Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Chương 40: Làm trách (9)




“Nhưng là… Ta đột nhiên cảm thấy dạ dày không phải là rất đau đớn như trước, cho nên… Sẽ không phải phiền toái đến nhiều bá bà như vậy nữa…” Buồn bực! Nếu quả thực để thái y bắt mạch kiểm tra thì sẽ biết dạ dày nàng căn bản không có bệnh… Ông trời a!

“Cẩm nhi, nàng muốn chọc cho trẫm tức giận sao?”

“Ngươi đừng có sinh khí có được hay không.” Thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

Cuối cùng, Mộ Cẩm Cẩm chỉ có thể tùy ý để một đám thái giám đông sờ tây sờ, một hồi lắc đầu, một hồi than thở, làm cho Tây Môn Liệt Phong từ đầu tới đuôi đều cảm thấy rất khẩn trương, mà Mộ Cẩm Cẩm thì vọt mạnh thái y nháy mắt, cảnh cáo bọn họ tốt nhất không nên nói bậy bạ.

Nhưng là…

“Quái dị! Mạch tượng này thật là quái dị, Cẩm phi nương nương thể chất hiện tại rất tốt, theo như mạch đập, nương nương chẳng qua là do ăn quá nhiều mà thôi.”

“Ăn quá nhiều?” Tây Môn Liệt Phong tiếng nói đề cao lên vài bậc.

“Đúng vậy…Thưa hoàng thượng, có thể là buổi tối Cẩm phi nương nương đã ăn quá nhiều thức ăn, cho nên dẫn đến hiện tượng không tiêu hóa hết, trị liệu bệnh này có hai phương pháo, một là người có thể dùng thuốc, hai là hoàng thượng người có để lấy kim châm vào ngón tay cái của Cẩm phi nương nương, sau đó thì nặn ra một chút máu là có thể khiến cho tiêu hóa trở lại bình thường.”

Thời điểm thái y đang nói, Mộ Cẩm Cẩm còn rất không có tiền đồ mà ợ to hai cái.

Thấy thế, Tây Môn Liệt Phong liền hung hăng mà nhìn chằm chằm nàng, biết rõ chính mình làm việc trái lương tâm, Mộ Cẩm Cẩm thu nhỏ hai bờ vai tính toán giả bộ ngu đi.

“Tốt lắm, các ngươi đều lui ra đi.” Lạnh lùng ra lệnh một câu, chúng thái y khôm người lui ra ngoài.

Bên trong phòng hiện tại chỉ còn lại hai người, Tây Môn Liệt Phong tuấn dung gương cằm buông thỏng liếc xéo bộ dáng làm sai chuyện của nàng.

“Nàng có lời gì muốn nói với trẫm sao?”

“Ha hả!” Mộ Cẩm Cẩm giả bộ ngu cười cười hai tiếng, thuận tiện lộ ra hai hàm răng trắng.

“Cẩm nhi!” Thanh âm uy nghiêm trầm thấp, lộ ra mấy phần không được phản kháng.

“Hoàng… Hoàng thượng, những thái y kia đều không nói hưu nói vượn…”

“Rất tốt, trẫm đây liền phái người đi thăm dò chân tướng sự tình, nếu như để trẫm biết được nô tài nào to gan dám kháng chỉ sau lưng trẫm len lén mang đồ ăn cho nàng, nàng có thể tùy tiện tưởng tượng, những nô tài kia sẽ phải chịu trừng phạt như thế nào.”

Nữ nhân này lại dám lừa gạt hắn! Nàng thật là to gan lớn mật.

“Hoàng thượng đang nói cái gì, ta nghe một chút cũng không hiểu…”

“Tiểu Đức Tử…”