Sau khi cha mẹ Từ Tri Lễ rời khỏi, Chân Nam Nhân khó có được sống qua vài ngày bình tĩnh cùng Từ Tri Lễ tình cảm tựa hồ đã nhanh chóng phát triển chiều hướng tốt, mỗi ngày động tác thân mật đã là thấy nhưng không thể trách thậm chí luôn luôn tương đối thân thiết…Từ Tri Lễ thế nhưng cũng bắt đầu đem ảnh chụp thân mặt của hai người phát lên Microblogging của hắn… nàng vẫn cho là yêu nghiệt không chơi những cái này.
Lại một tuần nữa… Từ Tri Lễ rất khó được khi không có ở nhà cạnh nàng, sáng sớm cũng không biết chạy đi đâu Chân Nam Nhân cũng vui vẻ an nhàn tự tại, lười biếng nằm trên ghế hưởng thụ giấc ngủ trưa này… đúng lúc này một cái giọng nói vạn phần quen thuộc bên ngoài cửa nhà Chân Nam Nhân vang lên.
“ChânNamNhân! Mau mở cửa ra cho chị!” Gọi còn kèm theo tiếng đá cửa.
Được rồi những ngày an nhàn của nàng thật đúng là ngắn vừa rồi một Từ Tri Lễ, sau là Chân Ôn Nhu chẳng lẽ nàng kiếp trước là thiếu nợ hai người kia sao? Làm hại nàng đời này vì hai người làm trâu làm ngựa đến chết sao.
“Ôi trời… mệt chết ta” Chân Ôn Nhu vừa vào phòng trong liền lập tức chiếm cứ ghế vẻ mặt uể oải, mắt quầng thâm Chân Nam Nhân thật tò mò trong thời gian này chị ấy là bị bắt cóc đi nơi nào lại còn có thể trốn về thật sự là xem người không thể xem bề ngoài, Chân Ôn Nhu không thể xem nhẹ.
“Chị… chị mấy ngày nay đi nơi nào?” Chân Nam Nhân rất chủ động rót chén nước cho chị gái.
“Bị một tên khốn kiếp bắt cóc!” Chân Ôn Nhu một bộ mặt nghiến răng nghiến lợi làm cho Chân Nam Nhân hoàn toàn tin, chị ta cùng nam nhân kia thật sự có thù.
“Em nói xem ta nợ hắn cái gì! Không phải chỉ là đẩy hắn ngã sao? Như này ở xã hội hiện đại có gì kỳ quái sao! Huống chi rõ ràng hắn còn rất hưởng thụ mà! Đến cuối cùng ta liên tục cầu xin hắn đừng có lại làm bằng không buổi tối hôm đó ta bị hắn lăn qua lăn lại chết! Vậy mà… hắn ngược lại bắt đầu trả đũa đem hết thảy tội lỗi đều đổ đến trên đầu của ta, nói cái gì muốn ta phải chịu trách nhiệm! Van người chứ… hắn vừa nhìn liền biết không phải là cái tiểu nam sinh thuần khiết gì muốn tìm người chịu trách nhiệm đi tìm nữ nhân đầu tiên của hắn chứ?… Thật sự là tức chết ta… Hận nhất là hắn thế nhưng không biết từ chỗ nào lấy được tin tức biết ta núp ở nơi này né được vài ngày vẫn bị hắn bắt được, thật sự là tám đời nấm mốc!” Chân Ôn Nhu thập phần tức giận nói đem cái chén nước trong tay trở thành Trình Hạo Vũ bóp chặt.
Điều này có thể nói rõ cái gì? Giải thích rõ người ta vừa ý chị quá… Chân Nam Nhân ở trong lòng yên lặng nói, bất quá cái người gọi là Trình Hạo Vũ kia đoán chừng cũng là có ngược đãi gì đó bằng không làm sao sẽ cứ như vậy đem mình đẩy ngã 1 cô gái cường hãn đây? Mặc dù Chân Ôn Nhu quả thật có một chút tư chất quyến rũ.
Đúng lúc này, Từ Tri Lễ một buổi sáng sớm ra cửa đã trở lại, trong tay còn cầm một chút món ăn xem bộ dáng là đi chợ. Bất quá Chân Nam Nhân suy nghĩ một chút, Từ Tri Lễ buổi sáng 6 giờ rưỡi ra cửa hiện tại cũng đã 12 giờ ra cửa lâu như vậy liền vì mua đồ ăn? Có thể là đang nghĩ nghĩ Từ đại thiếu gia mười ngón tay không động vào cái gì là đại thiếu gia điển hình, hắn có thể nghĩ đến bỏ qua bộ dạng cao quý đi đến chợ đã là rất tốt rồi… tốn nhiều thời gian cũng là đúng.. có khi những người ở chợ coi hắn là minh tinh vây quanh xin ký tên cũng không chừng.
Từ Tri Lễ xách theo đồ ăn đi vào trong phòng thấy được Chân Ôn Nhu nằm co quắp ở trên ghế, kinh ngạc vẻ mặt ở trên mặt chợt lóe lên.
“2 người ở chung?” Chân Ôn Nhu quét Từ Tri Lễ một cái.
“Tạm cho là như vậy ” Ngẫm lại Từ Tri Lễ ở nơi này ăn cơm, ngủ có đôi khi ngay cả công sự đều cầm tới nơi này xử lý cũng cùng ở chung không có gì khác lắm.
Chân Ôn Nhu nhìn nhìn em gái đầu óc đơn giản nhà mình một cái thở dài, nàng cũng biết sẽ biến thành như vậy từ khi Từ Tri Lễ hướng nàng hỏi thăm một chút chuyện về Chân Nam Nhân lúc đo nàng cũng cảm giác được Từ Tri Lễ không có hảo ý, đương nhiên bởi vì Từ Tri Lễ đưa ra không ít đồ trang điểm trong nước căn bản không mua hối lộ nàng, cho nên nàng cũng rất xin lỗi nhận bây giờ suy nghĩ một chút, nàng lúc ấy như thế nào không thịt thêm Từ Tri Lễ một chút chứ?
Từ Tri Lễ xách theo đồ ăn đi vào phòng bếp cất kỹ đồ sau mới đi ra, nhìn nhìn người chiếm cứ ghế, sắc mặc không thay đổi đem Chân Nam Nhân kéo vào trong ngực của mình ngồi ở ghế bên kia, trước mặt chị gái của mình làm ra hành động thân mật như vậy Chân Nam Nhân không có thói quen liền giãy giụa xuống trong thoáng chốc Chân Nam Nhân giống như ngửi thấy được mùi từ người Từ Tri Lễ không giống lắm…có một mùi nhàn nhạt thuộc về nước hoa phụ nữ… nhưng khi Chân Nam Nhân coi lại vẻ mặt Từ Tri Lễ không có gì dị thường trong lòng liền bắt đầu tự trấn an mình nói không chừng là khi đi mua đồ ăn bị ám vào…
“Trong chốc lát đã xảy ra chuyện gì đều đừng quản ” Từ Tri Lễ tại bên tai Chân Nam Nhân lặng lẽ cắn lỗ tai khiến cho Chân Nam Nhân một hồi ngứa không khống chế được hướng trong ngực Từ Tri Lễ rụt lại. Chân Nam Nhân ngẩng đầu lên nhìn nhìn vẻ mặt Từ Tri Lễ như thế nào giống hồ ly đây? Đang khi Chân Nam Nhân hồ nghi thì chuông cửa lại lần nữa vang lên Chân Nam Nhân liền thấy kỳ quái như thế nào mấy ngày này nhiều người ghét thăm ngôi nhà rách của mình thế chứ…?
“Đừng động…anh đi mở cửa” Từ Tri Lễ đứng lên đi mở cửa, rất nhanh, một bóng dáng quen thuộc liền xuất hiện ở trước mặt Chân Nam Nhân cùng Chân Ôn Nhu.
My God! Lại là Trình Hạo Vũ. Chân Ôn Nhu sắc mặt trong nháy mắt hạ xuống dưới – 45 độ.
“Làm sao anh biết tôi ở chỗ này ” Chân On Nhu tức giận hỏi.
Trình Hạo Vũ rất sâu nhìn Từ Tri Lễ một cái hết thảy rõ rành rành, thì ra là người bán đứng Chân Ôn Nhu là hắn! Chân Nam Nhân thoáng cái hiểu câu nói vừa rồi của Từ Tri Lễ.
“Không muốn ra cửa bị bắt thì tìm nơi khác vào, đi nào ” Trình Hạo Vũ một bộ mặt Tôn Ngộ Không không bay khỏi bàn tay của phật tổ, vốn là rất có vị nam nhân còn trong lúc đó làm cho Chân Nam Nhân rất muốn cười.
Chân Ôn Nhu ác hung hăng trợn mắt nhìn Từ Tri Lễ một cái, nàng cũng biết Từ Tri Lễ là loại người vĩnh viễn không thể tin, nàng thông minh như vậy đều bị Từ Tri Lễ đùa bỡn trong tay, lại còn Chân Nam Nhân không phải là mặc hắn đùa bỡn chơi sao… Chân Ôn Nhu vùng vẫy nhìn Chân Nam Nhân một cái đem hi vọng cuối cùng ký thác tại người muội muội than yêu… Em gái à! Ngàn vạn lần đừng làm cho tỷ tỷ thất vọng!
Bất quá Từ Tri Lễ không để cho gian kế của Chân Ôn Nhu thực hiện được, hắn một tay ôm Chân Nam Nhân vòng vào trong ngực mình.
Được rồi, hiện tại thế lực 2 bên đã rõ ràng Chân Ôn Nhu cũng không phải là ngốc, nhìn Từ Tri Lễ một cái đem người nam nhân này tính vào danh sách nhân vật nguy hiểm rồi ngoan ngoãn đứng dậy đi theo Trình Hạo Vũ.
“Anh tại sao phải nói cho Trình Hạo Vũ đem chị của em mang đi. ” Chân Nam Nhân tại trong ngực của Từ Tri Lễ rầu rĩ nói.
“Em vừa rồi không phải nói rồi sao? Chúng ta bây giờ ở chung giữa, em cảm thấy anh sẽ ở nhà mà nhìn thêm một cái bóng đèn cực sáng sao?”