Lão Bà Em Thật Quyến Rũ

Chương 33




Sáng Hôm Sau
Mộc Y khẽ mở mắt ra, những tia nắng chiếu xuống làm cô hơi khó chịu. Cô giơ tay lên che nắng rồi lại thấy lạ.
Nhìn ngó xung quanh .Đây không phải phòng của cô sao, hôm qua không phải cô nằm ở ghế sofa trong thư phòng với Quân Trầm sao.
Nhắc đến anh cô mới sực nhớ. Sao không thấy anh đâu ,chắc hôm qua cô thiết đi anh đã bế cô về phòng,cô liền ngồi dậy đi về phòng vệ sinh, sau khi vệ sinh buổi sáng xong cô lật đật bước xuống lầu.
Vừa mới tới cầu thang cô liền thấy khung cảnh nhộn nhịp khác hẳn những ngày kia. Mộc Y tò mò hỏi cô người hầu.
" Mấy cô có chuyện gì vui sao "
Cô người hầu nhìn cô từ trên xuống dưới rồi mỉm cười . Cô cung kính thưa.
" Chuyện là như vầy nè phu nhân : đêm hôm qua ông chủ về nhà thì không hiểu sao bầu không khí liền trở nên căng thẳng,vẻ mặt lúc đó của ông chủ như muốn ăn tươi nuốt sống chúng tôi vậy. Mọi người trong nhà ai nấy đều im bật không dám nói nửa câu , không hiểu sao sáng nay vừa bước ra khỏi cửa phòng của phu nhân thì ông chủ như biến thành người khác. Vẻ mặt lại vô cùng vui vẻ "
Mộc Y nghe đến đây thì liền hiểu hết chuyện.Thì ra là mấy người này vừa thoát khỏi địa ngục, anh ta đáng sợ như vậy sao. Sao mình thấy anh ta giống con nít ba tuổi hơn thì có.Cô quay sang cười với cô người hầu rồi ngồi vào bàn ăn.
Một bàn thức ăn thịnh soạn nhưng chỉ có một mình cô.Cô  ngồi vào rồi nhìn quản gia  hỏi.
" Quản gia , có thấy chồng tôi đâu không "
Quản gia cung kính thưa.
" Sáng sớm ông chủ đã tới công ty rồi phu nhân . Hình như là có việc gấp "
Vẻ mặt của cô hơi thất vọng nhưng vẫn quay qua mỉm cười với quản gia. Cô đứng dậy rồi vào nhà bếp.
Quản gia thấy lạ bèn hỏi.
" Phu nhân cô không ăn gì sao "
" Không cần .Để tôi nấu vài món mang vào công ty cho anh ấy "
Nói xong cô mở tủ lạnh tìm nguyên liệu. Ông quản gia nhìn cô cười hiền hậu nghĩ thầm trong lòng.
" Lão Gia sắp có cháu bồng rồi đây ,chuyện tốt mà mình phải nhanh đi báo mới được "
Thế là ông nhanh chân đi báo tin cho ông nội.
---------
Tại Tập Đoàn Hắc Thị
Mộc Y vừa tới trước cửa thì đã bị bảo vệ ngăn lại. Một anh chàng cao lớn hỏi cô.
" Cô đến tìm ai "
" Tôi...." cô đang cất giọng thì thư ký Kim từ đằng sau tiến về phía cô cúi sấp chào. Anh cất giọng nhìn bảo vệ nói.
"Từ nay cô ấy đến thì mấy người cho vào không cần hỏi nhiều  "
Anh chàng bảo vệ gật đầu rồi quay lại làm việc của mình.
Thư ký Kim quay sang nhìn cô rồi hỏi
" Phu nhân đến tìm Hắc tổng sao "
" Tôi đến đưa đồ ăn cho anh ấy "
Anh thư ký nhìn hộp cơm trên tay cô rồi mỉm cười ,nụ cười này y hệt nụ cười lúc nãy của ông quản gia. Suy nghĩ của hai người này chắc chăn hệt nhau .
Anh đi trước dẫn đường cho cô. Vừa vào đại sảnh công ty thì bao nhiêu ánh mắt của nhân viên đều tia thẳng lên người cô.
Mộc Y nhìn sang họ , trong lòng bất giác thấy khó chịu cô nghĩ thầm.
" Mấy cô gái này đến đây dụ trai hay đi làm vậy. Son phấn quá lòe loẹt , ăn mặc thì cứ thiếu vải hở hết đào đến bưởi "