Lão Công Đừng Manh Động!

Chương 14: 14: Sự Tình Năm Đó





Đêm hôm đó Cố Giai Thụy trong lúc ngủ đã mơ một giấc mơ rất dài, là giấc mơ gợi nhớ về ký ức của anh khi nhỏ.

Cụ thể là về nỗi ám ảnh mà cho dù cả đời Cố Giai Thụy cũng không dám quên.
Năm đó là lúc Chu Linh vừa tròn 14 tuổi, tính cách cô gái tuổi 14 lúc đó là luôn vô tư, yêu đời, tự tại.

Chu Linh nghịch ngợm, tinh ranh nhiều khi khiến mọi người phải đau đầu nhưng cũng là một cô nàng ngây thơ, trong sáng.

Cô là tình yêu đầu đời và là duy nhất của Cố Giai Thụy, trong mắt anh Chu Linh không khác gì tia mặt trời soi sáng anh khỏi bóng tối.

Lần đó anh và cô đang chơi đùa với nhau trong một công viên gần biệt thự Chu gia, lúc đang chơi bỗng nhiên Chu Linh nhìn thấy một xe kem với đầy đủ màu sắc.

Là người thích kem và mê đồ ngọt nên Chu Linh nằng nặc đòi Cố Giai Thụy phải mua.

Vì xe kem ở rất gần nên Cố Giai Thụy đã lơ là cảnh giác, anh dặn Chu Linh ngồi ở một băng ghế đá gần đó đợi anh.


Kết quả trong lúc Cố Giai Thụy mua kem Chu Linh đã bị bắt cóc.
Người bắt cóc Chu Linh năm đó là một đối thủ của Cố lão gia cũng như Chu lão gia trên thương trường, sau khi bị hai ông giành mối làm ăn thì sinh hận.

Người này tên là Giả Minh - tổng tài của tập đoàn Giả thị, vốn ông ta muốn nhân cơ hội bắt cóc luôn cả Cố Giai Thụy để uy hiếp cả hai nhà nhưng vì xung quanh anh lúc đó khá đông nên ông ta đành thay đổi chủ ý.
Giả Minh trên thương trường là người làm ăn vô cùng gian dối, ông ta thường xuyên đệ giá cao cắt cổ khách hàng còn không ít lần thừa nước đục thả câu nhằm thu về tay món hời lớn.

Thấy chướng mắt hành vi vô đạo đức và gian dối ấy, Cố lão gia và Chu lão gia đã hợp tác cùng nhau lật đổ tập đoàn Giả thị.

Sau khi thu thập và tung ra hàng loạt bằng chứng phạm tội cuối cùng Giả thị phá sản, Giả Minh cũng từ đó mà ôm hận lên kế hoạch bắt cóc Chu Linh.
Quay lại với Cố Giai Thụy, sau khi mua kem xong anh hớn hở cầm kem chạy về nơi Chu Linh ngồi trước khi bị bắt cóc.

Khi đến nơi không thấy cô đâu Cố Giai Thụy cứ nghĩ do cô ham chơi nên chạy đi mất thế là cũng nhanh chóng đi tìm.

Sau khoảng 1 tiếng đồng hồ vẫn tìm không thấy lúc này Cố Giai Thụy mới bắt đầu lo lắng, anh hoảng hốt lập tức chạy về báo tin cho Chu lão gia rồi cùng ông dẫn theo người đi tìm.
Lần theo dấu vết xung quanh nơi mà cả hai chơi đùa lúc đó Chu lão gia phát hiện một chiếc vòng tay của con gái bị rớt lại ở giữa đám cỏ.

Biết đã có chuyện không lành ông lập tức mở rộng phạm vi tìm kiếm.

Chu lão gia nhờ cảnh sát và các mối quan hệ làm ăn thân thiết ra sức đi tìm đồng thời âm thầm điều tra định vị.

Chu phu nhân cũng vì con gái mất tích mà mất ăn mất ngủ, lo lắng không thôi.
3 tiếng sau khi Chu Linh mất tích Chu lão gia đã nhận được một cuộc điện thoại nói muốn ông giao ra tiền chuộc.

Số tiền kẻ bắt cóc yêu cầu là 10 tỷ đổi lấy mạng Chu Linh sau đó tắt máy.

Chu lão gia ráo riết cho người thâm nhập vào hệ thống máy tính nhằm điều tra số điện thoại vừa gọi nhưng vô ích.


Cuối cùng sau gần 5 tiếng kẻ bắt cóc lại gọi điện, lần này do chuẩn bị trước Chu lão gia lập tức tìm được vị trí của Chu Linh nhanh chóng phái người đi truy bắt.

Đến nơi Cố Giai Thụy và Chu lão gia như không tin được vào mắt mình, Chu Linh bị treo trên một sợi dây trong tư thế đứng.

Cả người cô nhuốm đầy máu đỏ, trên tay chân và thân toàn bộ đều có vết roi da đỏ chót.

Chu Linh bị đánh đến bất tỉnh, chiếc váy trên người ướt sủng do bị tạt nước.

Cảnh tượng đau lòng này khiến trái tim Cố Giai Thụy nhói lên từng cơn.

Anh đứng chết trân nhìn Chu Linh bị treo lơ lửng mà trong lòng không ngừng tự trách.

Cảm giác áy náy xen lẫn xót xa cứ thế bủa vây trong lòng anh tạo lên từng đợt giày xéo.

Cố Giai Thụy cứ thế đứng yên một chỗ cho đến khi nghe tiếng Chu lão gia:
- A Thụy, mau cứu Tiểu Linh đi!
Nghe vậy Cố Giai Thụy như bừng tỉnh, anh vội vã xoay đầu nhìn Chu lão gia thì lại lần nữa bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi.

Chu lão gia lúc này gần như phát điên, ông giận dữ vung roi không ngừng quất mạnh vào người lão già bắt cóc.


Trước mắt Cố Giai Thụy lúc này là Giả Minh đang vật lộn trên đất khóc lóc cầu xin, cả người ông ta bị đánh không còn một chỗ lành lặn.

Cố Giai Thụy thấy vậy thì cũng mặc kệ, anh vội vàng lao đến tháo dây trói cho Chu Linh rồi ôm cô vào lòng không ngừng xin lỗi.

Cảm giác hối hận không ngừng giày vò trái tim anh khiến nó quặn lên từng cơn đau điếng.

Nhìn cô gái bé nhỏ thoi thóp trong lòng nước mắt Cố Giai Thụy không ngừng rơi, anh nghiến răng ánh mắt tràn đầy lửa hận nhìn về phía Giả Minh thề.

Anh thề đời này nhất định phải cho cả gia đình ông ta sống không bằng chết, thề rằng sau này lớn lên sẽ thật mạnh mẽ để che chở bảo vệ cô, mãi mãi không để cô bị ức hiếp.
Sau đó Chu Linh được đưa vào bệnh viện, do bị đánh thuốc mê quá liều nên cô bé chìm vào giấc ngủ sâu đến tận 1 tuần mới tỉnh.

Khi Chu Linh tỉnh dậy việc đầu tiên cô hỏi là về Cố Giai Thụy, nhưng đáp lại cô chỉ là sự lắc đầu của mẹ.

Chu Linh không hiểu gì cứ ngây ngô chờ đợi nhưng Cố Giai Thụy không xuất hiện..