĩ chỉ liếc mắt một cái sao có thể biết được các dáng váy nào sẽ hợp với cơ thể cô nhưng bây giờ cô đã có cho mình câu trả lời đó.

Dù chỉ liếc sơ qua cô một lần nhưng chiếc váy này quả thực đã được thiết kế vượt xa so với những gì Chu Linh mong đợi.
Chu Linh nhìn mình trong gương lần cuối khẽ mỉm cười rồi phấn khích chạy ra bên ngoài để khoe Cố Giai Thụy.

Cô vội vàng đến mức xém chút là va vào cửa phòng nhưng cũng may đã kịp thời tránh thoát.


Cô nàng đứng trước mặt Cố Giai Thụy vui vẻ xoay vài vòng rồi cất giọng ngọt ngào hỏi:
- A Thụy, anh xem em có đẹp hay không?
Cố Giai Thụy đang thắt cà vạt nghe tiếng Chu Linh thì khẽ xoay đầu lại, ngay khi ánh mắt anh chạm đến cô gái nhỏ trước mặt thì cơ thể lập tức đông cứng.

Trong chốc lát hình anh quá đỗi xinh đẹp đập vào mắt anh đã khiến anh không tài nào phản ứng kịp.

Cố Giai Thụy cứ thế đứng im bất động nhìn mèo con nhỏ trước mặt mình không chớp mắt, vẻ ngoài xinh đẹp và thân hình nóng bỏng của cô trong bộ đầm khiến anh không biết phải mở lời thế nào cuối cùng mãi đến khi giọng nói của Chu Linh vang lên thì anh mới sực tỉnh.
- A Thụy, có đẹp không?
Giọng nói nhẹ nhàng vang lên kéo Cố Giai Thụy khỏi cơn mụ mị, anh khẽ nhắm mắt lắc đầu vài cái rồi lại ngẩng lên nhìn vào cô gái nhỏ dịu dàng đáp:
- Đẹp lắm!
Chu Linh được khen thì càng thích thú, cô nàng phấn khích chạy u đến chỗ Cố Giai Thụy đang đứng rồi đưa tay với lấy chiếc cà vạt trên tay anh, gương mặt mỉm cười nói:
- Để đáp lại lời khen em sẽ giúp anh thắt cà vạt.
Cố Giai Thụy nghe vậy thì khẽ nhếch mày, anh híp mắt nhìn về phía cô ánh mắt nghi hoặc hỏi:
- Em biết thắt cà vạt từ lúc nào vậy? Có chắc ăn không đó?
Chu Linh nghe câu hỏi đầy ý nghi ngờ đó thì liền phùng mang trợn má đâm mạnh một cái vào ngực Cố Giai Thụy, cô nàng liếc xéo anh một cái cháy mắt, cái miệng nhỏ dẩu lên kháng cự:
- Anh dám nghi ngờ em? Nói cho anh biết Chu Linh em thắt cà vạt rất đẹp đó.


Anh có biết lúc còn đi du học đã có bao nhiêu người muốn em thắt cho mà không được không hả.

Giờ em chủ động thắt cà vạt cho anh lại bị anh chê thậm tệ.
Nói rồi cô nàng chu môi giận dỗi, cô xoay mặt sang hướng khác nhắm chặt hai mắt không thèm để ý đến Cố Giai Thụy trông vô cùng đáng yêu.

Cố Giai Thụy vừa thấy dáng vẻ này của Chu Linh thì đã lập tức trở nên vô cùng thích thú, anh cưng chiều nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình, hai tay khẽ đưa lên nắm lấy đôi vai thon thả của cô dịu dàng dỗ:
- Đừng giận mà! Anh không có ý nghi ngờ Linh Nhi đâu chỉ là muốn trêu chọc em một chút.

Mèo con nhỏ, em có thể nể tình anh đã biết sai mà bỏ qua tiếp tục thắt cà vạt cho anh không? Hửm?
Nghe Cố Giai Thụy dỗ Chu Linh vô cùng khoái chí, cô tự hào hất cằm bảo:
- Được rồi! Nể tìn anh đã biết sai em sẽ thắt cà vạt cho anh.
- Cảm ơn em!