Lạnh Lùng Ư! Đó Là Tính Cách Của Tôi

Chương 41




Nó sau khi ra khỏi lớp liền chạy một mạch lên tầng thượng của trường. Khuôn mặt đanh lại dường như có thể giết chết một con người, nó thực sự rất tức giận, không ngờ cô bé đó lại bám riết lấy nó dai như vậy. Chắc chắn không ai khác chính là do thằng Jack đã nói, hừ....cái đồ dại gái! Nó khẽ nhăn mày nhưng rồi cũng tìm đại một chỗ nào đó ngồi xuống, gió trên đây thổi rất mạnh và cực kì mát. Nó thích thú, liền đưa tay gỡ bỏ cái kính mắt xuống, giờ đây khuôn mặt xinh đẹp của nó hiện ra nhưng chỉ hiện lên một ít và chỉ có mỗi làn da vẫn đen thui do lớp phấn nó đánh rất dày. Khẽ nhắm mắt lại nó thích cái cảm giác này, không hề có một ai quấy rầy nó hết và chỉ có một mình nó, một mình nó giữa bầu trời mát dịu này, nó tham lam hít hết bầu không khí trong lành. Nó ngồi đó, im lặng tận hưởng mà không hề biết rằng có một người trong một góc khuất đã nhìn thấy nó, người đó đã nhìn thấy rõ được khuôn mặt đằng sau cái lớp kính dày đặc đó thật sự rất đẹp nếu như bỏ đi những khuyết điểm đặc biệt là làn da đen thay vào đó là làn da trắng như tuyết thì quả thực là một đại mỹ nhân, đẹp đến hoàn hảo!!!

Hắn khẽ nhíu mày, sao hắn lại tưởng tượng ra như thế đối với một con nhỏ xấu xí chứ, kể cả cô ta có bỏ kính ra hay thay bằng làn da trắng đi nữa thì đã xấu cũng chỉ hoàn xấu mà thôi....không thể nào đẹp được! Haizz...lẽ ra hôm nay hắn không nên đến đây để rồi nhìn thấy nó. Nhưng thật sự khi hắn nhìn thấy cảnh tượng này, đã có chút hơi mê mẩn, bởi khuôn mặt của nó thực sự đâu đến nỗi xấu như vậy. Cau mày lại, hắn càng ngày càng nghi ngờ về thân phận thật của nó, những lời nói, những cử chỉ, hành động hay khuôn mặt của nó đều khiến hắn có cảm giác tò mò muốn tìm hiểu về nó, nhưng cái chính đó là sự quen thuộc.

Dẹp bỏ những ý nghĩa đó trong đầu của mình, hắn lắc đầu, quả thực hôm nay tính cách của hắn không giống hắn khi thường tí nào cả, lúc thì quyết đoán luôn mà không hề suy nghĩ, lúc thì nói nhiều hơn ngày thường hay là tự suy nghĩ những vấn đề vớ vẩn, không đâu đúng là không hề giống hắn - một con người lúc nào cũng lạnh lùng, kiêu ngạo, có hàng tá em theo nhưng hôm nay lại bị lu mờ trước một cô gái không hề có chút xinh đẹp. Thực sự hôm nay hắn điên rồi!.......Tất cả đều là do con vịt đó hết! Cứ chờ xem, hắn tính sổ với nó như thế nào!

Quay đầu bước đi ra khỏi đây, khi bóng dáng hắn vừa kịp biến mất thì một thân ảnh khác lại xuất hiện. Một đứa con gái mái tóc dài đến thắt lưng, trên khuôn mặt hiện rõ ý cười chạy thật nhanh, mục đích là tiến đến chỗ của nó. Cùng lúc đó, nó cũng lau lại mắt kính cho sạch rồi đưa lên mặt đeo lại, nó đứng dậy phủi phủi quần áo rồi tính bước đi thì chợt nhìn thấy cô bé đó là Nhi đang chạy đến chỗ của mình. Hơi ngạc nhiên nhưng rồi tính cách lạnh lùng cũng từ đó mà che khuất mất cảm giác đó, nó nhăn mày, hàn khí xung quanh nó chợt tỏa ra đến bức người. Nhi tiến đến gần nó, cảm nhận được sự u ám, lạnh lẽo cứ thế tỏa ra từ người nó bao trùm cả cái không gian thoáng mát này nhưng vì cái tính trẻ con hay thích bên cạnh nó hơn cả Jack đã in sâu trong lòng cô từ năm trước không thể bỏ và đã quen với sự lạnh lùng của nó nên cô vẫn cứ thế nhõng nhẽo, bám riết lấy nó không buông.

Cười một nụ cười rất tươi, Nhi bỗng khoát tay nó mặc cho nó khuôn mặt cứ đanh lại, cố dứt cánh tay của Nhi ra khỏi người mình nhưng đều vô ích. Có lúc nó tự hỏi: " Cô bé này muốn làm người yêu nó hay người yêu JAck nữa? " Nghĩ đến đây nó chợt rùng mình một cái. Đừng nói là Nhi thuộc dạng siêu cấp biến thái và 3D thích nó chứ.

- Chị! Xuống căn tin ha? - Nhi cười, một nụ cười trẻ con nhưng đối với nó thì lại rất biến thái

Khẽ buông cánh tay mình ra khỏi tay Nhi, nó lạnh giọng nói:

- Này! Em yêu Jack đúng không? - Nó hỏi.

- Vâng! - Nhi nói, hơi nhíu mày, đó không phải là sự thật mà ai cũng biết sao?

- Vậy em yêu chị à? - Nó nói xong liền hối hận chỉ muốn cắn vào lưỡi mình một cái.

- Vâng! Chị em mà! - Nhi cười, cảm nhận ẩn ý trong lời nói của nó. - Chị đừng bảo là em ngừng theo chị nha! - Giọng nói đã có chút tức giận.

- Đúng! - Giọng lạnh băng của nó vang lên như muốn nuốt trọn bầu không khí tươi mát này.

- Không đâu! - Nhi nói giọng chắc nịch.

- Vậy đừng trách chị hành thằng Jack! - Nó nói, đôi mắt ánh lên tia sự nguy hiểm.

- Thôi được rồi! Em chịu thua. Nhưng phải có điều kiện... - Vừa nói, Nhi lại nở một nụ cười.

Nó cau mày khó chịu, chưa bao giờ ai dám đặt điều kiện cho nó nếu không người đó sẽ không có kết quả tốt đâu nhưng bây giờ sẽ là ngoại lệ, bởi cô bé này nó cũng quý và coi như một đứa em út lúc nào cũng không nghe lời. Được hôm nay nó nghe xem cô bé này ra điều kiện gì đây.

- Chị! Chị phải có bạn trai thì em sẽ không theo chị nữa! - Nhi nói, nụ cười trở nên thâm hiểm.

- Không! - Nó đưa ra câu trả lời luôn không hề phải tốn sức suy nghĩ, việc có bạn trai nó không muốn có dù chỉ nghĩ thôi cũng không có.

- Vậy thì thôi! Tất cả coi như em chưa nói gì đi! - Nhi nói xong liền định kéo tay nó đi thì nghe thấy tiếng nói của nó cất lên.

- Được! - Cuối cùng thì nó cũng phải chịu thua con bé cứng đầu này, thật sự trong từ điển của nó không bao giờ có từ chịu thua thế mà với cô bé này nó lại dễ từ bỏ vậy! Nói thật ra thì cô bé này cũng có tầm ảnh hưởng quan trọng trong nó, bởi Jack và Jullie (Nhi nhé m.n) đều được nó coi là người thân.

- Ok! Chờ cho đến khi chị có bạn trai em vẫn sẽ theo chị! Hihi.. - Nhi lại cười khiến nó lắc đầu, cô bé này vẫn còn rất trẻ con.

Hai người cứ thế đi ra khỏi nơi này, suốt lúc đi, Nhi cứ kéo tay nó nói hết chuyện nọ đến chuyện kia không ngừng khiến nó cứ đanh mặt lại. Hai người đều không biết rằng ở một nơi nào đó trên này có một người đã nghe thấy hết câu chuyện của nó với Nhi. Khuôn mặt lạnh lùng dõi theo bóng dáng nó và Nhi ra khỏi đây, trên môi người đó hiện lên một đường cong lạnh lùng đến quyến rũ. Chắc hẳn đang có một mưu mô, toan tính nào đó ẩn trong lòng người này.