Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 401: Phong vân động đãng




Binh mã Đông Triệu ở giới tuyến giữa hai nước đã đem hai mươi vạn đại quân bắc thượng hai trăm dặm, xâm nhập lãnh địa của Bắc Ngụy, trên danh nghĩa là diễn luyện dã chiến. Quan phương mượn cớ là tới chia buồn với hoàng thất của Bắc Ngụy, phát ra mấy vạn quân tinh nhuệ, do các cao thủ của Đông Phương thế gia suất lĩnh, tiến vào Bắc Nguỵ, thuận tiện tiến hành thăm hỏi những biến cố của Ngọc gia trong đoạn thời gian gần đây.

Tây Hàn đồng dạng cũng không tỏ ra yếu kém, đại tướng quân Tây Môn Trùng Thiên nóng lòng muốn lập công cũng suất lĩnh hai mươi vạn đại quân, chẫm rãi tiến gần Bắc Nguỵ.

Ngô quốc Nam Trịnh cũng đình chỉ nội chiến giữa hai nước, nhao nhao chỉnh đốn binh mã, lờ mờ có ý đồ bắc thượng.

"Lúc chia tay, ta đã nhiều lần dặn dò, chỉ cần hai ngươi các ngươi trước tiên tới ứng phó với Lăng gia mà thôi, thậm chí nếu không ổn thì trực tiếp san bằng Lăng gia cũng không phải là không thể, chẳng phải ta ít nhất cũng giao trên bảy thành lực lượng tinh nhuệ của gia tộc cho các ngươi sao?"

Nhưng cử động hiện tại của Ngọc Tram Thủy, lại hoàn toàn là một mình muốn tiếp nhận cả Thừa Thiên. Cho dù thực lực của Ngọc gia có mạnh tới mức nào đi chăng nữa, cũng không thể trắng trợn nuốt gọn cả Thừa Thiên như vậy! Âm thầm hành động, phải âm thầm hành. Trước khi đi đã dặn dò cả trăm lần rồi, vị đại trưởng lão này vẫn hành động một cách đao to búa lớn. Đặc biệt là những gì họ đang làm, không ngờ dùng cao thủ tinh nhuệ nhất của Ngọc gia đi làm cái chuyện vụn vặt đó, thế chẳng phải là dùng dao mổ trâu đi giết gà sao.

Hiện tại nếu như tiếp nhận những cái này, tất nhiên sẽ mang tới thu nhập cực lớn cho Ngọc gia, nhưng vô hình trung sẽ làm mỏng đi lực lượng cao thủ của Ngọc gia. Mà những cái này, đợi khi tương lai chiếm lĩnh được Thừa Thiên rồi vẫn có thể chậm rãi mà lấy, lúc đó sẽ có nhân tài chuyên nghiệp tới phụ trách, sẽ không lâm vào tình trạng bó tay như hiện tại, người ngoài nghề chỉ đạo người trong nghề.

Trong lúc này, Ngọc Mãn Lâu thực sự có một loại xung động muốn bóp chết Ngọc Trảm Thủy, Ngọc Trảm Không.

Nếu chỉ có chiều hướng ở phía Thừa Thiên thì còn đỡ, bất kể là như thế nào, bằng vào lực ảnh hưởng khổng lồ ngàn năm tích lũy của Ngọc gia, cho dù xuất hiện bất kỳ chuyện gì thì tin rằng cũng có thể tạm thời áp chế được. Nhưng đúng vào thời khắc này, Bắc Ngụy hoàng thất lại bị tổ chức sát thủ khủng bố nhất của Thiên Tinh đại lục tiêu diệt triệt để. Cái này có thể gọi là nhà dột lại gặp mưa to, thuyền vỡ lại gặp gió lớn.

Hai chuyện này, nếu chỉ có một chuyện phát sinh đơn độc, tất nhiên cũng sẽ làm oanh động thiên hạ, nhưng bằng vào sự tích lũy ngàn năm của Ngọc gia, cũng lắm thì cũng chỉ là một trận rối loạn mà thôi. Nhưng hai chuyện lại một trước một sau cơ hồ là đồng thời phát sinh, Ngọc gia lập tức trở thành cái đích của mọi người. Trong thiên hạ, tất cả mũi dùi đều toàn bộ chuyển hướng vào Ngọc gia! Cho dù ngươi là thế gia ngàn năm, nhưng ngươi nếu như muốn diệt ta, ta sẽ không ngồi yên chờ chết đâu!

Mọi người vốn cho rằng, cho dù Ngọc gia thật sự muốn tranh bá thiên hạ, vậy cũng nhất định sẽ ẩn nhẫn tới lúc tối hậu mới phát động. Nhưng không ai ngờ rằng, trong trường phân tranh thiên hạ này, người đầu tiên nhảy ra chính là Ngọc gia, quả thực là khiến người ta mở rộng tầm mắt.

Vốn bởi vì chuyện của Giang Sơn Lệnh Chủ, Lăng gia đã trở thành đối tượng gây chú ý của thiên hạ, cũng là một khối thịt ngon mà các đại thế lực đều muốn cắn một miếng, nhưng hiện tại Ngọc gia hoành không xuất thế, lại tựa hồ như là treo một thanh cương đao sáng loáng trên đầu các thế lực. Nếu Ngọc gia thành công, những người này chắc chắn sẽ đối mặt với sinh tử quan đầu. Vào thời khắc này, ai mà còn muốn tới cắn một miếng thịt chứ?

Thế là, trong khoảng thời gian mấy ngày ngắn ngủi, Ngọc gia tiếp nhận vị trí của Lăng gia, trở thành tiêu điểm của cả thiên hạ!

Đúng vào lúc này, một tin tức khủng bố đột nhiên truyền ra, triệt để bức Ngọc gia vào thế đối lập với tất cả các đại thế lực.

Tây Hàn Tây Môn thế gia đột nhiên bị Lăng Thiên tập kích diệt sạch, một đại lượng lớn cao thủ trong môn hoặc chết hoặc bị thương, tổn thất thảm trọng, ngay cả gia chủ Tây Môn Vô Ý cũng thân thụ trọng thương, sinh tử chưa rõ.

Thế gia trăm năm, cơ hồ như hủy trong phút chốc. Người chủ sự hiện tại của Tây Môn thế gia đổi thành nghĩa tử của Tây Môn Vô Ý - Tây Môn Tạp, còn rất trẻ tuổi.

Mà sau khi Tây Môn Tạp tiếp quản Tây Môn thế gia, quyết định đầu tiên mà hắn đưa ra là thề sẽ báo thù cho gia tộc, tuyệt không bỏ qua cho Lăng Thiên! Để báo được đại cừu này, Tây Môn Tạp không tiếc dâng thư cho Ngọc gia gia chủ Ngọc Mãn Lâu, tỏ ý quy thuận của nhà mình. Nói là chỉ cần Ngọc gia có thể giúp Tây Môn thế gia báo được đại cừu này, Tây Môn thế gia từ đây sẽ đời đời kiếp kiếp để Ngọc gia chỉ đâu đánh đó.

Đây vốn là hành động tuyệt mật giữa hai đại gia tộc, nhưng không biết là vì sao lại bị tiết lộ ra ngoài. Trong nhất thời thiên hạ ai ai cũng dõi mắt nhìn vào. Khi Tây Hàn hoàng gia chất vấn Tây Môn Tạp, tân nhiệm gia chủ Tây Môn Tạp trước tiên là ấp úng, thủy chung không chịu thừa nhận, sau cùng Tây Môn Tạp thẹn quá thành giận, không ngờ lại đánh đuổi sứ giả mà hoàng đế phái tới ra khỏi cửa. Và tuyên bố: Thế gia kết minh, vốn là chuyện bình thường, có chỗ nào đáng ngạc nhiên đâu! Tây Môn thế gia và Ngọc gia kết minh, có gì mà không được? Ai dám có ý kiến thì sẽ đồng thời trở thành kẻ địch của hai đại thế gia Tây Môn gia và Ngọc gia. Đặc biệt là sau cùng vị gia chủ trẻ tuổi này còn gào lên một câu vô cùng cuồng vọng: "Ai dám không phục thì đứng ra đây cho Lão Tử!"

Sơn hà ba ngàn dặm của Đông Nam Tiêu gia đột nhiên giới bị sâm nghiêm, đại quân từ từ tập kết lại, theo người biết rõ tình hình tiết lộ, phỏng chừng binh giáp tinh nhuệ của Tiêu gia chắc có khoảng hơn ba mươi vạn.

Cục thế của cả Thiên Tinh đại lục giống như một một dây cung đã kéo căng, chạm vào là nổ

Trong thành Thừa Thiên, hai vị trưởng lão của Ngọc gia thấy Lăng gia đã có ý thoái nhượng, đám người của Ngọc gia hành sự càng không kiêng nể ai, có ý vị như đã làm chủ Thừa Thiên, duy ngã độc tôn.

Ngọc gia dưới tiền đề chưa chưng cầu ý kiến của Lăng gia đã trực tiếp dùng một lượng vốn lớn, cường hành mua lại chỗ ở cũ Dương gia, thậm chí còn mua lại sạch hơn trăm ngôi nhà xung quanh. Sau khi xong chuyện thì giải thích với Lăng lão phu nhân rằng Ngọc gia đưa của hồi môn tới, song phương tuy là người thân, nhưng gần ngàn người không tiện cứ ăn không ngồi rồi tại Lăng gia, như vậy thì quá mất đi phong phạm thế gia ngàn năm của Ngọc gia, huống chi còn phải đợi đến ngày đại hôn của Lăng Thiên và Ngọc Băng Nhan, đoạn thời gian này cũng cần phải có một nơi đặt chân tại đây vân vân... Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

Lăng lão phu nhân oán thầm không thôi, trước mắt biết mình là thế gia ngàn năm lại bắt đầu nói quy cũ, nói phô trương. Chuyện thất lễ lúc trước sao không nói, rõ ràng là muốn bồi dưỡng thế lực của mình ở địa giới Thừa Thiên mà, có điều sớm đã có ám kỳ của Lăng Thần cho nên lão phu nhân cũng không quá để ý, ngược lại còn cười ha ha đáp ứng. Từ lúc này càng không hỏi tới chuyện này nửa, mặc cho Ngọc gia tự mình chạy qua chạy lại, thậm chí thỉnh thoảng còn giúp đỡ mấy việc nhỏ, dù sao thì họ cũng ở địa bàn của mình mà. Ngọc gia tuy thế lớn, nhưng mua nhà mua đất khẳng định là không thể thuận buồm xuôi gió. Có điều dưới sự giúp đỡ của Lăng gia cho nên cũng không xuất hiện tình huống ép mua ép bán.

Dưới sự tận lực giúp đỡ của Lăng gia, thế là chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Ngọc gia đã dựng được một chỗ đứng tại Thừa Thiên, nếu như có đủ thời gian để chiêu binh mãi mã, e rằng trong một khoảng thời gian ngắn có thể khôi phục được khí thế hưng thịnh của Dương gia năm nào, thậm chí còn vượt quá cả Dương gia! Cái khác không nói, chỉ với tổng bộ của Ngọc gia tại Thừa Thiên cũng đã hơi có quy mô, địa bàn rộng lớn. Hơn nhà cũ của Dương gia ngày trước đến mấy lần.

Dưới lực huy hiếp cực lớn của Ngọc gia, mấy gia tộc cỡ lớn và cỡ nhỏ ở trong thành Thừa Thiên bắt đầu từ từ thử dựa vào Ngọc gia, hết lòng nịnh bợ Ngọc gia, dưới sự nỗ lực giúp đỡ họ, Ngọc gia cũng lần lượt nắm được một số thế lực bản thổ của Thừa Thiên, đang dần dần từng bước mở rộng, thế lực đề thăng một cách vững trải. Còn những thế lực hắc ám của thành Thừa Thiên, Cuồng Phong bang vốn cực thịnh nhất thời, dưới sự từng bước tiến bức của Ngọc gia đã dần dần thu nhỏ thế lực của mình lại, nhượng bộ Ngọc gia, bất kể là Ngọc gia gây hấn như thế nào, giữa hai không ngờ lại không phát sinh chút xung đột đẫm máu nào.

Trong tính toán của hai vị trưởng lão, với tư liệu thôi diễn mà Ngọc gia thu thập được, Ngọc gia cho dù có thể hủy diệt, chinh phục Cuồng Phong bang, bang phái địa đầu xà của Thừa Thiên này thì cũng sẽ phải trả một cái giá không nhỏ. Nhưng Cuồng Phong bang lại bất ngờ lảng tránh, càng khiến cho người của Ngọc gia thêm ngang ngược kiêu ngạo, có ý vị như ta đây là nhất.

Tựa hồ như trong cả thành Thừa Thiên, bất chi bất giác đã phát sinh một cuộc giao nhận quyền lực trên quy mô lớn, bầu không khí mỗi ngày đều áp ức đến cực điểm, giống như là chỉ cần một tia lửa cũng có thể khiến cho nó nổ tung, nhưng thủy chung lại không bạo phát.

Sức uy hiếp của thế gia ngàn năm Ngọc gia này có thực sự là lớn vậy không?

Thế lực vốn có của thành Thừa Thiên tựa hồ như đang nằm dưới sự thao túng của một bàn tay to lớn, nhượng bộ toàn diện một cách ngay ngắn trật tự. Ngay cả Minh Yên lâu danh mãn thiên hạ trong đoạn thời gian này cũng thu mình, hành sự âm trầm đến cực điểm.

Trong sự mập mờ khó hiểu như vậy, tựa hồ như dưới sự ngầm đồng ý của các phương, dã tâm của hai người Ngọc Trảm Thủy, Ngọc Trảm Không có thể nói là bành trướng tới cực điểm, thậm chí con không đem tình hình bất thường này báo lên trên, tự tin vào thế gia ngàn năm của mình. Bọn họ với lòng tin duy ngã độc tôn, hùng tâm bừng bừng chỉ huy tất cả các thế lực của Ngọc gia trú tại Thừa Thiên nhanh chóng hóa thành các xúc tu, đặt một chân vào cơ hồ như lại tất cả các hành nghiệp ở Thừa Thiên. Thế cho nên, ngay lập tức, thế lực của Ngọc gia bành trướng nhanh chóng như một quả bóng hơi. So với địa bàn đang cấp tốc bành trướng mà nói, hơn một ngàn người của Ngọc gia tới Thừa Thiên thì còn lâu mới đủ dùng. Dù sao thì cao thủ làm việc cũng án theo số người mà tính, một cao thủ trong chiến đấu có thể tương đương với mười người, thậm chí còn nhiều hơn. Nhưng trong như sự việc thời bình, năng lực làm việc của cao thủ cũng giống như một người bình thường, cho nên đại quân tinh nhuệ có thể chống đỡ hơn vạn người của Ngọc gia này, khi làm những việc vụn vặt thì không bằng những nhân viên bình thường! Nhưng mà vào lúc Ngọc Trảm Thủy cảm thấy có lòng tin đầy đủ, có nhiều thành tựu mới dám gửi phi cáp truyền thư yêu cầu tổng bộ Ngọc gia lại phái thêm một lượng lớn nhân thủ tới để viện trợ, muốn xây dựng một Ngọc gia thứ hai ở Thừa Thiên, thì vào thời khắc vô cùng tế nhị này, Ngọc gia, chính xác mà nói thì là cả Bắc Ngụy lại trở nên rối loạn một cách không có dấu hiệu báo trước.

Vào lúc Ngọc Mãn Lâu bận truy tìm hung thủ thì đột nhiên nhận được hồi báo dương dương đắc ý của Ngọc Trảm Thủy, đọc xong nội dung của tín hàm. Hai mắt Ngọc Mãn Lâu đờ ra, chân run run, cơ hồ như là giận đến nỗi ngất đi.

Quyển 5