Lặng Thinh

Chương 87: Trong lúc diễn tập




Trước buổi diễn tập cho công diễn, buổi ghi hình đêm công diễn thứ ba đã được phát sóng, vũ đạo đôi nóng bỏng của Lịch Nguyên cùng nữ khách mời quả nhiên lên top tìm kiếm, đồng thời vững vàng đứng thứ hai top tìm kiếm, phía sau tiêu đề còn để một chữ 'boil' đỏ chót.

Nhưng mà càng khoa trương hơn là, màn nhảy đôi của Lâm Gia và Giang Liễm vậy mà vượt qua cả top tìm kiếm của Lịch Nguyên, leo lên đầu bảng, đằng sau tiêu đề là kiểu chữ đỏ đến bỏng mắt, không phải là “hot”, cũng không phải “boil”, mà là một chữ “burst” sáng chói.

Sân khấu công diễn của Lịch Nguyên và nữ khách mời sôi trào trêи weibo, còn sân khấu công diễn của Lâm Gia và Giang Liễm trực tiếp bùng nổ trêи weibo.

Chiếm được top 1 và top 2 làm chương trình trở nên nổi tiếng trong giới, fan thẳng nam của nữ khách mời đỏ mắt với Lịch Nguyên vì tiếp xúc thân mật với nữ thần nhà mình. Còn các cô gái tuổi tác không đồng nhất trêи mạng, thì kéo nhau vào lom lom xem fancam màn nhảy đôi của hai anh trẻ tuổi đẹp trai.

Dân cư mạng nhao nhao lên hỏi thông tin tên tuổi của hai anh đẹp trai nhảy đôi trong fancam. . Đọc Truyện

Người hâm mộ say sẩm mặt mày, vừa giới thiệu ca ca đệ đệ với người ngoài giới, vừa vào khu bình luận bày tỏ tiếng lòng tha thiết của mình. Mới bắt đầu bình luận của fan và dân cư mạng xen kẽ nhau, nội dung bình thường không có gì đáng nói. Nhưng sau đó, bình luận lại ngày càng bay cao bay xa.

“@shduen: Đã từng thề sẽ không dành bất kỳ tình cảm riêng tư gì mà xem show tuyển chọn, bây giờ ca ca đệ đệ lại vả cho tui một cái thật kêu rồi.”

“@tycer: Tuyệt vời, thật sự quá tuyệt vời. Ở đây làm gì có cái gì mà sân khấu nhóm, rõ ràng là sân khấu dành cho hai người yêu nhau. Mấy người đánh giá sao về ánh mắt kia của ca ca và đệ đệ, đây không phải là ánh mắt lúc SY và NW hay nhìn nhau sao?”

“@trufnk: Không biết mới hỏi, SY và NW là ai?”

“@touan: Làm người tốt một lần vậy, tôi sẽ nói cho cô biết! Là một cặp vợ chồng mẫu mực đã kết hôn hai mươi năm nhưng ngày nào cũng như đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, là một trong ba cặp đôi quanh năm lọt top tìm kiếm vì tình cảm mặn nồng. ”

“@dyhena: Đứa nào nói đệ đệ chúng ta không có thực lực thì mau nhìn kỹ, đêm nay coi chừng tui ám sát. Giờ tui sẽ khoe khoang qua một lần năng lực của đệ đệ! Năng lực nghiệp vụ trêи sân khấu của đệ đệ rất nổi trội, đứng chung một chỗ với ca ca không hề kém một phân nào. Khúc giữa tai nghe bị rơi, cũng không hề hoảng loạn. Thậm chí dưới tình huống không có tai nghe, còn hoàn thành part của mình một cách ổn định. Nếu không phải biết đệ đệ chỉ giỏi dance không giỏi vocal, tôi còn nghĩ cái đoạn rớt tai nghe là do chương trình sắp xếp ấy chứ.”

“@movyn: Tôi là người qua đường, C vị Giang Liễm quả thật xứng danh, tôi đây công nhận, thực lực của cậu ta quá mạnh, tôi còn có ý định chuyển thành fan luôn đây. Thế nhưng Lâm Gia có vẻ ngoài đẹp năng lực cũng không kém, vì sao lần công diễn đầu tiên lại xếp thứ 90, xém chút bị loại?”

“@thyds: Cũng là người qua đường, tôi đã xem video ba lần công diễn của Lâm Gia, năng lực vũ đạo của cậu ấy quả thật rất mạnh. Kỹ năng thanh nhạc thật ra khá yếu, tạm thời không thể sánh được với năng lực vũ đạo. Thế nhưng tôi nhìn ra được, năng lực vocal của vị đệ đệ này quả thật ngày một tiến bộ, lần công diễn thứ ba đã tốt hơn lần công diễn đầu tiên rất nhiều rồi. Nếu như chỉ tự mình tìm tòi kỹ năng thanh nhạc và kỹ thuật luyện hơi, cậu ấy sẽ không tiến bộ nhanh như vậy chỉ trong thời gian ngắn. Tôi đoán chắc là có người trong chương trình đã dạy cậu ấy.”

“@cvbnm: Gặm được rồi gặm được rồi, cảm ơn vị huynh đài này đã phát kẹo cho tụi chị em qua đường chúng tôi.”

“@werty: Cái khúc ca ca dạy đệ đệ kỹ thuật luyện hơi này được, khà khà. Trời tối trăng mờ, trong phòng luyện tập bị cúp điện trống trãi, ca ca đè đệ trêи sàn nhà, ở trong cơ thể đệ đệ từ từ di chuyển, đệ đệ một bên lộ ra biểu cảm ẩn nhẫn, một bên khó nhọc lấy hơi vào bụng, sau đó hóp bụng thở ra.”

“@yurng: Sau cùng xx của ca ca chôn sâu trong bụng đệ đệ, khiến bụng đệ đệ phồng lên, lúc đệ đệ muốn hóp bụng thở ra, làm cách nào cũng không thể hóp được, một bên tủi thân rơi nước mắt, một bên nhìn ca ca làm nũng oán giận, đều tại anh, anh nhìn xem chuyện tốt mình làm này.”

@ernwu: Ca ca lau nước mắt cho đệ đệ, sau đó lại sờ cái bụng phồng lên của đệ đệ, giọng nói cực kỳ dịu dàng dỗ đệ đệ, bé cưng ngoan, bé cưng đừng khóc, bảo bối ở trong bụng là thứ gắn kết giữa anh và bé đấy.”

“@turno: Mấy chị em bên trêи lái xe chậm một chút, biểu đồ adrenalin hiện tại của tôi đang có xu hướng tăng cao.”

“@trunak: Ca ca cũng quá cao tay rồi!! Đệ đệ chính là bảo bối yêu kiều của tôi ô ô ô! Có tác giả nào gặm KTGN muốn viết tiếp câu chuyện này không!!! Tui muốn xem!!! Thật sự rất muốn xem!!! *la hét*”

(KTGN: Khương Trấp Gia Nãi, CP của GL và LG.)

Hai ngày sau khi phát sóng tập ghi hình đó, nhóm thực tập sinh cũng nghênh đón lần công diễn thứ tư của mình.

Tổ tiết mục và tổ phục trang có vẻ làm việc với nhau không ăn ý, trang phục diễn của thực tập sinh đến ngày công diễn hôm nay vẫn chưa đem đến kịp.

Tổ tiết mục đã gọi người đi thúc giục, đồng thời cũng đem phòng hóa trang và phòng thay quần áo của mọi người đổi thành hậu trường sân khấu. Mà thực tập sinh bên này chỉ còn cách mặc trang phục bình thường đến nơi diễn tập.

Lúc nhóm Lâm Gia diễn tập, Giang Liễm đứng ở sân khấu xem. Sau khi biểu diễn kết thúc, thầy hướng dẫn đến đánh giá toàn bộ thành viên một lần.

Thầy hướng dẫn thanh nhạc nói trước: “Duy trì trình độ phát huy lần diễn tập này, sân khấu công diễn sẽ không có vấn đề gì nữa.”

Thầy hướng dẫn vũ đạo thầy cũng nói: “Khó nói kết quả cuối cùng có đột phá hay không. Dù sao bài hát này không quá nổi trội, nên khán giả cũng sẽ không quá mong chờ, tôi nghĩ nhóm các em đã làm tốt nhất có thể bài hát này rồi, chắc sẽ vượt ra khỏi mong đợi của khán giả thôi. ”

Thầy thanh nhạc còn bổ sung thêm: “Mặc dù tôi không hiểu nhiều về vũ đạo, nhưng lần này tôi muốn khen Đồng Tinh Châu và Lâm Gia, hai người các em đã hoàn toàn hấp dẫn được ánh mắt của tôi trong suốt quá trình biểu diễn. Vì vậy tôi rất chờ mong, hiệu quả sân khấu sau khi các em thay trang phục và trang điểm xong. ”

Hai người được khen ngợi cầm mic cúi đầu cảm ơn thầy hướng dẫn, Đồng Tinh Châu tràn đầy phấn khởi mà mở miệng hỏi: “Phiếu bầu của bọn em có cơ hội đuổi kịp hay thậm chí là vượt qua nhóm của anh Liễm không?”

Thầy hướng dẫn nở nụ cười, trong giọng nói mang vài phần bất đắc dĩ, “Tôi không phải người hâm mộ ở hiện trường, cũng không phải thầy bói biết xem quẻ, câu hỏi này của em tôi quả thật không biết trả lời thế nào. Huống chi, phong cách sân khấu của nhóm Giang Liễm không giống với nhóm các em. ”

Đồng Tinh Châu hơi thất vọng gật đầu, “Cảm ơn thầy. ”

Cả nhóm lại cúi đầu cảm ơn thầy hướng dẫn lần nữa, mới xếp hàng đi xuống sân khấu. Đợi nhóm kế tiếp chuẩn bị xong lên sân khấu, Lâm Gia đã tháo tai nghe ra, cũng không đứng ở dưới xem, mà trực tiếp đi về phía Giang Liễm.

Nhóm đối phương diễn tập kết thúc sớm hơn nhóm bọn cậu, Giang Liễm không còn chuyện gì làm, chỉ chờ tổ tiết mục đưa trang phục tới.

Lâm Gia đứng bên cạnh hắn, mang theo vài phần chờ mong mở miệng hỏi: “Anh thấy thế nào? ”

Giang Liễm không nhìn về hướng sân khấu nữa, mà quay mặt lại nhìn cậu, không trả lời mà hỏi lại: “Bây giờ còn khẩn trương không?”

Lâm Gia lắc đầu, “Hết rồi.”

Giang Liễm nói: “Bản thân em đã tự có đáp án rồi chứ?!”

Lâm Gia nói: “Lần công diễn đầu tiên trêи sân khấu em cũng không khẩn trương lắm.”

Chẳng qua lần đó cậu không khẩn trương, là vì cậu không để ý quá trình và kết quả của trận công diễn kia. Bây giờ cậu không khẩn trương, là vì cậu có tự tin sẽ làm chủ được sân khấu.

Lâm Gia lại hỏi hắn: “Anh cảm thấy thực lực vũ đạo giữa em và Đồng Tinh Châu ai tốt hơn?”

Giang Liễm nhướng nhướng mày, ra vẻ suy nghĩ thật kỹ.

Trong lòng Lâm Gia chợt hiện lên mấy phần mất mác, “Em biết rồi. ”

Giang Liễm nghe vậy, trong mắt hiệ lên ý cười, “Em biết cái gì? ”

Lâm Gia nói: “Em biết rõ –”

“Anh nghĩ em còn chưa hiểu rõ.” Trong tiếng nhạc sân khấu đinh tai nhức óc, Giang Liễm chen ngang lời cậu, vẻ mặt thản nhiên nhướng mày, “Anh bây giờ đã không còn cách nào đưa ra đánh giá khách quan với em nữa rồi.”

“Chính xác mà nói, thì phải là –” Hắn hơi khựng lại một chút, chợt đè thấp giọng nói, “Từ cái ngày mà em bắt đầu trở thành bạn trai anh, anh đã không thể có bất kỳ đánh giá khách quan nào đối với em nữa.”

“Lâm Gia, em phải biết rằng. Cho dù em làm tốt hay không tốt, anh đều sẽ thiên vị em.” Hắn dùng tâm trạng bình thản như đang đề cập đến thời tiết hôm nay không đẹp mà nói, “Trong bốn lần công diễn, hôm nay là lần đầu tiên anh đứng dưới khán đài xem sân khấu biểu diễn của em. Em để anh đánh giá so sánh giữa em và và Đồng Tinh Châu, anh so sánh không được.”

“Lâm Gia.” Hắn dùng giọng nói trầm thấp dễ nghe, đọc từng chữ kêu rõ tên cậu, “Trừ em ra, không ai có thể hấp dẫn toàn bộ ánh mắt anh trêи sân khấu được.”

Lâm Gia nghiêng đầu đối diện với ánh mắt hắn, con ngươi sáng ngời.

Hai giây sau, cậu bất chợt mở miệng: “Vậy anh cảm thấy, em và Ôn Miễn ai nhảy tốt hơn?”

Nhận ra sự ám chỉ và nhắc nhở trong lời cậu nói, khiến hắn nhớ tới cái lần sau buổi chiều trong phòng tập trước buổi công diễn đầu tiên. Giang Liễm giơ tay ôm lấy đầu vai cậu, rũ mắt xuống, hứng thú mà thấp giọng hỏi: “Em đây là định tính toán nợ cũ với anh à? ”

Tuy không muốn thừa nhận, nhưng Lâm Gia vẫn không thể không thừa nhận, mặc dù thời gian đã qua lâu như vậy, cậu vẫn sẽ để tâm đến một câu nói hời hời “Là Ôn Miễn!” của Giang Liễm, cũng sẽ canh cánh chuyện cậu mặt dày đi hỏi hắn lần nữa, đối phương lại cố ý đổi chủ đề.

Giang Liễm khẽ mỉm cười nói: “Em muốn moi được đáp án thật sự từ trong miệng anh, nhưng chính em lại không chịu nói thật.”

Lâm Gia hơi sửng sờ, cũng lập tức nhớ tới, Giang Liễm quả thật đã từng hỏi cậu: “Đối với cậu mà nói, cái nhìn của tôi rất quan trọng?”

Khi đó câu trả lời của cậu là gì nhỉ? Hình như cậu chỉ là lơ đễnh cười, trái lương tâm mà đáp: “Thật ra cũng không quan trọng như vậy.”

Trực tiếp kéo câu hỏi này đến một đáp án không cách nào giải quyết được.

Lâm Gia thốt ra: “Em đã gạt anh.”

Vẻ mặt Giang Liễm có chút ngoài ý muốn, vì thật không ngờ bây giờ cậu lại thoải mái thừa nhận như vậy, “Em gạt anh cái gì? ”

Lâm Gia nhíu mày lại, “Em gạt anh nói rằng cái nhìn của anh không quan trọng lắm.” Cậu nói xong, vô thức giơ tay lên xoa xoa chóp mũi, “Có lẽ lúc đó trong lòng em thật ra rất để ý.”

Giang Liễm nở nụ cười.

Hắn nói với Lâm Gia: “Anh cũng đã gạt em.”

Lâm Gia không phản ứng kịp, “Gì cơ? ”

“Anh nói Ôn Miễn nhảy tốt hơn em, cũng là gạt em.” Trong con ngươi đen nhánh sâu lắng của Giang Liễm phản chiếu hình dáng cậu, dường như hắn muốn đến gần Lâm Gia, rồi lại ngại vì xung quanh nhiều người, nên cuối cùng chỉ cực kỳ kiềm chế mà đưa đầu ngón tay dài ra, nắn nhẹ rái tai của cậu, “Nếu lúc đó em không một hai phủ nhận, anh đã nói đáp án thật sự của mình cho em biết.”

Lời của tác giả: # bàn về tầm quan trọng của cách nói chuyện # # nghệ thuật ngôn ngữ #