Nam nhân tay phải cầm kiếm đứng dưới tán cây, nở nụ cười vs ta.
Trong mắt ta chậm rãi hiện lên ý cười, nói vs hắn, “Ngươi muốn làm tiếp công việc của tên kiệu phu kia sao? Hắn lấy đao đốn cây thì còn đc, bởi vì đao của hắn vốn là hàng rẻ mạt, mới vừa rồi ngươi cũng nghe đc, giá trị năm lượng bạc, nhưng kiếm của ngươi, thoạt nhìn lai lịch không nhỏ, không thể nói đó là giá trị liên thành, ngươi xác định thật sự muốn làm như vậy sao?” Âm thanh của ta rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng lạnh như băng. Giống khúc cây sắp bị chặt đứt! Chỉ cần hơi dùng lực, hắn liền có thể lấy tánh mạng của ta!
Hắn cười lạnh, tay trái giơ lên lau máu trên mặt. máu dính trên tay hắn, bôi thêm lên mặt, càng thêm quỷ dị! “Nàng đã thắng rồi!” Bên trong giọng nói mang theo sự áp chế vô hình. Hình như thắng lợi của ta, làm cho mất hứng và không cam lòng. Vừa lại ý đau xót nồng đậm. Ta nghĩ, hắn vs con ngựa đã chết, tình cảm rất gắn bó
Ta thiếu chút nữa đã cươi phá lên, nếu như chân ko bị thương, và bàn tay ko bị đau, ta nghĩ ta sẽ ko khách khí mà cười ra tiếng. Cố nhịn cười, ta nói, “Ông trời đã giúp ta! Nếu ko có tổ ong này, ta sẽ ko có khả năng thắng!”
Hắn nhìn ta 1 cách kỳ quái, trong mắt hiện lên mê hoặc. Nếu không phải trên mặt dính đầy máu tươi, hắn sẽ phải là 1 nam nhân đẹp mắt! Một hồi lâu, hắn gật gật đầu, thừa nhận ta nói đúng! Ánh mắt hắn ko có sai, chỉ trách vận khí của ta ko tốt!
Đương nhiên, ta không thể nói là ta đã biết rõ tập tính của loài ong mật. Biết nơi này có hoa mai, liền đoán đc đến nơi đây có tổ ong. Quanh đây chỉ có 1 gốc cây đại thụ này, bình thường mà nói, ong mật sẽ chọn 1 nơi cao và rắn chắc như cây đại thụ này để làm tổ. Cho nên, đây tuyệt đối không phải ông trời đến giúp ta! Nhưng phong thái cua nam nhân này đã nói cho ta biết, hắn là 1 con người vô cùng cao ngạo, ta muốn thắng, cũng chỉ có thể thắng nhỏ. Không thể quá mức đường hoàng. Nếu làm cho hắn sát khí nổi lên, ta thắng hắn, nhưng lại mất đi tánh mạng, như vậy, chiến thắng thì có ý nghĩa j?
“Không sai! Chỉ là trùng hợp! Là mạng của nàng lớn mà thôi! Chỉ là bởi vì mạng nàng lớn, đã hại Truy Phong của ra!” Hắn nhìn thẳng vào mắt ta, từng lời thốt ra vô cùng cứng rắn, ta nhìn thấy trong mắt hắn đầy sát ý.
“Ngươi đã quên, là chính ngươi đã tự tay giết nó! Nếu không phải bởi vì ngươi, nó sẽ chết sao? Chỉ là bị ong đốt mà thôi, con ngựa lớn như vậy, làm sao mà chết?” Ta lạnh lùng nhắc nhở.
Im lặng 1 lúc, hắn chuyển tầm nhìn từ mặt sang tay ta, nhìn một hồi lâu, nói, “Mặc kệ thế nào, Truy Phong của ta, là vì nàng mà chết. Nếu bỏ qua cho nàng dê dàng như vậy, ta chắc chắn sẽ làm Truy Phong thất vọng?! Bây giờ cho nàng hai con đường lựa chọn, thứ nhất, ta ra tay giết nàng! Báo thù cho Truy Phong. Thứ hai, đi cùng ta. Trở thành thiếp nô của ta, như vậy, việc này, liền không truy cứuThế nào?” Đầu của hắn ngửa cao, vẻ mặt không ai bì được, cứ thể như cho ta làm thiếp nô của hắn, là đã ban cho ta 1 ân huệ rất lớn
Ta rất muốn cười. Nam nhân này, dựa vào cái gì mà cho rằng ta sẽ đáp ứng làm thiếp nô của hắn? Hắn vs tên kiệu phu vừa rồi có chỗ nào khác nhau? Ít nhất thì tên kiệu phu kia còn đem ta đi làm thiếp nô của Tuyên Tuyết Tán, nam nhân này, ta không biết đại vị của hắn như thế nào, nhưng có thể xác định đc, ta không hề muốn trở thành người của hắn
Thấy ta hồi lâu không lên tiếng, hắn có vẻ bực tức, trên mặt, đã xuất hiện tia máu đỏ sẫm
Xoay người, hắn lạnh nhạt nói, “Sống hay chết, tự mình lựa chọn!”
Rất rõ ràng, hắn là một nam nhân cường thế. Nếu nói hắn đối với ta có hứng thú, không bằng nói hắn có hứng khiêu chiến vs ta, không nghi ngờ j, ở trước mặt hắn, ta chính là 1 đối tượng hoàn hảo dể khiêu chiến! Nếu như lúc đầu mới nhìn thấy hắn, ta hướng hắn kêu cứu, như vậy, hắn sẽ không đối với ta mà có hứng thú và có khả năng rất lớn, hắn sẽ giết ta! Ta ko nghĩ hắn sẽ ra tay cứu 1 người mà hắn cho rằng đó là 1 phụ nữ ko hề có chút giá trị. Mà lúc này, ta lại khiến cho hắn hứng thú, cũng là cho chính mình 1 cơ hội thoát chết! Nhưng là, nếu cơ hội này lại rơi vào chữ “nô”, như vậy, ta thà không có cơ hội này!
Ta cắn răng nói, “Ngươi cho ta lựa chọn sao? Được! Ngươi đã muốn giết ta báo thù cho Truy Phong, như vậy, thì giết ta đi! Nhưng chỉ giết, không được làm nhục” Ta đánh cuộc, đánh cuộc vết đỏ sậm trên mặt hắn, là hướng ta địa thưởng thức! Thưởng thức đến khi quên khi cái chết của Truy Phong!
Sắc mặt hắn u ám. Con mắt loé lên tia nhìn ko thể nắm bắt đc. Nghiêng người, bình tĩnh nhìn chằm chằm vào mặt ta. Hình như đang suy xét xem lời ta nói có mấy phần là chân thật
Mặt ta vẫn trấn tĩnh. Không sợ tia nhìn của hắn. Từ đôi mắt hắn, ta thấy được vẻ thưởng thức, thấy được vẻ vui sướng, cũng thấy được dã tâm!
Đúng vậy! Dã tâm! Loại ánh mắt này, vốn ko có ở những người tầm thương trên giang hồ! Mà hắn, lại đem theo đến 32 hắc y nhân, thì địa vị chắc chắn ko hề thấp
Bởi vì, loại ánh mắt này, ta nhìn chỉ thấy ở Đường Vấn Thiên! Mà hắn, bây giờ lại là đương kim thái tử của Hoàng quốc!
“Ko sợ chết. Đủ mạnh mẽ, đủ lạnh, đủ độc, đủ thông minh. Thật sự là đáng tiếc!” Hắn nhìn ta, bất đắc dĩ lắc đầu, “Đáng tiếc! Nếu như ngươi chịu làm thiếp nô của ta, sẽ là vật rất tốt để chơi đùa! Vậy mà lại cố chấp, ta chỉ có thể nói là bất đắc dĩ rồi” Hắn nhìn chằm chằm vào mắt ta, màu đỏ trên mặt, lộ ra vẻ tươi cười đầy ma mị, đôi mắt xinh đẹp vằn lên tia máu màu hồng, chậm rãi giơ lên thanh kiếm đẫm máu trong tay lên.