Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 203: 203: Đấu Trường 2






Thù oán chất chồng, Trần Lâm nhếch mép mỉm cười nhìn con thây ma trước mặt đầy khiêu khích...
Ngược lại, con thây ma cao cấp lúc này cũng tràn đầy nộ hỏa, muốn nhanh chóng cho Trần Lâm biết thế nào lễ độ, dù sao nó cũng có lòng tin tuyệt đối vào sức mạnh của bản thân.
Nếu đánh bại Trần Lâm trang bị tím kia cũng sẽ thuộc vệ nó.
Thấy hai bên đang dương cung bạt kiếm nhìn nhau, tên quản sự mập không khỏi mỉm cười hài lòng nói.
- Được nếu các vị đã không còn ý kiến gì nữa, trận đấu chính thức bắt đầu!
Sau hiệu lên của tên quản sự mập, bạch quang lóe lên bảo phủ lấy Trần Lâm và con thây ma cao cấp.
Không gian biến đổi, cả hai được dịch chuyển đến một cánh rừng nguyên sinh rộng lớn.

Dĩ nhiên là do hệ thống tạo ra.
Trên Đấu Trường hình ảnh lập thế của hai người được chiếu lên cho toàn bộ khánh giả xem, quả thật công nghệ vô cùng tốt.
Chỉ là nhìn thấy map đấu là rừng rậm, đám thây ma không khổ vui mừng cười lớn.
- Đấu trong rừng tên thây ma kia ăn chắc rồi...
Một tên thây ma có lẻ là đồng đội với con thây ma kia không nhịn được kích động cười lớn...
Dù hình thể có phần to lớn, nhưng con thây ma cao cấp đối đầu với Trần Lâm là một con tốc độ hình thây ma tiến hóa mà thành, đấu trong địa hình rừng rậm chính là sở trường của nó.
Bên kia đám người Bách Ngọc thấy map đấu là rừng nguyên sinh cũng không nhịn được lo lắng.
Họ từng không ít lần đối đầu với con thây ma kia nên hơn ai hết biết rõ sức mạnh của nó.
Lúc này một trong hai quân nhân không nhịn được vỗ lên ghế lắc đầu nói.
- Moá nó! Sau lại xui xẻo như vậy gặp ngay map rừng rậm.

Nghe thấy thế Bích Ngọc cùng mọi người chỉ biết lắc đầu thở dài.
Để đảm bảo tính công bằng cho trận chiến, hai bên điều được dịch chuyển đến một không gian ngẫu nhiên do hệ thống tạo ra, như thể có thể thỏa sức đánh đấm, ai thuộc dòng sát thủ hay xạ thủ cũng có thể lợi dụng địa nhìn để chiến đấu, chứ đánh nhau trên quản trường trống trải team xạ thủ cô như bỏ...
Tuy nhiên cái sự ngẫu nhiên của map đấu cũng đem đến nhiều trường hợp khá là oái oăm, kiểu như một hung thú dưới nước đem đến map sa mạc thì coi như xác định khỏi đánh.
Ngoài ra hệ thống cũng đảm bảo tính công bằng cho trận đấu, khi cả hai bên đều sẽ được đưa về cấp độ tương đương nhau, trang bị tím cũng bị hạ sức mạnh xuống chỉ tầm trang bị lam.

Nhưng thế bất kỳ một bên nào cũng không thể lấy cấp độ hay trang bị ra đè.
Đó cũng là lý do mà con thây ma cao cấp không hề sợ hãi dám solo với Trần Lâm.
Nếu bỏ qua trang bị thì thây ma có ưu thế tuyệt đối, phải biết sức mạnh lớn nhất của thây ma đến từ thi độc trong chính bản thân chúng, bị chúng lây nhiễm thi độc hệ thống sẽ xem như thua cuộc.
Huống chi xét về sức mạnh nhục thân, thây ma cũng thuộc dạng top chứ không thấp.
Tuy nhiên con thây ma kia không hề biết rằng, Trần Lâm nói riêng và huyết tộc nói chung đều có một thứ còn hack game hơn cả, đó không gì khác chính là trang bị cam.
.
Bạch quang lóe lên che khuất tầm nhìn của Trần Lâm.
Khi lấy lại được thị lực, Trần Lâm đã thấy mình đang đứng trong một cánh rừng nguyên sinh rộng lớn, chỉ là ngoài cây ra thì không có động vật nào khác khiến Trần Lâm không nhịn được bĩu môi.
- Hệ thống này đúng là lười biếng, ít ra cũng phải tao ra mấy con chim thú cho nó đang dạng sinh học một chút chứ...
Khẽ khinh bỉ vì độ lười biếng của hệ thống, Trần Lâm muốn đánh nhanh thắng nhanh lập tức phát động quỷ nhãn.
Trong chiếc bịt mắt màu đen của Trần Lâm, hai con ngươi quỷ dị của song đồng quỷ nhãn cấp tốc xoay tròn, phạm vi mấy trăm met xung quanh đều được thu về tầm nhìn của Trần Lâm.
Thực tế kỹ năng Góc Nhìn U Linh của trang bị U Linh Quỷ Nhãn gắn trên mắt Trần Lâm hoàn toàn có thể khiến cậu quan sát được xa hơn, như đây là trong đấu trường hệ thống đã hạn chế khiến nó chỉ có thể soi được phạm vi mấy trăm met.
May thay đúng như Trần Lâm đã khinh bỉ, ở đây ngoài cây ra thì không có sinh vật sống nào khác, để tìm được một con thây ma là không mấy khó khăn.
Quả là công bằng cái con cưa...

Hệ thống tạo ra map đấu này chính là cố ý thiên vị mấy tên sát thủ hay những tên có năng lực liên quan đến quan sát.
Không cần đến quỷ nhãn của Trần Lâm, bản thân Yến Nhi sử hữu năng lực gọi chim của mình cũng đã có ưu thế rất lớn ở đây.
Cứ thế sau một lúc “quan sát” Trần Lâm đã phát hiện ra một chuyển động la đang tiếp cận gần phạm vi của mình.
Khẽ mỉm cười quỷ dị Trần Lâm rút ra Tà Nguyệt đao đeo bên hông.
Cầm lấy Tà Nguyệt đao đưa lên cao như một ngọn giáo, hắc khí cuồng cuộn tỏa ra từ thanh tà đao khiến nó tựa như một hung vật được lấy ra từ trong địa ngục.
Chứng kiến cảnh đó, toàn trường đều không khỏi giật mình khinh sợ, vô sống những tiếng nghị luận không ngừng vang lên.
- Đm, hack game à, sao bảo trong Đấu Trường không được thể dung đến trang bị tím trở lên...
- Đậu xanh...!khí thế lớn như vậy trang bị lam không thể nào thực hiện được...
- Ăn gian, trắng trợ ăn gian...
- Ăn gian cái đầu ngươi, đây là hệ thống tên kia làm sao mà gian lận được...
- Phải đó, nếu hắn ta có thể gian lận cần quái gì bỏ công ra đánh đấm làm gì...
- Có lý, theo ta suy đoán hắc khí kia rất có thể là năng lực của tên kia, chắc thuộc dạng cường hóa vũ khí, tính ra cũng không phải là hiếm...
Vô số những tiếng nghị luận không ngừng vang lên, một chiêu của Trần Lâm khiến cho không ít người sụt sôi, thầm đánh giá tên một mắt kia rốt cuộc là chủng tộc gì từ đấu đến...
Tuy nhiên mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, khi hắc khí cuồng cuộn tỏa ra biến Tà Nguyệt đao thành một ngọn giáo đen thì huyết hỏa trong không gian giới chỉ cũng hưởng ứng cuộc vui.
Vô tận huyết hỏa cháy lên hừng hực cuộn tròn lấy hắc khí từ tà đao tỏa ra...
Dần dần biến Tà Nguyệt đao thành một ngọn giáo huyết hỏa cùng hắc khí đang xem vào nhau.
Nhắm chuẩn ngay hướng phát ra dao động cũng là hướng của con thây ma xấu số, Trần Lâm không hề chậm trễ ném ngọn hắc giáo được huyết hỏa gia trì về phía đó.

Ngọn giáo lao đi phát tang mọi vật cảng trên đường đi của nó, từng cây cổ thụ to lớn trực tiếp bị biến thành tro bụi, không gian cũng bị hai tuyệt thế bảo vật làm cho chấn động để lại một mảnh hoang toàng phía sau...
May thay hệ thông đã hạ chế khiến huyết hỏa chỉ phát huy sức mạnh ngang băng trang bị lam, nếu không thanh thể chỉ sợ còn lớn hơn.
Bên kia một thân ảnh gần như tàng hình cấp tốc duy chuyển.
Đó không ai khác chính là con thây ma cao cấp kia.
Vừa vào đấu trường nó đã vô cùng chuyên nghiệp lập tức phát động năng lực khiến bản thần gần như tàng hình, sao đó lại cảnh nhận vị trí của Trần Lâm.
Dĩ nhiên một sát thủ rừng sâu như nó phải có kỹ năng truy tung của riêng mình.
Tuy nhiên khi phát hiện ra Trần Lâm chỉ đứng một chổ giống như chờ chết, con thây ma cao cấp không nhịn được nhe răng cười, con gà lông trắng kia không hề biết duy chuyển, xem ra nó đã lo lắng dự thừa.
Nghĩ đến chuyện sẽ bẻ đầu tên ngu kia rồi lấy luôn trang bị tím của hắn, con thây ma cao cấp không nhịn được bật cười.
Đáng tiếc nụ cười của con thây ma đáng thương không kéo dài lâu khi mà một tia nguy hiểm từ phía xa bất chợt xuất hiện làm con thây ma cao cấp cũng phải giật mình.
Tuy nhiên, con thây ma xấu số không kịp làm gì nhiều khi mà sống nhiệt khủng khiếp thiêu đốt vận vật đã ập đến.
Phái chân trời một thiên thạch tỏa ra hắc khí cùng huyết sắc chi khí phá không lao đến, mọi vậy trên đường của nó đều trực tiếp bị thiêu trụ.
Con thây ma đáng thương cũng không kịp ú ớ gì bị ngọn lữa nuốt chửng rồi biến thành tro bụi, tầm mắt của nó cũng biến thành một màu đen ưu tối.
- Đm cái What the heo gì vậy...
Bên trên quản trường không biết anh tây nào không nhịn được chữi ầm lên.
Màn hình chiến đấu cũng biết mất, thay vào đó là một dòng chữ Victoria lo lớn và hình ảnh người chiến thắng cùng cái tên của hắn bên dưới...!Bạch Phát Ma Đầu.
Tuy nhiên lúc này không ai quan tâm đến người chiến thắng chỉ tức giận chửi bới, họ bỏ ra 10 thần tệ đến đây xem đánh nhau, nhưng chưa đánh đấm gì đã hết phim khôn chửi mới là lạ.
- Đm...!làm ăn như con cưa...
- Trả lại tiên cho lão tử nếu không ta...!mét mẹ...
- Gian thương hệ thống chắc chắn đang gài chúng ta...
Bên dưới, bất chấp tiếng chửi bởi của khánh giả, Trần Lâm và con thây ma cao cấp một lẫn nữa trở về quản trường.
Chỉ làm Trần Lâm thì thong dong như không có việc gì, còn con thây ma lúc này thì thừ người xem ra vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Tuy nhiên khi thấy bảng thông báo Trần Lâm là người chiến thắng...

Con thây ma cao cấp mới giật mình hoàn hồn trở lại, nộ hỏa công tâm con thây ma điên cuồng rống lên.
- Không kiếp ngươi chơi bẩn, có gan thì đến đây lão tử lột da ngươi ra...
- Khốn kiếp...
Quả thật tội nghiệp cho con thây ma cao cấp kia chưa kịp đánh đấm gì, thậm chí cái bóng của đối thủ còn chưa thấy mà đã thua rồi, không nổi khùng mới là lại...
Tuy nhiên Trần Lâm lại không mấy quan tâm thu lấy bia đá của mình và cả chiếc găng tay của con thây ma rồi bỏ lại một câu.
- Tưởng mạnh lắm ai dè là con gà...
Nói xong Trần Lâm cười đểu với con thây ma cao cấp khiến nó phát điên rồi quay người phủi đít bỏ đi.
Thấy thế con thây ma cao cấp trực tiếp nổi khùng muốn xông lên lột da tên bỉ ổi chỉ biết đánh lén kia.
Tuy nhiên tên quản sự mập đã ngăn lại lạnh giọng nói.
- Trận chiến đã kết thúc, mọi mâu thuẫn cũng đã kết thúc.
- Trừ khi tên kia muốn đánh tiếp, nếu không ngươi không có quyền ra tay.
Nghe thấy thế con thây ma nghiến răng nghiến lợi nhìn Trần Lâm bỏ đi.
Tuy nhiên rất nhanh con thây ma đã nghĩ ra gì đó lạnh giọng gầm lên.
- Lông trắng có gan đánh với ta thêm trận nữa hay không?
Nghe thấy con thây ma ngu kia rốt cuộc cũng nói ra câu này, tên quản sự mập mỉm cười thở ra một hơi.
Trận chiến lúc này thật sự quá máu chó, không để hai tên này đánh thêm trận nữa chỉ sợ khán giả sẽ dở Đấu Trường này lên mất.
Ngược lại, Trần Lâm thấy con thây ma kia tiếp tục khiêu chiến cũng thở ra một hơi, hú hồn chim én Trần Lâm còn tưởng tên kia không biết khiêu chiến, như thế làm sao bào thêm được nữa.
Khẽ mỉm cười quỷ dị Trần Lâm ném chiếc găng tay cổ đồng về phía tên mập quản sự mập.
Ý tứ vô cùng rõ ràng, đặt cược đi rồi tính tiếp.
Thấy thế con thây ma cao cấp nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào Trần Lâm, trận này nó sẽ lấy lại tất cả.