Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 632: Cường viện đã đến




.

Khiến Lăng Trì thất vọng chính là, thực lực của Lôi Chấn Thiên vượt xa dự đoán của hắn, sau ba canh giờ, cũng không thấy cơ hội, mãi đến khi xảy ra chuyện nhi tử của hắn bị giết, Lôi chấn Thiên mới tựa như mông bị đốt lửa mà nhảy vụt đi

Mục tiêu đột nhiên biến mất gần như làm cho Lăng Trì buồn bực đến mức không thể thở nổi Tiếp đó lại xuất hiện chuyện ba gã cung phụng vây công Lăng Thần, Khi Lăng Thần lâm vào cảnh nguy ngập, Lăng Trì vừa muốn xuất thủ, thì đã thấy một hắc y nhân hoành không hạ xuống cứu Lăng Thần đi

Lăng Trì thở dài một hơi, tuy rằng không biết hắc y nhân này có hảo ý hay ác ý, nhưng từ trên khí, hắn đã nhận ra người này là ai, Lăng Thần được hắn cứu đi, tuyệt đối sẽ không có gì nguy hiểm. Khiến Lăng Trì hài lòng chính là ba gã cung phụng của lôi gia không biết là có phải là phát điên hay không, không ngờ khi nhìn thấy bóng lưng của hắc y nhân lại bắt đầu trở nên ngây ngốc, Điều này đối với một sát thủ có kinh nghiệm phong phú như hắn mà nói, không thể nghi ngờ chính là tiền từ trên trời rơi xuống

cho nên Lăng Trì lập tức hành động, với võ công của hắn, cho dù là lúc bình thường không thụ trọng thương, bảo trì trạng thái sung mãn nhất khi ám sát ba gã cung phụng của lôi gia tối đa cũng chỉ có thể giết chết một người, nhưng sẽ lại có khả năng rơi vào vòng phản phệ của địch nhân lúc sắp chết, huống hồ là hiện tại bản thân đang bị trọng thương, Lăng Trì thậm chí đã chuẩn bị để đồng quy vu tận

Không hiểu may mắn thế nào nhưng loại tình huống phi thường ngẫu nhiên lại liền kế nhau, Lăng Trì một thân trọng thương dĩ nhiên nhất cử giết cung phụng của lôi gia, Không những thế còn là hai người thân thể nguyên vẹn, về phần tên cung phụng thứ ba kia, vốn đã bị Lăng Thần chặt đứt cánh tay phải trong mắt Lăng Trì, thì tên đó đã không xứng để trở thành mục tiêu của hắn. Đương nhiên hắn muốn chọn hai người có lực sát thương mạnh nhất là đại cung phụng và nhị cung phụng rồi

Sau khi đại cung phụng cố sức xoay người lại, Lăng Trì biết nếu mình rút kiếm ra, chỉ sợ sẽ không thể giết chết hắn, một kiếm này tuy rằng làm cho hắn thụ trọng thương nhưng chưa phải là kiếm chí mạng, cho nên dùng hết toàn thân nội lực kéo nghiêng trường kiếm xuống thà rằng lấy cứng đối cứng, chịu một chưởng của đối phương nhưng có thể xoay trường kiếm nữa vòng, trực tiếp phá tan vùng bụng đối phương

Hôm nay đại công cáo thành, cho dù trên ngực chúng phải một trọng chưởng, ngũ tạng gần như đảo lộn toàn bộ, sinh mệnh bị đe dọa, chiến lực hoàn toàn biến mất, nhưng Lăng Trì vẫn cứ cười to rất vui vẻ, Đáng giá, rất đáng giá, Chiếm được tiện nghi thế này, thực là thoải mái quá đi Nhị cung phụng bị Lăng Trì một kiếm đâm trúng hầu như mất mạng tại chỗ, đại cung phụng bị hắn chém gần như thành hai nữa, đương nhiên cũng không thể sống nổi, Không nghĩ tới hai vị cung phụng này cho dù tính khắp cả thiên hạ cũng bài danh vào những nhân vật hàng đầu, lại chết một cách uất ức ở đây như vậy, lại chết trong tay một sát thủ trẻ tuổi, hơn nữa còn bị đối phương xuyên táo một giết hai, Nghẹn khuất nhất chính là vị sát thủ này thân thụ trọng thương, chung quy cũng chỉ có lực để xuất ra một kích duy nhất

Bị chết một cách buồn bực nghẹn khuất như vậy, tin rằng hai vị cường giả sẽ chết không thể nhắm mắt. Toàn thân vô lực Lăng Trì lăn ra đất, Miệng mũi không ngừng tuôn ra máu tươi, Sức lực còn lại không đủ để cử động nổi một ngón tay út, Miệng vừa ho khù khụ, vừa hài lòng cười lớn. Nhìn thi thể của hai gã địch nhân cường đại, Trong lòng cực kỳ thỏa mãn. Lần ám sát này, Tuy rằng là phát sinln dưới loại tình huống như vậy, Nhưng chính là Lần ám sát mà bình sinh Lăng Trì thỏa mãn nhất, Khó trách hắn không thể cử động nhưng vẫn cao hứng bừng bừng mà cười híp cả mắt

"A..." Tam cung phụng điên cuồng gầm rú, Trạng thái gần như điên cuông, Hắn trăm vạn lần cũng không nghĩ tới, hai tên ca ca sớm chiều ở chung với mình gần bảy mươi năm qua lại cứ như thế mà bị người ta ám sát ngay trước mặt mình, Nhìn về phía thích khách kia trong mắt tràn ngập phẩn hận cùng với vô tận tức giận, Không để ý bản thân mình bị chặt đứt một cánh tay, không để ý đến máu tươi đang phún ra như suối trên vết thương ở vai, từng bước đi về phía Lăng Trì đang vô lực nằm trên mặt đất, Trong miệng gằn ra từng chữ cực kỳ cừu hận: "Tiểu thủng, Người dám giết chết hai vị ca ca của ta, Lão phu phải chém ngươi thành ngàn mãnh, ít hơn một đao Lão phu cũng sẽ không để ngươi được chết, Tiểu tạp chủng Ta sẽ cho ngươi biết rằng: cái gì là sống không bằng chết "

Lăng Trì vô lực nhìn hắn Đột nhiên ho sặc lên một tiếng cười nói: "Lão vương bát, Một ngàn đao phải không? Ta nói cho ngươi biết, Nếu ngươi chém ít hơn một đao mà để ta quy thiên Thì ngươi chính là một kỹ nữ già đó "

"Ngươi sẽ được như ý " Tam cung phụng cười gằn Tung bước đến gần Lăng Trì không chút sợ hãi nhìn hắn, đột nhiên ánh mắt chợt lóe, ác độc mắng: "Lão vương bát đãn, mẹ ngươi có phải một đời làm kỹ nữ hay không? Sao lại sinh ra một thứ tốt như ngươi nhỉ? Ta, ta nhìn mà phát ói đây "

Tam cung phụng tức giận toàn thân trở nên run rẩy, đang định mắng vài câu cho hả giận, đột nhiên sắc mặt cổ quái biến đổi, một mũi kiếm lấp lánh phốc một tiếng từ tiền tâm lộ ra, tiếp đó lại phốc một tiếng được rút trở lại, Trong hầu của tam cung phụng vang lên tiếng lục khục hai mắt trợn ngược, vẻ mặt không cam lòng chỉ vào Lăng Trì, thân thể chậm rãi xoay về phía sau, muốn nhìn xem là ai giết mình nhưng chỉ quay được nữa vòng liền vô lực ngã xuống, hai mắt giận dữ mở trừng trừng, nhìn trời xanh mênh mông khí tức đã tuyệt

"Cẩu đãn, cẩu đãn, Ngươi không sao chứ?" Hai người mau chạy đến vội vàng nói Chính là Lăng Lục, Lăng Thất

"Cỏ rác, không được gọi cẩu đãn, Nói bao nhiêu lần rồi, hai tên hỗn đãn các ngươi cũng không chịu nhớ " Lăng Trì phẩn nộ mắng

Hai người Lăng Lục, Lăng Thất vui vẻ cười rộ lên, Vừa mới rồi Lăng Trì đột nhiên nhìn thấy hai người thoát ra khỏi địch nhân, xông qua bên này, cho nên lúc đó hắn mới dùng ngôn từ tác động triệt để làm cho tam cung phụng tức giận, thu hút toàn bộ lực chú ý của hắn, thuận tiện cho Lăng Lục một kiếm đắc thủ

Kỳ thực cho dù Lăng Trì không làm như vậy, khi đó trong mắt tam cung phụng ngoài Lăng Trì ra không còn người nào khác, cũng bởi vì tình trạng như vậy, ngay cả phản phệ Lăng Lục cũng không bị,

Lúc này ngay cả sức để ngẫng đầu lên Lăng Trì cũng không có, thấp giọng nói: "Ta muốn ngủ rồi, Mau nói cho ta biết bên kia thế nào?"

Lăng Thất cấp tốc xuất ra thuốc trị thương, xoa lên người Lăng Trì, Lăng Lục an ủi nói: "Thần tỷ và hai vị cô nương Thủy Thiên Nhu hiện không có gì nguy hiểm, Bây giờ Lôi gia cũng đã tạm thời đình chỉ tấn công, Hai người bọn ta không kịp nhìn thấy hắc y nhân kia là ai thì đã chạy qua đây rồi, Hắc hắc, tới thật đúng lúc, nếu chậm một bước cẩu đãn ngươi đã bị người ta cắt mất hai quả trứng rồi "

"Ngươi con mẹ nó, Mở miệng không nói được câu nào ra hồn cả" Lăng Trì nhếch miệng chửi một câu, nghe thấy không còn gì nguy hiểm nữa, rốt cục yên lòng ngất đi,

Hắc y nhân đột nhiên xuất hiện, ngang nhiên đứng sừng sững đối mặt với vòng vây của vô số cao thủ Lôi gia, càng không có chút sợ hãi, Võ sĩ của Lôi gia bị khí thế cường đại của hắn bức bách, dĩ nhiên không có một ai dám vọng động

Dưới chân người này có hai thân thể gần như là người tàn tật, trên người chi chít vết thương, máu tuôn phun ra ướt một mảng dưới thân bọn họ, Lăng Thần cố gắng mở mắt ra đột nhiên sợ hãi kêu lên một tiếng "Lăng Phong, Lăng Vân " Tiếp đó giãy dụa tụt xuống đất

Hai người trên mặt đất, chính là Lăng Phong và Lăng Vân, Trên thân hai người đã không còn nữa điểm da thịt hoàn chỉnh nhưng ngực vẫn thoi thóp, còn có chút hơi thở

"Bọn họ chưa chết được đâu, nên lo cho bản thân ngươi đi, Cánh tay hắc y nhân buông lỏng, thả Lăng Thần xuống Lạnh lùng nói

Lăng Thần gắng gượng đứng vững ngoái đầu lại, vừa nhìn thoáng qua trong lòng không khỏi kinh sợ, nhưng cũng thả lỏng ra, cảm kích nói: "
Đa tạ tiền bối cứu giúp " Nghĩ thầm có người này ở đây, Lăng phủ biệt viện coi như không có gì nguy hiểm nữa rồi

"
Không cần tiện tay mà thôi, Hắc y nhân mất hứng hừ lạnh một tiếng trong lòng thực sự có chút không thoải mái khó nói thành lời, thầm nghĩ: " lão tử mỗi lần tìm đến tiểu tử Lăng Thiên gây phiền phức, cuối cùng kết quả đều là làm cho tiểu tử này chuyển ngược lại, chiếm lấy tiện nghi. Truy sát tiểu tử này nữa năm, không ngờ lại làm cho cảnh giới võ công của hắn tăng như bay, bây giờ tìm đến hắn để nói chuyện, lại thành ra cứu giúp huynh đệ, tình nhân của hắn, còn thay hắn bảo toàn cơ nghiệp, Thực sự là kỳ quặc quái gở, lẽ nào kiếp trước lão tử thiếu nợ hắn"

Rốt cục ánh mắt Lôi chấn Thiên rời khỏi thi thể của nhi tử bình tĩnh nhìn trước mặt trong lòng dường như là hiểu ra gì đó, hàn quang trong mắt không khỏi bùng lên, từng chữ nói ra:"Giang sơn lệnh chủ Tống Quân Thiên Lý "

Hắc y nhân thản nhiên liếc nhìn hắn nhàn nhạt nói: "Không ngờ Lôi gia cũng biết danh hiệu của bản tọa"

Lời vừa nói ra, bất kể là Lôi gia hay là Lăng gia chúng nhân đều cực kỳ kinh hãi không ít người kinh hô, Chỉ một thoáng toàn bộ Lăng phủ biệt viện lặng ngắt như tờ, ngay cả những người rục rịch muốn động thủ lập tức không dám vọng động nữa

Giang sơn lệnh chủ Tống Quân Thiên Lý Là thiên hạ đệ nhất cao thủ được người đời công nhận, Chỉ với danh hiệu này đã làm cho mỗi một người từng được nghe qua đều run như cầy sấy, đặc biệt là vị sát tinh này chưa từng biết cái gì gọi là nhân từ nương tay, giết chốc cuồng loạn, không ai địch nổi, Nếu vạn nhất chọc giận hắn, liệu mình có mấy cái mạng để có thể chịu nổi một kích truy mệnh của giang sơn Lệnh Chủ

Song phương đang giao chiến, không ngờ chỉ vì Tống Quân Thiên Lý xuất hiện, sinh ra một không gian hòa bình bất khả tư nghị

Hắc y nhân nầy, chính là cao thủ đệ nhất thiên hạ, giang sơn lệnh chủ Tống QuânThiên Lý

Trong đoạn thời gian này, Tống Quân Thiên Lý bị Lăng Thiên xúc động tâm tình, mơ hồ cảm thấy võ công của mình có dấu hiệu đột phá, trong lòng đang hưng phấn không thôi, khi đi tìm một nơi để bế quan, thì chợt nghe thiên hạ đồn thổi, rằng là giang sơn lệnh chủ truy sát Lăng Thiên nhưng ngược lại bị Lăng Thiên làm thịt, những tin đồn này cực kỳ rõ ràng mạch lạc, đạo lý có thần, nghe qua rất sống động

Tống Quân Thiên Lý có chút phiền muộn trong lòng, thám thính một chút, nguyên lai lời đồn này truyền ra từ Thừa Thiên, Có người nói sau khi công tử Lăng Thiên uống rượu vào thì đi ra ngoài nói cái gì như là làm thịt giang sơn lệnh chủ như làm thịt một con gà, Tống Quân Thiên Lý nổi giận thực sự rất phẩn nộ. Tiểu tử này không ngờ lại cứ như vậy mà chửi rủa mình, Có nhẫn cũng nhẫn không được, Khi hắn đang nhùng nhằng chưa quyết địnln có nên đi tìm Lăng Thiên tính sổ hay không, thì đột nhiên lại nhận được tin tức trong môn phái, nói là mấy đồng môn đã đi tìm Lăng Thiên thay hắn lấy lại công đạo,

Đến lúc này thì Tống Quân Thiên Lý thực sự nóng nảy, hắn biết rất rõ võ công của Lăng Thiên đặc biệt là cao thủ bên người Lăng Thiên như mây, mấy đồng môn đi ra ngoại trừ Diệp minh Trần có chút cảm tình với hắn có lẽ sẽ không việc gì, còn mấy người khác nếu như độc lực chống lại Lăng Thiên, tuyệt đối là tràng diện hữu tử vô sinh

Thế là Tống Quân Thiên Lý một đường không ngừng chân, chạy đến Thừa Thiên, bởi hắn một mực ở trong núi, đã dừng lại một thời gian không ngắn, vì thế một đường đi đến càng là một nắng hai sương, dị thường gấp gáp

Vội vội vàng vàng, cuối cùng vấp phải trận đại hạo kiếp của Lăng phủ biệt viện, Làm cho chính hắn phiền muộn gần như muốn quay lưng bỏ đi,

Quyển 6