Lão Bản, Em Sai Rồi!

Chương 46: Tiền của tôi !




Chân Nam Nhân ngừng thở chăm chú nhìn chằm chằm lá bài cuối cùng trong tay mình, lão Thiên à cầu nguyện hi vọng nhất thời xúc động của mình sẽ không gây thành hậu quả nghiêm trọng, Chân Nam Nhân hít sâu một hơi chậm rãi lật ra lá bài trong tay mình, hé ra 1 lá chữ A trước mắt nàng.

Oa! Thật tốt quá! Nàng không có đi! Chuyện thành công này chứng minh, nàng cũng là có nhân phẩm bộc phát! Nàng thật có thể nhất cử thành công 1 phát tay không bắt sói trắng! Bất quá, đây hết thảy còn xem bài bên tiểu công tiên sinh đã,…. ông trời phù hộ!

Chân Nam Nhân nhìn chằm chằm bài trong tay tiểu công tiên sinh nhìn một cái như lang như hổ, thấy tiểu công tiên sinh trong lòng từng đợt sợ hãi trực giác tự nói với mình ván này hắn ngàn vạn lần không thể thắng, bằng không nhất định sẽ có hậu quả dị thường nghiêm trọng đang chờ hắn!

Chỉ thấy tiểu công tiên sinh thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi lật bài trong tay mình một Trương Hắc Đào K xuất hiện ở trước mắt mọi người thoáng cái tất cả mọi người phát ra âm thanh tiếc hận làm sao lại là bạo đây? Bài tốt như vậy bị mọi người đưa cho hy vọng tiểu công tiên sinh thất bại ra khỏi đánh cược, mỹ nữ kia cũng không cam chịu thua, hé ra 7 cũng lui ra khỏi đánh cược trên cơ bản Chân Nam Nhân đã thắng cục.

Đánh cược kết thúc Chân Nam Nhân đếm lấy một xấp tiền mặt trong lòng toả sang…Từ Tri Lễ đứng ở một bên nhìn xem hai mắt cô nàng đã biến thành lòe lòe nhân dân tệ Chân Nam Nhân à…. Chân Nam Nhân, may cô không có thua mà cho dù là như vậy hắn bị Chân Nam Nhân làm vật đánh cuộc cảm giác cũng không quá sảng khoái, Từ Tri Lễ dứt khoát hoặc là không làm, nếu đã làm thì cho xong, một phát giành lấy tiền trong tay Chân Nam Nhân cho 1 khoản vào túi quần của mình trong lòng lập tức cân bằng nhiều hơn…..(L: @@)

“Này…” Chân Nam Nhân trong lòng thấy không công bằng! Từ Tri Lễ đồ không có lương tâm! Đây là của tôi… Chân Nam Nhân duỗi tay của mình nghĩ muốn cướp tiền của mình về.

Từ Tri Lễ cứ như vậy nhìn Chân Nam Nhân một cái, lại  vừa ngẩng đầu nhìn nhìn cách đó 1 vị nam nhân kia không xa, lạnh lùng quét mắt một cái, không có bất kỳ vẻ mặt nào… cứ thế bắt lấy tay Chân Nam Nhân cũng không quay đầu đi ra khỏi sòng bạc, tốt nhất đem nha đầu này khỏi cái nơi này… mau và nhanh…

“Mr Wiltshire, phòng của ngài đã chuẩn bị xong” 1 vị nhân viên khách sạn rất cung kính hướng tiểu công tiên sinh à không…. hiện tại gọi là Mr Wiltshire.

“Được ” Dù cho vừa rồi hắn đã trải qua một hồi đánh cược coi như thú vị nhưng tâm tình vẫn như cũ không có quá lớn phập phồng, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn nhân viên rồi chuẩn bị đi tới phòng của mình nghỉ ngơi, đúng lúc này cảm nhận được một tầm mắt không tốt hắn lập tức nhìn lại rất nhanh liền thấy được người…đó là người vừa rồi bị coi như là vật đánh cuộc, còn có 1 vị tiểu thư rất kia… thật sự là 1 đôi rất thú vị, đang khi hắn đối với Từ Tri Lễ khẽ mỉm cười thì Từ Tri Lễ thế nhưng cũng không quay đầu lại lôi kéo Chân Nam Nhân nhanh chóng rời khỏi sòng bạc.

Wiltshire mỉm cười lắc đầu, đem tay vào của mình vào trong túi quần, sờ sờ  ra trong túi 1 lá bài 5 cơ… nhanh chóng  ra khỏi sòng bạc. (L: đúng là vị này ko dám thắng….)