Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 706: Mùa Đông Cũng Không Phải Thời Gian Yên Bình




Cháu gái thân yêu không địch lại được dâm uy vô thượng của Huyết tổ đại nhân sớm đã bị dọa chạy, thậm chí nếu không chạy nhanh rất có thể đã bị đối phương “ăn sạch”, đáng tiếc Nguyệt Dạ nữ vương lại không biết gì vẫn hồn nhiên tọa trấn Huyết Thành khống chế đại cục đang rất nóng cho tên khốn kiếp kia.

Dù đã bước vào mùa đông nhưng tình hình của Huyết tộc lại đang rất nóng, không chỉ là chiến trường phía tây nơi hai đại sự đoàn Tịch Diệt và Liệt Hỏa đang đối đầu cùng thi triều Thi Hoàng kia mà những nơi khác cũng đã và đang bắt đầu rục rịch không nhỏ.

Phía bắc nơi dãy Thập Vạn Đại Sơn hiện do sư đoàn Kinh Lôi của Lôi Uyển Nhi trấn thủ không biết tại sao dạo gần đây bắt đầu xuất hiện không ít tộc đàn họ chim xâm nhập, dù không đến mức đại quy một chiến đấu nhưng đôi bên cũng phát sinh không ít chạm trán nhỏ, kết quả hiển nhiên đều bị Huyết tộc đánh lui nhưng đây chắc chắn là một việc không bình thường...

Lúc còn Thanh Vân trấn thủ chuyện này tuyệt đối chưa từng diễn ra, giờ Thanh Vân vừa rời đi đã phát sinh chiến đấu chuyện như thế sao có thể đơn giản.

Không chỉ thế đồng bằng ngập nước phương nam cũng rục rịch không ít, rất nhiều chủng tộc của vùng đầm lầy dường như cũng hưởng ứng phong trào mà xâm nhập lãnh địa Huyết tộc, song cũng phát sinh chiến đấu cùng đổ không ít máu.

May mắn là phía đông nơi chính quyền Lôi Chấn và thi đàn đông hải đang gườm nhau lại không phát sinh chuyện gì nếu đúng thật là đại phiền toái.

.

Tuy nhiên nhiêu đó cũng đủ khiến Nguyệt Dạ nữ vương đau đầu rồi.

Tất cả đều cho thấy đây chắc chắn là một điềm báo trước cơn sóng lớn, rất có thể các phương thế lực quanh Huyết tộc đã nhận ra Huyết tộc đang ác chiến với Thi Hoàng muốn thừa cơ này đâm sau lưng Huyết tộc một cái.

Dù sao thế giới này tồn tại một cái “mạng xã hội” mang tên Thánh Thành, nếu Thi Hoàng muốn hắn hoàn toàn có thể tung tin về trận chiến giữa hai đại tộc ra.

Huyết tộc chắc chắn là một mối nguy cho bất kỳ thế lực nào xung quanh, không sớm thì muộn Huyết tộc sau khi giải quyết xong chuyện của Thi Hoàng thì đại quân Huyết tộc cũng sẽ đánh tới những nơi khác.

Thế nên tiên phát chế nhân, những tồn tại xung quanh Huyết tộc mới quyết định thừa lúc Huyết tộc đang phải điều động binh lực đối đầu cùng Thi Hoàng mà đâm sau lưng Huyết tộc một cái, việc đó không phải vì Thi Hoàng hay Thi tộc mà đơn giản chỉ là để bảo vệ bản thân mình.

Đáng tiếc nhờ có lượng dầu đen chứa đầy năng lượng mà Trần Lâm đã loot về binh lực của Huyết tộc sớm đã vượt khỏi sự tưởng tượng của những chủng tộc khác chân chính hack game, việc một chấp ba Huyết tộc đúng là không dễ chơi nhưng cũng không phải là không chơi được.

Đó cũng chính là lý do Lý Minh Nguyệt có thể dễ dàng chấp nhận việc Huyết tộc tiến đánh một thế lực không kém gì mình như thi đàn của Thi Hoàng.

.

Đương nhiên tam bề thọ địch tuyệt đối không phải chuyện đùa, Nguyệt Dạ nữ vương cần hảo hảo mà tính toán sách lược một chút không phải chỉ dựa vào việc Huyết Linh “đẻ lính” như cái máy là được.

Trước mắt Lôi Uyển Nhi vẫn chú trọng thủ vững dãy Thập Vạn Đại Sơn bảo hộ phương bắc Huyết tộc là được. Dù sao thì trừ Thiên Không nữ vương ra không quân của Huyết tộc thật sự không quá mạnh, ngoài chi Huyết Ưng trinh sát không mấy chiến lực cũng cần phải nói đến thì tổ đội bay Phi Điểu chỉ mạnh ở khả năng oanh tạc mục tiêu mà thôi, với tình hình như thế trừ khi tìm được một chủng không quân mới phù hợp tác chiến trên không hơn nếu không chỉ có thể chờ Thanh Vân xong việc trở về chủ trì đại cục.

Ngược lại việc của Huỳnh Dao tại vùng đất phương nam có thể hảo hảo tính toán lại...

Ngoài ra việc của Trần Lâm tại cánh quân phía đông kia cũng nên đẩy nhanh tiến độ hơn đôi chút, mặc dù nhân loại lẫn thi triều đông hải chưa có động thái gì nhưng không có nghĩ sẽ không có, Huyết tộc cần phải chuẩn bị từ trước.

Nghĩ đến đây Lý Minh Nguyệt nhìn thoáng qua nữ lang vệ đang đợi lệnh nhẹ nhàng lên tiếng phân phó:

- Báo với Lôi Uyển Nhi... bảo nàng tiếp tục làm theo kế hoạch tạm thời không có thay đổi gì...

- Về phần Huỳnh Dao phiền ngươi gọi nàng đến gặp ta đi...

- À còn nữa... báo với Huyết tổ bảo hắn nhanh chân lên... nếu không liệu hồn...

...

.

- Vâng... nữ vương đại nhân...

Nhận được mệnh lệnh của Lý Minh Nguyệt, nữ lang vệ không nhịn được khóe miệng giật giật song vẫn lên tiếng gật đầu đáp rồi vội vàng rời đi thông báo cho các bên liên quan.

Đương nhiên chuyện trước thì không nói nhưng về phần Trần Lâm, vị nữ lang vệ này có mười lá gan cũng không dám thuật lại nguyên mẫu những gì Lý Minh Nguyệt đã nói báo Trần Lâm liệu hồn, câu từ tuyệt đối phải hảo hảo mà sửa đổi cho mềm dẻo hơn.

Rất may tuy có chút ham chơi biến làm không quản nhiều việc nhưng Trần Lâm cũng không phải loại không hiểu chuyện hôn quân vô đạo, đụng đến chuyện đại sự ảnh hưởng đến Huyết tộc Trần Lâm cũng sẽ nghiêm túc mà làm việc.

Chuyện ở phía đông rất nhanh sẽ được giải quyết Huyết tộc có thể chuyên tâm đối phó các bên còn lại.

.

Nhìn nữ lang vệ vội vàng rời đi cả căn phòng chỉ còn lại bản thân mình, Lý Minh Nguyệt lúc này mới khẽ vươn vai một cái lộ ra vô hạn mỹ cảnh mà không ai có may mắn thấy được rồi nhẹ nhàng đứng dậy rời khỏi bảo tọa bước đến cạnh cửa sổ nhìn về nơi xa...

Trùng trùng điệp điệp rừng cây lá đỏ ẩn bên dưới là trăm vạn tộc nhân Huyết tộc bất kể là hình người, hình thú hay nửa người nửa thú cứ thế hiện lên trong mắt Lý Minh Nguyệt, đó là Huyết tộc của nàng mặc dù có dính đến tên kia nhưng cơ bản vẫn là của nàng.

Mãi một lâu Lý Minh Nguyệt mới khẽ thở dài một tiếng thì thầm nói:

- Chiến tranh a...

- Xem ra thế cuộc không đợi ta rồi...

...

.

Không chỉ Trần Lâm trong mắt Lý Minh Nguyệt sinh mạng của tộc nhân Huyết tộc dù là thành phần thấp nhất chỉ biết chạy nhảy trong huyết lâm cũng đều vô cùng quý giá, là huyết mạch tương liên.

Đáng lý ra Trần Lâm và Lý Minh Nguyệt dự định đến khi đánh vào thành phố Minh Nhật tiêu diệt hoặc chí ít đánh lui Thi Hoàng mới tính đến chuyện của đồng bằng phương nam, nhưng thế cuộc không đợi người Huyết tộc chưa đánh các tộc đàn phương nam đã bắt đầu rục rịch buộc Lý Minh Nguyệt phải đẩy nhanh tiến độ đưa quân trấn áp.

Tuy nhiên hai mặt giáp công dù cho có dồi dào năng lượng chống đỡ cũng không phải lúc mà Huyết tộc mạnh nhất, dù muốn dù không với điều kiện binh lực bị chia nhỏ thương vong chắc chắn là điều không thể tránh khỏi thậm có còn là không phải ít.

Mặc dù biết rõ trong chiến tranh thương vong là tất yếu nhưng đó chưa bao giờ là thứ mà Lý Minh Nguyệt muốn thấy, nếu được chọn Lý Minh Nguyệt chắc chắn sẽ không chọn việc xuất binh lúc này.

...

.

- Trên đời không có kẻ mạnh nhất... chỉ có kẻ mạnh hơn...

- Để cả một Huyết tộc có thể tồn tại... tranh đấu, hy sinh, thậm chí liều mạng chắc chắn là việc không thể tránh khỏi...

- Nguyệt Dạ nữ vương người không cần phải băn khoăn a...

Bất chợt ngay lúc Lý Minh Nguyệt còn đang suy tư, một giọng nói trong trẻo nhưng cũng không kém phần lạnh lùng tựa như tiếng suối nhỏ trên đỉnh băng sơn đột nhiên vang lên phát tang không khí yên lặng.

Không biết từ lúc nào bên trong một gốc tối không mấy ai để ý đến, một nữ nhân toàn thân hắc y tản mác ra khí tức huyền bí mà xinh đẹp tựa như một góc u lan đột nhiên xuất hiện chầm chậm bước ra ánh sáng rồi nghiêng người khẽ chào Lý Minh Nguyệt một cái.

Đóa lan rừng âm u huyền bí nhưng lại ẩn chứa vẻ đẹp thanh lãnh không nói thành lời kia không ai khác chính là Thái Văn Cơ đại tỷ trong bộ ba nguyên tử của Huyết tộc.

Đương nhiên với thân phận nội chính đại thần nắm đầu bộ ngoại giao và bộ kinh tế, Thái Văn Cơ đến tìm nữ vương Minh Nguyệt của mình chắc chắn có đại sự.

...

.

- Ngươi không biết gõ cửa à...

- Hừ... được rồi nói đi... xảy ra chuyện gì rồi sao?

Ngược lại nhận ra người đến là Thái Văn Cơ, Lý Minh Nguyệt không chút để ý đến hành động vào phòng mà không thèm gõ cửa kia cũng chẳng buồn quay đầu lại chỉ cười nói.

Biểu hiện như thế xem ra đây không phải lần đầu cũng không phải lần cuối Thái Văn Cơ chơi trò bất ngờ xuất hiện thế này, thậm chí nói nàng xưa nay chưa bao giờ biết gõ cửa cũng không sai, một lần còn có chuyện nhiều lần lại thành quen dẫn già Lý Minh Nguyệt cũng lười không thèm quản đến nữa.

Dù sao cũng đều là tỷ muội Huyết tộc, Thái Vân Cơ muốn chui ra từ góc tối nào đó cũng không phải vấn đề gì lớn.

.

Thế nên trước lời trách cứ như có như không kia của Lý Minh Nguyệt, Thái Văn Cơ gần như không chút ngại ngùng gì chỉ nghiêng đầu nhỏ giọng đáp:

- Phải... liên minh tây phương muốn gặp ngài...

- Ta thấy dường như bên bọn họ phát sinh chuyện gì đó... không hay cho lắm...

...

.

Nghe thấy thế Lý Minh Nguyệt không nhịn được khẽ nhíu mày trầm ngâm...

Đối với Lý Minh Nguyệt việc Huyết tộc phát động tấn công Thi tộc ngay lúc vừa bước sang mùa đông dẫn đến những chủng tộc xung quanh bắt đầu rục rịch đã là một chuyện rất độc lạ, nhưng thật không ngờ đến bên tận trời tây xa xôi kia vẫn xuất hiện những việc bất ngờ tượng tự.

Khẽ thở dài một tiếng, Lý Minh Nguyệt có phần ảo não không biết phải làm sao cười khổ đáp.

- Uk... lại gặp chuyện...

- Xem ra mùa đông cũng không phải thời gian yên bình a...

...

..

- Cái gì... ngươi nói đám sâu bọ rắn rết vùng đầm lầy kia bất ngờ tấn công chúng ta... còn có cả đám chim sẻ đột nhiên tiến vào Thập Vạn Đại Sơn thám thính...

- Cmn... đám chim sát trùng này đúng là muốn tìm chết...

Ngược lại ở một diễn biến khác nhận được tin báo từ Huyết Thành gửi đến, Trần Lâm không nhịn được trừng lớn đôi mắt trâu tức giận gầm lên.

.

Dù không ít lần chơi ngu lấy số nhưng với trí tuệ ít ỏi của mình Trần Lâm vẫn hiểu được hành động của “cộng đồng các bộ lạc đầm lầy” và “liên minh chim núi” kia chính là đâm sau lưng Huyết tộc thừa lúc đại quân Huyết tộc tiến đánh Thi Hoàng mà bất ngờ đánh lén.

Nếu không phải Huyết tộc có hùng hậu binh lực trấn thủ lần này chỉ sợ đã ăn không ít quả đắng.

Một trong thập đại chủng tộc không ức hiệp kẻ khác thì thôi lại bị kẻ khác ám toán, đây chắc chắn là đại sỉ nhục, máu chó chạy hết lên não Trần Lâm sao có thể nhịn được nữa không ngừng gầm lên như chó tru quyết chiến một trận trả thù.

...

.

- Nếu không phải... “ai đó” mãi mê ăn chơi đàng điếm trễ nải công việc...

- Lúc này có lẽ cũng đã về đến tọa trấn Huyết tộc... làm gì phải sợ kẻ khác đánh lén...

- Đáng tiếc... thật là đáng tiếc a...

Ngược lại phía bên dưới “người báo tin” Lý Anh My lại vô cùng khinh bỉu cười lạnh một tiếng nói.

Rất rõ ràng Lý Anh My vẫn còn rất cay chuyện bị Trần Lâm chơi xấu trước đó, thời tới cản không được cơ hội xả giận từ trên trời rơi xuống thế này Lý Anh My làm sao có thể bỏ qua.

.

Bị đâm một phát trúng ngay tim đen, Trần Lâm không nhịn được mặt mo thoáng đỏ lên hậm hực liếc nhìn Lý Anh Một cái...

Đáng tiếc người ta nói đúng quá mà sao mà cãi được, ngoài nuốt giận vào tim Trần Lâm còn có thể làm gì ai kêu thương bất chính sao trách được hạ tất loạn.

Biết mình đuối lý Trần Lâm chỉ có thể nhịn giả vờ tức giận vỗ bàn một cái nhìn qua Yêu Cơ nghiến răng nghiến lợi nói:

- Yêu Cơ đẩy hết tốc lực nhanh chóng lên đường cho ta... bổn Huyết tổ muốn trong thời gian nhanh nhất hoàn thành nhiệm vụ trở về...

- Chỉ có mấy tên thôi mà... tốn chút máu thôi mà... chắc cũng đâu có chết...

- Ta nói có đúng không hả... Lý trưởng quan...

...

.

- Cái đó ta không biết a...

- Dù sao thì trích bao nhiêu huyết cũng là việc của ngài... ta chức bé địa vị thấp sao mà dám quản...

Cảm nhận được sát ý không nhỏ ập đến, Lý Anh My mặt vẫn tỉnh bơ nghiêng đầu nhìn qua một bên nói.

.

Ngược lại đứng ngay bên cạnh Trần Lâm nghe song phương đấu khẩu...

Yêu Cơ thoáng cười cười nhìn quan Lý Anh My thầm hô một tiếng hảo hán tử rồi nhanh chóng điều động Thiên Cung Chiến Hạm đẩy hết tốc lực lên đường bằng thời gian nhanh nhất hoàn thành nhiệm vụ bố trí nhân thủ cho cánh quân phương đông của Huyết tổ đại nhân...

Sau khi được Trần Lâm “dời nhà” lên thiên không ốc đảo, tòa ốc đảo bay này đã hoàn toàn được chuyển giao cho Yêu Cơ toàn quyền quản lý cũng như điều khiển thay cho Trần Lâm.

Dù sao Trần Lâm cũng không thể phân tâm vừa chiến đấu khi cần vừa điều khiển thiên không ốc đảo được việc chuyển giao cho Yêu Cơ điều khiến là hoàn toàn hợp lý, thậm chí với năng lực thả sương phun khói của Yêu Cơ thiên không chiến hạm còn có thêm một năng lực ẩn tàng như một đám mây lớn nhờ thế có thể bất ngờ tấn công đối thủ cũng như âm thầm quan sát vô cùng tiện lợi.

Cũng vì lẽ đó Trần Lâm mới nôn nóng lên đường muốn nhanh chóng trở về tham gia trận chiến vùng đồng bằng phương nam, có thiên không chiến hạm chiến lực của Huyết tộc chắc chắn sẽ tăng lên đáng kể nhất là với vùng đồng bằng ngập nước kia.

.

Cứ như thế Thiên Cung Chiến Hạm lấy hết tốc lực xé gió bay đi khác xa với tốc độ “thả tàu” nước nhẹ mây trôi trước đó... Cùng lúc đó bên trong Thiên Cung Chiến Hạm, Trần Lâm cũng đẩy hết tốc lực mặc kệ việc ăn chơi lấy tốc độ nhanh nhất mà trích huyết với những đối tượng còn lại.

Tuy nhiên dù cống hiến là thế nhưng điều mà Trần Lâm nhận được vẫn là ánh mắt khinh bỉ không nhẹ của Lý Anh My.

Nguyên nhân rất đơn giản, thật ra thì nếu Trần Lâm sớm làm theo lịch trình làm việc mà Lý Anh My đề cho hắn cũng đã không phải cực khổ như thế.

Cái này gọi là tự gây nghiệt không thể sống, ngoài trách bản thân còn có thể trách ai bây giờ.