Song , Lí Trường Nhạc vận khí , trên người tóat ra một màu Lam ngọc xinh đẹp , huyễn hoặc. Trường đao bỗng chốc trở nên nhẹ bẫng, lưỡi đao lướt trong gió , khí thế kiêu ngạo , đôi mắt lấp lánh như sao. Búi tóc rũ xuống uốn lượn cùng trường đao.
“ Múa rất tốt !!!” Thanh đao vừa hạ xuống , Vệ Quân Thương gật đầu tán thưởng. Bên dưới cũng là một mảng trầm trồ , khen ngợi.
“ Mời Quận chúa !” Lí Trường Nhạc ngạo mạn cười.
Tư Nguyệt một thân bạch y phiêu dật , thóat tục. Làn tóc mây nhẹ như tơ, vấn vương bờ cổ trắng ngần. Dưới ánh trăng lưỡi đao sáng lóa , ngón tay thon ngọc khe khẽ vuốt vuốt lưỡi đao đầy vẻ trân yêu.
Đêm đó , ai đã từng nhìn thấy tà bạch y hòa cùng mảng xé rách vần vụ chắc chắn sẽ không bao giờ quên.
Cánh tay trắng nõn , mảnh khảnh tưởng như vừa chạm đã vỡ vụn nâng đao một cách oai vệ. Lưỡi đao hùng dũng mang theo khí thế cuồng ngạo mà lạnh lùng xé rách không khí , câu đao hòa cùng dáng vóc uyển chuyển tạo thành vầng bán nguyệt lung linh. Tóc đen như mực vẩy lả lướt theo nhịp đao thương , khóe môi nhàn nhạt tươi cười khiến lòng người rung động. Cỗ bức khí kinh thiên, vung một đao người người sợ hãi. Đao thứ hai tinh phượng ngả rợp , thân nhẹ như phi yến. Đao thứ ba, cả Vệ Quân Thương cũng xác thực ngỡ ngàng , đường đao dũng mãnh mà uyển chuyển tinh tế , nhẹ như lông hồng, phi thân vần vụ cùng gió.
Trong không gian yên ắng đến ngợp thở , tiếng tiêu nơi đâu bỗng hùng hồn vang dội một khúc “ Cuồng Vũ.”
Vệ Tử Lăng tiêu ngọc nâng niu , hồng môi kề sát , mâu phượng khép hờ đứng nương theo chiều quần phong , tóa xõa sau lưng phấp phới giữa cuồng ngạo đao thương.
Tư Nguyệt nhếch môi cười , trường đao ngày một mãnh liệt, nét đao này nếu vung trên chiến trường hẳn khiến tam quân nổi lọan. Đó là một lọai khí thế lạnh lẽo như băng nhưng trong hàn băng lại nung nấu liệt hỏa.
Lưỡi đao lóe sáng rồi chậm dần. Cô đọng một mảng yên tĩnh.
Vệ Quân Thương vẫn là người lấy lại thần hồn đầu tiên , cười to : “ Ha ha ha , đúng là trong đao có nét rồng uy mãnh. Như thế này mới gọi là múa đao chứ. Chiêu Nguyệt Quận chúa thắng !!!”
Câu nói dứt , ầm ầm tiếng vỗ tay , tung hô vang lên.
Tư Nguyệt đọan nhìn Vệ Tử Lăng gật đầu như cảm tạ song nhếch nửa môi , bước đến bên bàn của Lí Trường Nhạc. “ Ủy khuất cho Lí tiểu thư rồi.”
Lí Trường Nhạc mím môi , trừng mắt : “ Ngươi dám…”
Không đợi Tư Nguyệt mở lời , Vệ Tử Minh đã quăng thanh chủy thủ của hắn cho nàng. Tư Nguyệt cười nhạt nâng khuôn mặt như ngọc của Lí Trường Nhạc lên.
“ Quân chúa , kính xin Quận chúa khoan dung cho tiểu muội.” Đương triều Tể Tướng Lí Dõan Nho thần sắc bình thản bước đến. Lí Dõan Nho năm nay ba mươi lăm tuổi nhưng chưa có phu nhân , là một trong những nam nhân được các tiểu thư khuê các ái mộ nhiều nhất.
Lí Trường Tư ngồi trên ghế phượng cũng mở lời : “ Quận chúa , tiểu muội còn nhỏ dại vẫn là không nên so đo.”
Lí Trường Nhạc hừ nhẹ , khuôn mặt hếch lên như khiêu khích. Nàng không tin một Tể tướng, một Hòang hậu lên tiếng mà ả còn dám làm gì nàng.
Tư Nguyệt cười khẽ : “ Trước đó không phải đã nói có Hòang thượng làm chứng sao ? Bây giờ hai vị như vậy lẽ nào không xem lời vàng ý ngọc của Hòang thượng ra gì ?"
Lí Dõan Nho nhướn mày nhìn nàng. Hắn sống trên đời đã ba mươi lăm năm chưa bao giờ thấy nữ nhân có cuồng phách đáng sợ đến như vậy. Hắn nếu không vì tiểu muội ngu ngốc kia thì thật sự không muốn đối đấu với nàng.
Lí Trường Tư nắm lấy tay áo của Vệ Quân Thương , ánh mắt vô cùng đáng thương.
Vệ Quân Thương nheo mắt , giựt tay áo ra : “ Có trẫm làm chứng. Chiêu Nguyệt Quân chúa không làm sai.”
Tư Nguyệt cười nhạt , bàn tay mềm mại lướt một lượt trên gò má phấn hồng. Thanh âm cười trong trẻo như chuông bạc vang lên kèm theo lời ngân nga.
"Mai ,Tuyết tranh xuân vị khẳng hàng
Tao nhân gác bút phí bình chương
Mai tu tốn tuyết tam phân bạch
Tuyết khước thâu Mai nhất đoạn hương."
(Mai, tuyết giành xuân chẳng chịu nhường
Thi nhân đành bỏ chuyện văn chương
Mai thua Tuyết ấy vài phân trắng
Tuyết hẳn nhường Mai mấy bậc hương. )
Mỗi một câu thơ là một nét khắc mềm mại lên khuôn mặt trắng hồng của Lí Trường Nhạc. Nàng ta vì bị điểm huyệt câm nên chỉ ú ớ la hét, thân thể run rẩy.
Lí Doãn Nho lẳng lẳng nhìn theo khóe môi đỏ rực đương ngâm thơ kia, trong lòng ngủ vị tạp trần.
Đêm , màn đêm buông rèm phủ khắp bầu trời.
Hai bóng dáng vùn vụt lao đi trong sân viện Tướng quân phủ , dừng lại nơi khuê phòng Nam Cung tiểu thư rồi nhanh như chớp lao vào , cửa khép chặt.
“ Ta liệu có nên bái kiến Chiêu Nguyệt Quận chúa hay không đây ?” Hạ Trác vờ cung kính , bên môi nở một nụ cười siểm nịnh.
Tư Nguyệt nheo mắt : “ Khanh không cần đa lễ.”
Hạ Trác bĩu môi : " Có khẩu khí a~"
Xám mâu êm đềm lướt qua hai khuôn mặt thân quen. Nàng khẽ cười : “ Ta thật nhớ hai người.”
Khuôn mặt tuấn dật như băng của Mạc Thương chợt cứng ngắc, bạc môi cương nghị từ từ nhếch lên, ẩn ẩn ý cười.
Đôi tay đang phe phẩy quạt của Hạ Trác cũng khựng lại , hắn cười : “ Ai bảo tiểu thư của chúng ta vô tâm vô phế chứ.”
Tư Nguyệt liếc xéo hắn : “ Ta không giống con người bình thường à ?”
Hạ Trác huýt sao , cười cười : “ Dĩ nhiên , người hẳn là rồng là phượng chứ.”
“ Nịnh bợ.” Tư Nguyệt phì cười. Nàng tiếp : “ Được rồi , công việc thế nào rồi ? Báo cáo đi.”
Hạ Trác lôi ra một chiếc túi da hình dáng giống vali song đưa cho Tư Nguyệt một xấp khế ước cùng bản giấy được đóng lại như quyển sách. “ Toàn bộ báo cáo chi tiết nằm trong bản giấy đó.”
“ Ừm.” Tư Nguyệt gật đầu , vuốt vuốt góc giấy theo thói quen.
Trang thứ nhất : “ Thôn trang núi Cự vân.”
“ Vấn đề nhân công : Ban đầu tổng cộng hai mươi bốn người. Sau đó thu phục thêm một trăm tám mươi hai người từ ổ thổ phỉ cách núi Cự Vân năm mươi dặm. Trong đó , sáu mươi người được Mạc Thương tuyển chọn huấn luyện , thể chất khá tốt , tiến độ không tồi.
Một trăm bốn mươi sáu người còn lại , một trăm mười người tình nguyện làm nông gia. Ba mươi sáu người kia , mười người theo Hạ Trác học thống kế sổ sách , quản lí thu ngân. Tám người đưa đến Phường nhuộm , sáu người đưa đến học gia công chế tác trang sức mức thô. Mười hai người làm tiểu nhị ở khách điểm , kỹ viện, gian hàng khác.
Vấn đề buôn bán : Thôn trang hiện có một nghìn hai trăm mẫu ruộng , trong đó một nghìn một trăm bốn mươi mẫu trồng trọt tốt. Chọn ra bốn trăm mẫu trồng Vân Miên, ba trăm mẫu tốt trồng dâu nuôi tầm, hai trăm mẫu trồng Á Ma. Số còn lại trồng Hòang Ma.
Thôn trang trên dưới xây dựng ba mươi nhà , một sơn trang trung tâm.
Vấn đề cần giải quyết : Nâng cao chất lượng các loại cây trồng. Truyền thụ nghề nông chân chính.”
Tư Nguyệt mỉm cười , thanh mày hơi nhíu lại : “ Thế nào là truyền thụ nghề nông chân chính , nâng cao chất lượng cây trồng ?”
Hạ Trác thở dài : “ Dĩ nhiên là nhờ tiểu thư suy nghĩ rồi. Ta về kinh doanh thì biết chút đỉnh chứ mấy cái này...hẳn chịu."
Tư Nguyệt nhướn mày : “ Được rồi , hôm nào ta sẽ đến đó khảo sát một lượt.” Đoạn nói , nàng quay sang Mạc Thương : “ Bọn họ tập luyện ra sao?”
Mạc Thương nhếch môi : “ Không tồi , mặc dù thiếu căn cốt nhưng có ý chí. Tập huấn cũng không nhiều người bỏ cuộc.”
“ Tập huấn ? Ngươi sử dụng cái đó sao ?” Tư Nguyệt cười nhẹ.
Mạc Thương gật đầu.
Cái đó chính là cuộc tập huấn địa ngục chuyên dành để huấn luyện sát thủ do Tư Nguyệt trước kia đã dạy Mạc Thương. Kẻ nào sống sót sẽ giống như bước ra từ địa ngục , không còn phải sợ bất kì điều gì nữa.
Tư Nguyệt hài lòng , lật sang trang tiếp theo.
Trang thứ hai : “ Chuỗi cửa hàng Tạ gia , Phường nhuộm Long Vân , Phường thêu Túy Xảo.”
“ Vấn đề nhân công : Chuỗi cửa hàng Tạ gia tổng cộng sáu mươi lăm người , rời đi hai mươi người, còn lại bốn mươi lăm người cộng với năm người đến từ Cự Vân thôn tròn trĩnh năm mươi người. Trong đó chưởng quầy : ba người cũ tuổi trên bốn mươi , gia cảnh ổn định không có gì đáng lo ngại ; bốn người mới được Hạ Trác dạy dỗ. Quản lí sổ sách : bảy người cũ. Quản lí thu chi : Đại chưởng quản là Minh Nguyệt Hải xuất thân Cự Vân thôn, bên dưới có bảy người trợ giúp. Số khác làm tiểu nhị , chia làm hai loại , tiếp khách bên ngoài và giới thiệu mặt hàng cho khách.
Phường nhuộm Long Vân tổng bảy mươi người. Còn lại sáu mươi hai người với tám người Cự Vân thôn , đủ bảy mươi người. Chọn ra hai mươi người tay nghề tốt , lập khế ước , truyền thụ dệt gấm Liên, dệt lụa tơ tằm, gấm thục các loại. Năm đại sư giỏi kĩ thuật nhuộm đồng ý ở lại , lập khế ước , truyền thụ kĩ thuật nhuộm.Cho mười người học nghề , số còn lại trợ giúp.
Phường Thêu Túy Xảo chia làm hai phòng , một phòng trang sức , một phòng thêu. Số người giữ nguyên năm mươi lăm người. Mười hai thợ thêu giỏi , lập khế ước , truyền thụ. Năm thợ may gia công kĩ thuật tốt , lập khế ước , truyền thụ. Số còn lại phụ trợ.
Thu nhận một đại sư chế hương , Tử Đàm. Hiện an bài ở Cự Vân thôn nghiên cứu hương , đã có thành phẩm. Hai đại sư điêu trác ngọc , hai thợ chế tạo trang sức, lập khế ước , truyền thụ.”
“ Vấn đề buôn bán : Chuỗi cửa hàng Tạ gia tổng có bảy quầy hàng, dự tính một quấy trang sức , hai quầy gấm vóc, tơ lụa , một quầy hương liệu , một quầy son phấn, hai quầy phẩm thêu , y phục.
Phường nhuộm Long Vân : đã có thành phẩm gấm Liên , lụa tơ tằm vì chất lượng sâu tằm mua khá kém nên chưa đạt được mức độ hoàn thiện. Kĩ thuật nhuộm tốt , đã thành phẩm.
Phường thêu Túy Xảo : Đã thành phẩm gấm vóc, y phục nhưng thiết kế không hoàn thiện. Trang sức luyện tốt , không có bản thiết kế , chưa thành phẩm.
Vấn đề hiện tại : Tạo tiền đề mở cửa quầy hàng. Tên hiệu. Cuộc hẹn cùng Bạch gia , thu mua ngọc thạch , vàng , bạc để chế tạo trang sức. Cuộc hẹn cùng Hạ Lan gia gia thu mua vật liệu chế hương , hợp tác chuyển giao hương liệu. Cuộc hẹn cùng Tô gia thu mua gấm thục, trao đổi buôn gấm Liên, lụa tơ tằm."