Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 618: Sát thủ kinh khủng (1)




Rầm một tiếng nóc nhà tức thì bị phá thành một cái động lớn, khói bụi tràn ngập trong phòng Kiếm tựa như quang điện, tinh chuẩn vô bì nhắm đến một tấm lưng rộng ở trên giường, dưới tấm lưng ấy, mơ hồ có thể thấy được một tấm thân lả lướt mềm mại trắng như tuyết, nhẵn mịn như phấn

Phía sau mắt nạ, ánh mắt của Lăng Kiếm không kinh không hỉ trường kiếm trong tay chưa từng có từ trước đến nay

"Không hay, Có thích khách mau bảo vệ chúa thượng'" Nóc nhà bị phá vỡ tạo ra tiếng động cực lớn, khiến cho bên ngoài vang lên một tràn kinh hô, bảy tám thân ảnh cùng lúc vội vã lao vút đến bên này thân pháp nhanh như điện xẹt. Toàn bộ thị vệ cùng đồng loạt hành động, xúm về bên nay, Nhân số đông đảo gom về một chỗ trên mặt mỗi người đều là vẻ kinh hoàng thất sắc. Thế nhưng, đã quá muộn, Đệ nhất lâu chủ rắp tâm ám sát, đồng thời dưới tình huống tự mình xuất thủ, cho dù là người có tốc độ nhanh nhất, đại lục như Lăng Thiên, hoặc võ công đệ nhất thiên hạ như Giang Sơn lệnh chủ Tống Quân Thiên Lý, hai người cùng lúc xuất thủ, cũng chỉ có thể đánh gục Lăng Kiếm, mà không thể cứu được mục tiêu hắn ám sát

Trong khoảnh khắc Lăng Kiếm động thủ đã tuyên bố án tử hình dành cho Đông Phương Nhật Minh Không thể đặc xá

Kỳ thực bản thân quốc chủ Đông Triệu Đông Phương Nhật Minh mặc dù là một cao thủ nhất lưu, nhưng hắn đã leo lên hoàng vị nhiều năm như vậy, thân thể hắn trên cơ bản đã bị tửu sắc đào khoét biến thành một mảnh trống rỗng, Lại thêm lúc trước liều mạng đánh một trận với tử sĩ của Đông Phương thế gia nguyên khí tổn thương, Mà lúc này, lại vừa đúng lúc khí lực cạn kiệt nhất suy yếu nhất, Hơn nữa đẳng cấp võ công của Lăng Kiếm vốn dĩ cao hơn hắn một tầng, hắn vừa mới phát hiện có gì đó bất bình thường, còn chưa kịp từ trên người mỹ nhân bò xuống, lưng đã truyền đến một trận đau đớn lạnh lẽo. Khi vừa cảm giác được luồng lạnh lẽo ấy, khí lực toàn thân đã như một khí cầu bị chọc thủng biến mất vô ảnh vô tung, cảm giác cuối cùng của hắn chính là kiếm phong lạnnh lẽo kia vù một tiếng đã được thu lại cực nhanh, tiếp đó, không còn bất kỳ cảm giác nào khác, thậm chí, hắn cũng chưa kịp quay đầu lại để nhìn xem kẻ giết chết mình đến tột cùng là ai

Một đám cao thủ thị vệ bất chấp bị hiềm nghi lao gần như bay đến bên ngoài chủ phòng, đang muốn phá cửa mà vào, thì đột nhiên ầm một tiếng, hai mảnh ván cửa đã bị kích nát Vụn, một cái. bóng đen xì xì mang theo kiếm phong rít gào, bỗng từ trong phòng vọt ra ngoài

"Bắt hắn lại" vài người gần như đồng loạt xuất ra công kích có uy lực mạnh nhất của mình Một cơn mưa ám khí dầy đặc chụp đến, Chưởng, đao, kiếm, ám khí cùng lúc oanh kích lên cái bóng đen thui, Một tràn tiếng động răng rắc, ken két vang lên, Tựa hồ là cái gì đó bi đạp nát Một đạo bóng đen khác vào trong chớp mắt ấy tựa như sao băng từ trong lỗ hổng vừa bị phá vỡ trên nóc nhà bay vọt đi, Tựa như một mũi lợi tiễn bắn vọt lên trời cao, Ba vị cao thủ vừa mới vội vã lao đến đây chưa kip nhảy xuống, vừa lúc thấy bóng đen lao ra, Ba người vội vàng thay đổi phương hướng Bay lên không chặn lại, cùng lúc đó Trên đầu tường ở bốn phía một loạt cung tiễn thủ đứng lên, Những mũi tên trong đêm tối phát ra ánh sáng lấp lóe

Thân thể Lăng Kiếm đang vội vã lao lên trời đột nhiên đứng lại lấy tốc độ càng nhanh hơn nữa hạ xuống, Nghênh đón ba người vừa nhảy lên, Hàn quang trong mắt chợt lóe, Trường kiếm trong tay nhất thời vẩy ra, muôn vạn ánh sáng bạc giữa trời, Hàng ngàn hàng vạn kiếm ảnh đồng thời xuất hiện, Lóe lên những quang mang đoạt mệnh

"A!... " B kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, Ba người kia lập tức như diều đứt đây, theo ba hướng rơi xuống, Trên thân mỗi người Đều dính không ít hơn mười kiếm cùng với thân thể của họ rơi xuống, Vô số đạo máu tươi đột nhiên phun ra, Tô điểm khắp bầu trời đêm

Một tiếng hạ lệnh vang lên, Mưa tên ngập trời mang theo những tiếng rít chói tai bắn đến Thân thể Lăng Kiếm lơ lững giữa trời, liền đó bình thản bay đi, như con thoi lao qua giữa cơn mưa tên, tựa như một cơn lốc lao đến tường bao xung quanh, Trường kiếm khẽ quét qua, mấy tiếng lách cách vang lên, vài mũi tên bị chém gẫy rơi xuống, hai chân đã đứng ở trên đầu tường, Theo thân thể hắn lao qua tường bao, một tiếng quát khẽ vang lên trong miệng, vài điểm kiếm quang vụt ra bốn phía, Mấy cung thủ vốn đang đóng giữ ở đầu tường liền như xủi cảo rơi xuống phía dưới mang theo vô số tiếng kêu thảm thiết thê lương

Năm vị cao thủ trong viện cấp tốc phi thân tới, nhưng chỉ thấy Lăng Kiếm đang từ trên đầu tường đang phóng đi cực nhanh, bóng lưng hắn càng lúc càng vút ra xa, Lợi tiễn dày đặc giống như mây đen điên cuồng bay vùn vụt đuổi theo hắn, Bắn thẳng vào những mảnh ngói Lăng Kiếm vừa xẹt qua, những chùm hoa lửa lóe ra khắp nơi, Nhưng lại không có một mũi tên nào đuổi kịp hắn, càng đừng nói đến việc có thể găm trên người hắn

Mọi người đầu kinh hãi muốn chết, không ngờ thế gian nầy lại có người đạt đến tốc độ như vậy, ở rất xa chỉ thấy thân thể hắc y nhân đang ổn định lao vút đi, đột nhiên gập lại, tựa như chim ưng vút lên trên một gốc đại thụ, Đạp lên trên một đoạn cành cây nho nhỏ, hắc y nhân đứng một cách ngạo nghễ chợt quay đầu liếc nhìn lại, hai đạo nhãn thần lạnh lùng nghiêm nghị xuyên qua không gian nhìn về phía những truy binh đang đuổi theo, sắc nhọn có uy

Năm vị cao thủ đang gắt gao đuổi theo bị ánh mắt của hắn nhìn đến nhất thời cảm giác mặt như bị lợi kiếm chỉ đến, tựa hồ như có một thanh trường kiếm băng lãnh ở ngay trước mắt, trên da. không ngờ mơ hồ có cảm giác đau đớn do bị mũi kiếm đâm vào, không khỏi cùng lúc hoảng hốt Thân hình không khỏi vội vã khựng lại

Lăng Kiếm nhìn mấy người đó, khinh thường cười lạnh một tiếng, coi thường khinh miệt không buồn mở miệng, thân thể thon gầy vụt lên thoáng cái đã ở ngoài mười trượng lại lóe lên một lần nữa vô turng vô ảnh. Năm người cùng lúc chán nản đứng lại, nhìn nhau hoảng sợ, người này là ai? Một lão già nheo mắt giận dữ quát to: "Dấu đầu hở đuôi, còn gọi là anh hùng hảo hán, Quân chuột nhắt có dám lưu lại danh tính hay không"

Từ rất xa một tiếng cười khẽ băng lãnh đầy khinh miệt vang tới, sau đó nói: "Chỉ bằng các ngươi cũng xứng để trả thù ta "

Vào khoảnh khắc đám người nầy gần như đã tuyệt vọng, một giong nói khẽ, mạnh như tơ nhện truyền đến, càng ngày càng xa nhưng thanh âm cực nhỏ ấy vẫn truyền vào trong tai bọn họ một cách rõ ràng: "Tay nắm giữ tính mạng nhân gian, thiên hạ phong vân đệ nhất lâul"

Năm vị cao thủ tức thì đồng loạt sợ hãi! Đệ nhất lâu

Không ngờ là sát thủ của đệ nhất lâu, Không ngờ sát thủ của đệ nhất lâu lại có được thực lực kinh khủng đến cực điểm như vậyl

Lại nghĩ chỉ một lát trước đám người mình còn không chút cố kỵ bình luận về thiên hạ cao thủ về đệ nhất lâu, lúc nầy mới chợt nhớ tới, cả đám đến không khỏi thẹn thùng không thôi

Ánh mắt của cả năm người đều nhìn lại ba gã huynln đệ đã ngã xuống, chỉ thấy ba người toàn thân huyết nhục lẫn lộn, máu tươi chảy ra thấm một mảng lớn trên mặt đất, vô thanh vô tức đoạn khí

Trong viện tử chủ phòng truyền ra tiếng kêu sợ hãi chói tai: "Hoàng thượng "

Thân thể năm người cùnng lúc chấn động, tựa như thiểm điện vút trở về, vừa đến cửa phòng chủ phòng thân thể từng người đều trở nên cứng ngắc, trong mắt bắn ra quang mang không thể tin nổi. Bậc quân vương của Đông Triệu Đông Phương Nhật Minh, vua của một nước, không ngờ cứ như vậy trở thành một cỗ thi thể lạnh ngắt, Thân thể của hắn vẫn trần như nhộng, mọi người đều có thể nhìn ra được vào lúc vị sát thủ kia xuất thủ, vị quân chủ của Đông Triệu này, không ngờ ngay cả thời gian để phản ứng cũng không có, chưa kịp có bất cứ hành động nào, đã bị người ta một kiếm tuyệt sát

Từ đầu đến cuối, chỉ trong thời gian một hai hơi thở, vị sát thủ kia đầu tiên là phá vỡ nóc nhà, tựa như thiểm điện ám sát chúa thượng sau đó ném một cái mắc áo xuyên qua cửa ra ngoài, còn bản thân hắn ung dung từ nóc nhà thoát đi, thậm chí còn kịp hạ xuống một kiếm chém chết ba gã cao thủ, lại thêm một lần lướt đi đã vọt ra ngoài vài chục trượng khoảng cách, Dưới sự vây công của đám người mình cùng với hai ngàn cung thủ, không chút nào tỏ ra vội vàng xao động, phiêu nhiên

Hết thảy những động tác mau lẹ đều phát sinh trong thời gian đó, vừa mới bắt đầu liền đã kết thúc cực kỳ nhanh chóng, nhanh chóng đến mức khiến cho người ta kinh ngạc sợ hãi, không thể tin nổil

Mắt thấy thi thể vẫn còn hơi ấm của hoàng thượng chúng nhân đều cảm thấy toàn thân lạnh lẽo

Quyển 6