Lão Bà Theo Ta Về Nhà Đi

Chương 19: Mưu sát trong phòng ngủ




Để kiên trì đấu tranh cùng giai cấp bóc lột đến cùng, ta len lén nhắn tin cho Giang Ly: “Ngày mai ngươi không cần tới, ta không có ở chỗ mẹ ta.” Vì thắng lợi của cách mạng giai cấp vô sản, thỉnh thoảng nói dối một câu cũng rất cần thiết.

Một lát sau, Giang Ly nhắn trả lại một tin: “Ngươi quả nhiên học ngữ văn không giỏi, ngay câu đầu tiên đã làm cho ta thấy sơ hở.”

Ta thiết nghĩ hắn đang thăm dò: “Tùy ngươi.”

Giang Ly :”Vậy mai ta vẫn nên đến bái kiến nhạc mẫu một chút.”

Ta: “Mẹ ta không thích ngươi.”

Giang Ly: “Ta đây lại càng phải đi lấy lòng bà một chút.”

Ta: “Này, ta thật sự không có ở đây.”

Giang Ly: “Không có việc gì, ngày mai lúc ta đến ngươi ở đấy là được.”

Ta: “Ngươi đừng ép ta.”

Giang Ly: “Ta chẳng muốn ép ngươi. Bất quá nếu như ngươi muốn khiến mẹ vợ ta lo lắng, đi đâu thì tùy ngươi.”

Giang Ly luôn có thể một câu bóc trần chân tướng của người khác, thật là một năng lực đáng sợ. Xem cái tin nhắn chỉ nhìn thôi cũng đủ phát hoảng kia, cuối cùng ta cũng lựa chọn thỏa hiệp…. Các chị em, sau này lập gia đình, ngạn vạn lần đừng lấy người thông minh, sẽ bị chơi đùa cho đến chết….



Ngày thứ hai vốn là thứ bảy, sáng sớm ta đang ngủ say, lại bị mẹ ta kéo từ trên giường dậy. lão thái thái vừa kinh hỉ vừa hận sắt không thể thành thép, đẩy đẩy ta: “Khuê nữ, Giang Ly tới.”

Ta ừ một tiếng, lại té xuống, tiếp tục ngủ. Trên thế giới này có một loại người rất kỳ quái, giống như mẹ ta, lại giống như Giang Ly, cuối tuần không ngủ nướng, dậy sớm như vậy để làm chi (nhiệt liệt ủng hộ quan điểm này).

Ta nhắm mắt lại, nghe thấy mẹ ta bỏ lại một câu “Ngươi tới trừng trị nàng đi” rồi đi ra ngoài. Trong lòng yên lặng mà rơi lệ….

Giang Ly đứng ở cạnh giường, gọi một tiếng “Quan Tiểu Yến.”

Ta cực kỳ mệt mỏi, muốn ngủ một giấc, cũng chẳng thèm để ý dến hắn. Vì vậy lầm bầm hai tiếng, ôm lấy chăn xoay người lại tiếp tục ngủ.

Giọng nói Giang Ly mang theo sự uy hiếp nói: “Ngươi nếu không rời giường, ta liền lột quần áo của ngươi.”

Ngươi dám! Đây chính là địa bàn của ta! Ta dùng đại não đang vì buồn ngủ mà trì độn tự hỏi khả năng hắn hành hung có thể lớn đến mức nào, kết quả là : không. Giỡn chơi sao, ở nhà của mẹ vợ hắn có bao nhiêu dũng khí mà phi lễ con gái bà? Nghĩ tới đây, ta liền an tâm tiếp tục ngủ.

Ai ngờ Giang Ly đột nhiên xốc chăn của ta lên, sau đó một tay đè lên trên vai ta. Ta giống như bị điện giật xoay người bỏ tay hắn ra, sau đó mở to hai mắt trừng hắn: “Người làm gì ?” Tại sao ở địa bàn của mình mà vẫn còn bị khi dễ?

Lúc này Giang Ly đang khoanh tay trước ngực, cúi đầu nhìn ta, trên mặt hiện lên một tia đắc ý. Hắn nhíu mày, nói: “Ta còn có thể làm cái gì?”

Ta lôi con gấu bông đồ chơi từ trên giường quăng về phía hắn, hung tợn mà nói: “Đi ra ngoài!”

Giang Ly một phen bắt được con gấu bông, sau đó dứt khoát đặt mông ngồi xuống giường của ta. Hắn nhìn chằm chằm ta trong chốc lát, đột nhiên giống như đang cực kỳ hạ quyết tâm, nói: “Lão bà, đừng giận ta nữa có được hay không?”

Ta thiếu chút nữa tưởng rằng mình đã nghe lầm, hắn hắn hắn hắn…Hắn bị bệnh gì hả? Lúc Giang Ly nói những lời này, mặc dù mặt không chút thay đổi nhưng là thanh âm này, thanh âm này rõ ràng là để dành nói cho tiểu mỹ nam của hắn nghe, ôn nhu đến chết người.

Giang Ly hất mi nhìn ta liếc mắt một cái, sau đó khóe miệng khẽ cong lên, tựa hồ như đang chờ xem kịch vui. Nha, khẳng định là không có ý tốt lành gì.

Thiện tai, con thỏ nóng lên cũng biết cắn người, lão hổ không phát uy ngươi lại tưởng ta là Hello Kitty à? (clap clap…câu này quá hay, quá…nghệ thuật) Trong lòng tức giận bùng nổ, hung ác lan khắp ruột gan, trực tiếp đem hắn đẩy ngã xuống giường, cưỡi trên người hắn, bóp cổ hắn hung tợn mà nói: “Ngươi vừa làm cái quái gì!”

Giang Ly rất phối hợp mà ngã xuống giường để cho ta mặc sức hành hạ. Ta nghĩ hắn xem như đang ăn năn hối cái, ra tay lực đạo cũng nhẹ đi vài phần, dù sao giết người cũng là phạm pháp, bổn đại gia hôm nay liền tha cho hắn một cái mạng chó! (ack…nguyên văn nha…không phải ta dịch láo đâu)

Đương nhiên, ta đã quên một điều, đó chính là, Giang Ly làm sao có thể nói đạo lý như vậy ? Ngay tại lúc ta đang buông lỏng cảnh giác, hắn làm một động tác khiến cho ta giật mình: đầu tiên, hắn bắt lấy hai tay của ta bỏ ra, sau đó hít vào hai hơi, rồi lại hoảng sợ mà nói: “Cứu mạng a, Tiểu Yến mưu sát chồng! ” Nói xong, hắn lại bắt lấy tay ta để trên cổ hắn.

Đương nhiên, ta đã quên một điều, đó chính là, Giang Ly làm sao có thể nói đạo lý như vậy ? Ngay tại lúc ta đang buông lỏng cảnh giác, hắn làm một động tác khiến cho ta giật mình: đầu tiên, hắn bắt lấy hai tay của ta bỏ ra, sau đó hít vào hai hơi, rồi lại hoảng sợ mà nói: “Cứu mạng a, Tiểu Yến mưu sát chồng! ” Nói xong, hắn lại bắt lấy tay ta để trên cổ hắn.

Ta kinh ngạc mà nhìn một loạt hành động của hắn, nhất thời mất hồn. Song, đang lúc này, cửa phòng đột nhiên “Oanh” một tiếng mà bị mở ra, mẹ ta đứng ở cửa, chứng kiến một màn không đồi trụy nhưng rất bạo lực kia của chúng ta.

Mẹ ta thở hổn hển mà bước về phía trước, lôi ta cùng Giang Ly tách ra. Bà một bên cốc vào đầu ta một bên cả giận nói: “Ngươi này nha đầu chết tiệt kia, làm sao vẫn không hiểu biết gì cả, ngươi tính muốn tức chết ta hả? “

Ta ngồi trên giường mặc cho mẹ ta chà đạp, đã ngộ ra chuyện gì vừa mới xảy ra: Mẹ ta khẳng định một mực đứng ở cửa nghe lén chúng ta nói chuyện, với phẩm hạnh của bà, loại chuyện nghe lén đáng khinh bỉ này tuyệt đối có thể làm được. Như vậy, mẹ ta nghe lén, việc này ta không hay biết, mà Giang Ly lại biết, cho nên hắn đàng hoàng để ta ngược đãi, sau đó hợp thời mà kêu cứu một chút, để cho mẹ ta bắt quả tang tại trận.

Giang Ly thật xấu xa ~>o____

Giang Ly xoa xoa cổ, nhìn mẹ ta cười nói: “Mẹ, mẹ đừng trách Tiểu Yến, con với cô ấy đang đùa thôi.”

Mẹ ta nghe hắn nói như vậy, một bàn tay dứt khoát chụp xuống đầu ta, nổi giận đùng đùng mà nói: ” Đang đùa? Có trò đùa nào lấy mạng người ta hay sao?’

Ta nhẫn !

Giang Ly giơ tay xoa xoa chỗ trên đầu ta vừa bị mẹ ta quật, sau đó thuận tay ôm ta vào trong lòng: “Mẹ, mẹ nghỉ ngơi một chút, để con khuyên nhủ cô ấy là được rồi!”

Mẹ ruột ta cuối cùng cũng phát hiện ra bà thật sự không nên xen vào chuyện riêng của hai vợ chồng, huống hồ, vừa rồi bà đứng ở ngoài cửa cũng không làm chuyện tốt đẹp gì. Vì vậy bà ôn hòa mà nhìn Giang Ly cười cười, nói: “Vậy mẹ giao nó cho con, thật sự không được thì con cứ bóp chết nó đi cho mẹ.” Nói xong, xoay người rời đi.

Ta u oán mà nhìn mẹ ta rời đi. Chờ sau khi bà đóng cửa lại liền một phen đẩy Giang Ly ra, trợn mắt nhìn.

Giang Ly vô tội mà nhìn ta, thấp giọng nói: “Ai bảo ngươi không phối hợp với ta.”

Ta hết sức phối hợp mà đạp hắn một cước: “Đi ra ngoài, lão nương muốn thay quần áo!”



Giang Ly xem như đã cùng mẹ ta đứng trên một mặt trận thống nhất rồi, hắn bây giờ chính là con ruột của mẹ ta, mà ta chính là tiểu tức phụ nhận hết tất cả hành hạ, thiên lý ở đâu !

Giữa trưa, lúc mẹ ta nấu cơm, ta thừa cơ nói với bà: “Mẹ, Giang Ly thích ăn cay, càng cay càng tốt.”

Mẹ ta khinh thường mà liếc mắt nhìn ta một cái, nói: “Ta sớm đã hỏi qua rồi, nó trừ cay ra, cái gì cũng ăn được hết.”

Ta thấy lời gièm pha không thành công. Liền nhanh chóng chuồn khỏi hiện trường. Dù sao Giang Ly và mẹ ta liên hợp lại, chính là làm cho ta một điểm sơ hở để lợi dụng cũng không có cơ hội,

Đương nhiên, ta vốn tưởng rằng trên hình thức là tổ hợp con gái, con rể, mẹ vợ, thực chất là tổ hợp con dâu, con trai, bà bà* ba người đã đủ làm cho ta buồn bực rồi, đến tối lại thêm một viên đại tướng nữa —— em gái của chồng.

*mẹ chồng

Em gái của chồng, chính là người cùng mẹ ta không có quan hệ huyết thống , nhưng thời khắc mấu chốt luôn làm cho người ta hoài nghi nàng chính là con ruột của mẹ ta, cô nàng có cúp ngực size D – Hạp Tử.

Con dâu đã bị bà bà tổng sỉ vả, con dâu đã bị em gái của chồng khinh bỉ, con dâu còn bị trượng phu chà đạp…. Ta bây giờ đã có đầy đủ lý do để tin tưởng, ta thật sự cầm sai kịch bản rồi !!!

Dù sao bữa tối này ăn được, mọi người đều vui vẻ hòa hợp, cả chủ lẫn khách đều vui vẻ. Hai người tung hứng, một người ngồi xem, lại thêm một người yên lặng mà trong lòng rỉ máu rơi lệ…. Rốt cục trong lòng ta đưa ra một quyết định vô cùng sáng suốt.: Sau này không nên tùy tiện đắc tội với Giang Ly, cho dù có đắc tội, cũng không thể làm cho hai cái người bệnh hoạn ăn cây táo rào cây sung kia biết….



Ăn xong bữa tối, Giang Ly nắm tay ta chào tạm biệt mẹ ta cùng Hạp Tử, sau đó liền đem ta nhét vào trong xe, nghênh ngang rời đi.

Ta ngoan ngoãn ngồi trong xe, không nói một lời.

Giang Ly sau khi nhìn thoáng qua ta trong gương, nói: “Ngươi vẫn còn tức giận sao ?”

Ta tức giận mà nói: “Nói nhảm, nếu không ngươi cũng thử nếm thử mùi vị bị bạn bè người thân xa cách xem thế nào?”

Giang Ly: “Đâu có nghiêm trọng như ngươi nói, bọn họ cũng là muốn tốt cho ngươi.”

Ta lắc đầu, hữu khí vô lực mà nói: “Đừng có ở đó mèo khóc chuột, tất cả đều do ngươi tính kế.”

Vẻ mặt Giang Ly có chút vô tội: “Ta muốn nể mặt ngươi, mới biểu hiện tốt một chút, ai biết ngươi nhún nhường một chút cũng không chịu.”

Mặt không đỏ, khí không suyễn nói ra những lời mặt dày như vậy, độ dày của da mặt Giang Ly đúng đã đạt tới trình độ của mẹ ta rồi.

Giang Ly đại khái là bởi vì làm chuyện xấu xa có chút chột dạ, cho nên hắn vội đưa ra lời thỏa hiệp trước: “Được rồi, sau này sẽ không tùy tiện cùng ngươi nói giỡn chuyện ở riêng nữa.”

Thần sắc ta hòa hoãn một chút: “Đây chính là ngươi nói nha.”

Giang Ly bổ sung: “Vậy sau này ngươi cũng không được làm cho ta chịu đói.”

Ta: “Được rồi, được rồi, biết ngay là ngươi đâu có dễ dàng bỏ qua như vậy.”

Một lúc sau, Giang Ly còn nói thêm: “Ngươi đi làm ở đâu, nếu như thuận đường, ta đưa ngươi đi.”

Ta hoài nghi mà đánh giá hắn, hỏi: “Ngươi làm sao hảo tâm như vậy?”

Giang Ly nói thẳng không che đậy: “Ta đối với nhân phẩm của ngươi không thể tin tưởng.” Nói qua nói lại vẫn là sợ ta không nấu cơm cho hắn.

Ta chỉ đồng ý nói cho hắn địa chỉ công ty.

Giang Ly nghe xong ta nói, rõ ràng có chút ngây người. Ta rất buồn chán, liền hỏi: “Làm sao vậy? Chẳng nhẽ công ty này là do ngươi mở?”

“Không,” Giang Ly đàng hoàng mà lắc đầu, “Chỉ là có chút quen tai.”

Công ty quảng cáo XXX ở thị trường trong nước danh tiếng cũng không nhỏ, quen tai cũng là lẽ thường, vì vậy ta cũng không quá chú ý.

Song, rất nhanh, ta liền biết quen tai có nghĩa là gì.